Marbel   hiểu những lời của Erik, nhưng Bạc Lỵ thì  hiểu.
Erik  chỉ nhận   là một nhân vật trong phim, mà còn phát hiện  một cách  thể giúp cô… xuyên  trở về.
Nếu việc cô cảm nhận   thở của Erik  năm 1889 trong phòng ngủ là do hai  gian và thời gian trùng lặp hoặc giao .
Thì việc  đến Paris là một sự kiện then chốt ảnh hưởng đến cả hai  gian.
Không trách   khi trở về thời hiện đại, cô   tìm thấy bản phim kinh dị của “Bóng ma trong nhà hát”… Hóa  là vì Erik  đến Paris.
 
Cái gọi là “sự kiện then chốt”  thể  ví von một cách thích hợp và dễ hiểu nhất bằng “con mèo của Schrödinger”.
Con mèo ở trong một chiếc hộp kín, chỉ khi mở hộp , mới  thể  con mèo còn sống   ch/ết.
Nếu  mở hộp, con mèo sẽ mãi mãi ở trong trạng thái “sống” và “ch/ết” chồng chập lên .
Nói cách khác, bản phim kinh dị của “Bóng ma trong nhà hát” tương đương với việc mở hộp  và phát hiện con mèo vẫn còn sống.
 
Còn việc bây giờ  tìm thấy,  thể là vì con mèo  ch/ết, Erik cuối cùng quyết định  đến Paris;
Hoặc là vì chiếc hộp vẫn   mở, Erik vẫn  quyết định  đến Paris  .
 để Bạc Lỵ  thể tìm thấy bản phim kinh dị của “Bóng ma trong nhà hát” ở thời hiện đại,   đến Paris, trở thành bóng ma nhà hát, để  chuyện  đến hồi kết.
Chỉ riêng việc  Paris thôi vẫn  thể   ảnh hưởng đến  gian và thời gian của Bạc Lỵ.
 
Giống như con mèo trong hộp, dù con mèo  ch/ết, nhưng nếu  mở hộp, sẽ  bao giờ  thể x/ác định  sự sống c/hết của nó.
Bạc Lỵ  tìm thấy cuốn nhật ký , x/ác định Erik  đến Paris, thì mới coi như thực sự  mở chiếc hộp.
Điều đó  nghĩa là, bây giờ cô   thể tìm thấy bản phim kinh dị của “Bóng ma trong nhà hát”  mạng.
Vũ trụ song song, đa vũ trụ… những lý thuyết  gần đây mới  nhắc đến nhiều  trong phim.
Bạc Lỵ khó mà tưởng tượng  Erik  suy nghĩ  tất cả những điều  trong trạng thái tinh thần như thế nào.
Trong nhật ký  ,  thường xuyên thức trắng đêm, mắt đỏ ngầu, đầy những tơ m.á.u đáng sợ.
 
editor: bemeobosua
 
Có lẽ,   hề nghĩ theo hướng “vũ trụ song song”, mà chỉ  cho  một lý do để sống tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-68-3.html.]
Bạc Lỵ hít một  thật sâu, lấy điện thoại , mở khóa màn hình.
Mắt cô nóng lên,  nhòe  tầm .
Cô  rõ đó là dư vị  khi  xong cuốn nhật ký,  là sự phấn khích sắp  gặp .
Mở ứng dụng xem phim, tìm kiếm “Bóng ma trong nhà hát.”
 
Ngoài phiên bản kinh điển nhất, kéo xuống  một chút, bản phim kinh dị hiện  rõ ràng.
Tim Bạc Lỵ thắt , đ/ập mạnh liên hồi, tai như  đổ sáp ,  một khoảnh khắc, gần như   thấy bất kỳ âm thanh nào.
Tiếng gió, tiếng  chuyện, tiếng lá cây xào xạc, tiếng động cơ ô tô  đường… tất cả trong khoảnh khắc  đều biến mất  một dấu vết.
Ngón tay cái cô run run, nhấn .
Màn hình điện thoại chìm  bóng tối.
 
Mạng  lag  ?
Hay nguồn phim   xóa?
Hai giây , khúc dạo đầu quen thuộc vang lên, hiện   mắt là nhà hát Opéra Garnier lộng lẫy ở Paris.
… Hóa  là đang tải.
Hơi thở Bạc Lỵ trở nên lạnh, lưng  ướt đẫm mồ hôi lạnh.
 
Cô dùng mu bàn tay lau mồ hôi  sống mũi,  xuống ghế sofa, kiên nhẫn xem hơn mười phút.
Chắc   chứ?
Cô ngẩng đầu , xung quanh dường như   gì  đổi.
Bạc Lỵ cầm điện thoại,  đến bên cửa sổ kính lớn, nhẹ nhàng vén một góc rèm lên.
Không  từ lúc nào, trời  sụp tối, cảnh vật bên ngoài dường như cũng   gì  đổi, vẫn là con đường mòn rợp bóng cây vắng vẻ.
 
Bỗng nhiên, Bạc Lỵ đột ngột mở to mắt.
… Cô  thấy  thắp đèn cầm thang, đang  lượt thắp sáng những chiếc đèn đường bằng khí ga.
Cô thực sự  trở về thế kỷ 19.