Cuộc phỏng vấn kết thúc tại đây.
Tờ báo    một tiêu đề giật gân: "Phòng nghỉ kinh hoàng - Bóng ma nhà hát tái xuất vì ghen tuông!".
Bạc Lỵ: “...”
Vậy là cốt truyện      thiện.
Nếu chỉ  , chuyện "bóng ma nhà hát" sẽ  đến mức cả thành phố đều .
 
Vài ngày , một phóng viên bất ngờ tiết lộ "Christine và Tử tước de Chagny  bí mật đính hôn".
Một  là con gái của một nghệ sĩ violin nông thôn,   là một tử tước xuất  danh giá. Nếu gia đình Tử tước de Chagny còn lý trí, họ sẽ  bao giờ đồng ý cho hai  kết hôn.
Có  , tin tức  là do bóng ma nhà hát tiết lộ, mục đích là để c/ướp Christine, vì bóng ma  để mắt đến giọng hát của cô.
Cũng   , bóng ma  yêu Christine từ lâu, nếu  thì tại  chỉ  buổi biểu diễn của cô là   phá hoại?
Nói tóm , vì chuyện tình của Christine và Tử tước de Chagny, gần như tất cả   ở Paris đều  rằng  một bóng ma ở nhà hát opera.
 
Cuối cùng, Tử tước de Chagny trong cơn giận dữ  cùng Christine bỏ trốn, nhưng tin đồn về bóng ma nhà hát vẫn  ngừng .
Đặc biệt là trong hai tháng gần đây, gần như mỗi tuần   một t/hi th/ể đẫm m/áu  tìm thấy  cửa nhà hát, bụng  m/ổ, ruột vương vãi, cảnh tượng vô cùng kinh hoàng.
Ảnh hưởng quá , chính quyền thành phố cuối cùng  lên tiếng, kêu gọi  dân hạn chế  ngoài  buổi tối.
Chuyện   chỉ  đăng  các tờ báo và tạp chí ở Paris mà còn  in  báo ở các tỉnh lân cận.
 
Cuối cùng, cả nước đều  về một "bóng ma nhà hát" ở Paris.
Bạc Lỵ  xong với tâm trạng vô cùng phức tạp, như nuốt một viên đá lạnh và nặng trĩu.
Erik  dùng  cách để cô  rằng "bóng ma nhà hát" đang ở đây.
Để cô  thể thấy ,  thậm chí   ý định gi/ết Tử tước de Chagny.
 cuối cùng,  vẫn   tay,  lẽ vì sợ cốt truyện  đổi quá nhiều, cô sẽ  thể  về thế kỷ 19.
 
Chuyện Christine và Tử tước de Chagny bỏ trốn thành công,  lẽ cũng là do  sắp đặt.
 Đây là tình tiết cuối cùng của nguyên tác.
Sau khi thấy Christine và Tử tước de Chagny đến  với ,  phát hiện cô vẫn   về thế kỷ 19... Lúc đó,   nghĩ gì?
Liệu   nghĩ rằng cô  bỏ rơi , quyết định ở  thế giới hiện đại ?
Vậy nên  mới  tay t/àn s/át ở Paris ?
Bạc Lỵ  cẩn thận xem kỹ tờ báo.
 
Trên đó , "t/hi th/ể" ban đầu chỉ là đạo cụ quá giống thật.
Tuy nhiên,  dân  đồng tình với cách giải thích , thậm chí còn cho rằng cảnh sát đang bao che cho hu/ng t/hủ.
Bạc Lỵ đoán rằng những t/hi th/ể   treo  cửa nhà hát opera,  lẽ cũng là đạo cụ  tạo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-70-2.html.]
Giống như những gì    cho cô trong ngôi nhà ma.
Nếu ,  thể nào sở cảnh sát Paris   hề  lệnh t/ruy n/ã .
 
 rõ ràng, nếu cô  xuất hiện, những th/i t/hể giả  sẽ sớm trở thành th/i th/ể thật.
Bạc Lỵ trả  báo cho chủ tiệm cho thuê xe,  mua một tấm bản đồ từ ông .
Bản đồ cho thấy nhà ga xe lửa chỉ cách Nhà hát Opera Paris vài km.
Nghĩ đến đây, cô lập tức lên xe ngựa, quất dây cương và  thẳng về phía Nhà hát Opera Paris.
Lúc hoàng hôn, đường phố vắng tanh, chỉ còn  tiếng vó ngựa và tiếng bánh xe lăn.
Càng  về phía , cô càng gần nhà hát opera hơn.
Bạc Lỵ gần như  thể  thấy tiếng tim  đập dồn dập, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi nóng, suýt  giữ nổi dây cương.
 
editor: bemeobosua
 
Hai chân cô cũng bủn rủn, dường như  bộ m/áu trong cơ thể đều dồn lên đầu,  còn đủ để cung cấp cho chân.
Bạc Lỵ cúi đầu, cắ/n mạnh  mu bàn tay, mới miễn cưỡng bình   nhịp tim hỗn loạn.
Điều khiến cô ngạc nhiên là  cửa Nhà hát Opera Paris   nhiều xe ngựa, xếp thành hàng dài.
 hàng dài như     mấy   chuyện,  khí tĩnh lặng như ch/ết, chỉ  thấy tiếng thở của .
 
Bạc Lỵ  những  xung quanh, thấy họ đều mặc trang phục kỳ lạ, chắc hẳn là đến dự buổi  vũ hóa trang của nhà hát opera.
Nhìn quanh,   hóa trang thành Louis XI,   hóa trang thành thần Eros và Psyche trong thần thoại Hy Lạp, còn   trát đầy bột vàng lên mặt, dường như  hóa trang thành một cây nến vàng.
Với những trang phục hài hước và vui vẻ như , nhưng những     vẻ mặt tái nhợt, im lặng, như thể    dự vũ hội mà là một chân  bước  m/ộ .
Dạ vũ hóa trang cũng là một tình tiết trong nguyên tác.
 
 dù Bạc Lỵ  xem qua nguyên tác, bản nhạc kịch và cả phim kinh dị, cô vẫn  thể đoán  tại  nhà hát opera  tổ chức  vũ hóa trang  lúc .
Chính quyền thành phố    kêu gọi     ngoài  ban đêm ?
Tại  những   vẫn dám đến Nhà hát Opera Paris?
Bạc Lỵ  theo hàng xe ngựa, lái xe  khu vực nhà hát opera.
Cô nhảy xuống xe ngựa,  theo dòng   đại sảnh.
 
Xung quanh  là những quý ông, quý bà ăn mặc kỳ dị, nhưng hầu như ai cũng mặt mày xám xịt,   một lời.
Trong góc, một quý bà đang giận dữ hỏi  đàn ông bên cạnh: “Bóng ma  rốt cuộc là ai, tại  cảnh sát  quản?”
“Em yêu, xin em,  nhỏ thôi.” Người đàn ông khẩn cầu:
 “Em cũng thấy  đó, cảnh sát và   là một phe. Mỗi  xảy  á/n m/ạng, cảnh sát đều  đó là đạo cụ... M/a q/uỷ mới    bỏ bùa mê gì cho giám đốc sở cảnh sát!”