73.
 
Bạc Lỵ  đến sững sờ.
...Tesla quả thực tin rằng thời gian và  gian  thể  ảnh hưởng bởi từ trường mạnh.
Sau đó, trong một  thí nghiệm, ông   dòng điện 3,5 triệu vôn giật và tuyên bố rằng trong khoảnh khắc đó, ông   thấy quá khứ, hiện tại và tương lai.
Chuyện   nhiều tờ báo đưa tin và trở thành một trong những bằng chứng cho thấy ông  du hành thời gian.
Bạc Lỵ luôn nghĩ đây chỉ là thuyết âm mưu,  ngờ  trùng khớp với trải nghiệm của cô.
Thật kỳ diệu.
Tuy nhiên, so với Tesla, cô tò mò hơn về cấu trúc bên trong của căn hộ ven hồ .
Vì , cô nắm lấy tay Erik,  với :
"Vậy thì mau đưa em  xem ."
Erik  cô một lúc lâu,  mới  lên phía , nhấn một cơ quan.
Kể từ khi cô trở về,  thỉnh thoảng  dùng ánh mắt rợn   để  cô, gần như mang theo một chút th/èm mu/ốn, như  nuốt chửng cô  bụng.
 
Bạc Lỵ  mấy để tâm, hôn  một cái, giục  dẫn đường.
Cấu trúc của căn hộ  thực sự độc đáo,  xây dựng giữa hai bức tường bảo vệ của móng nhà hát opera.
Mỗi bức tường bảo vệ đều cực kỳ kiên cố,  tạo thành bởi một bức tường lớn như đê chắn, một bức tường gạch, một lớp xi măng dày và một bức tường khác dày vài mét.
Bốn phía còn  hồ nước  rào chắn tự nhiên, mỗi khi đêm xuống, mặt hồ  bốc lên làn sương trắng dày đặc,  thể  thấy điểm cuối.
Trừ khi quen thuộc với đường  như Erik, nếu , dù  thuyền cũng  thể chèo đến bờ đối diện.
Bạc Lỵ khá thích cảm giác .
Giống như một căn cứ bí mật  ai , một ngôi nhà gỗ giữa bão tuyết, một biệt thự kính xây  vách đá, một căn cứ tận thế trong vườn... Cảm giác  cô lập với thế giới  thật mê hoặc.
 
Bước  trong, thứ đầu tiên đập  mắt là một hành lang đá dài.
Hai bên bức tường đá, cứ hai mét   một chân nến bằng bạc.
Ánh nến lung linh, chiếu  những cái bóng mờ ảo, vàng vọt.
Erik một tay nắm lấy cô, tay  lấy một chiếc đèn lồng từ  tường xuống,  về phía .
Hành lang  quá hẹp, Bạc Lỵ bước hai bước,   song song với .
  đột nhiên giữ chặt lưng cô, ghì chặt cô   , cảnh cáo vỗ nhẹ  eo cô: "Đừng cử động."
Hành động  trùng khớp với suy nghĩ của Bạc Lỵ.
Cô chớp chớp mắt, quả nhiên  nhúc nhích nữa.
Đi qua hành lang, họ dường như đến phòng khách.
Điều khiến cô ngạc nhiên là cách bố trí của căn phòng khách  gần như giống hệt căn biệt thự ở New Orleans – ba mặt là những ô cửa sổ lớn sát sàn, treo những tấm rèm nhung đỏ dày.
 
Một chiếc đèn chùm từ trần nhà rủ xuống, tỏa  ánh sáng như ban ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-73-1.html.]
Dựa  tường là một cây đàn piano,  giá đàn  một cuốn nhạc phổ, nhưng bên trong   nốt nhạc, chỉ  những bức tranh vẽ cô, với đủ  tư thế.
Bạc Lỵ sững , cảm xúc đau nhói  dường như  dâng lên sống mũi, giọng cũng  chút nghẹn :
 "...Em  thể xem cuốn nhạc phổ đó ?"
 Erik  trả lời: "Xem phòng ngủ  ."
 
Bạc Lỵ  thấy xem   xem   gì khác , nhưng vì   cô xem phòng ngủ , thì cứ xem .
Đi qua một hành lang nữa, là phòng ngủ.
Không hiểu ,  hai phòng ngủ.
Một trong  đó giống hệt phòng ngủ của cô ở New Orleans, ngay cả vị trí lò sưởi cũng y hệt, nhưng vì   ống khói, nên lò sưởi  chỉ là vật trang trí mà thôi.
Bạc Lỵ mở tủ quần áo, bên trong  là quần áo mới, lấy  một chiếc ướm thử, quả nhiên  ngắn một khúc.
"...Thật đáng tiếc," cô  chút xót xa, "nhiều quần áo  như ."
"Không ,"  , "  thể  ."
Nói đến đây, Erik dường như  thích cô mặc quần áo do thợ may khác ... Nếu  theo cô về thế giới hiện đại,  thấy tủ quần áo đầy rẫy những bộ quần áo nữ đủ kiểu,  sẽ phản ứng thế nào?
 
Tuy nhiên, Bạc Lỵ chỉ nghĩ trong lòng,    dám  .
Tình trạng tinh thần của  bây giờ cực kỳ bất . editor: bemeobosua
Ngay cả khi cô chỉ đùa giỡn nhắc đến thế giới hiện đại,  cũng  thể sẽ phát đ/iên ngay lập tức.
Bên cạnh tủ quần áo,  một cánh cửa,   là phòng ngủ của .
Bạc Lỵ bước , đột nhiên trợn tròn mắt, gần như kinh ngạc.
...Không giống phòng ngủ, mà giống phòng của  c/hết hơn.
 
Trang trí giống hệt phòng khách, nhưng  cửa sổ lớn sát sàn  treo màn vải màu đen.
Hầu như   đồ đạc, chính giữa chỉ  một chiếc qu/an t/ài bằng gỗ trắng mở nắp, phía  rủ xuống một tấm màn gấm màu đỏ sẫm.
Tim Bạc Lỵ nghẹn .
Trong nguyên tác,  quả thực ngủ trong qu/an t/ài.
  và tận mắt  thấy  là hai chuyện   khác.
Cô cứ nghĩ    đổi  nhiều vì cô,  ngờ cuối cùng  vẫn  trở   lòng nhà hát opera,   chiếc q/uan t/ài .
 
Bạc Lỵ  chút đau lòng: "...Tại   ngủ ở trong ?"
Anh  cô, đột nhiên lên tiếng: "Vì em."
Bạc Lỵ sững sờ.
Phòng ngủ   lắp đèn điện, cũng  thắp nến.
Bạc Lỵ   rõ vẻ mặt , chỉ  thể thấy đôi mắt vàng của , như một con thú hoang dại, lộ  một chút hưng phấn b/ệnh h/oạn.
"Ba năm qua, chỉ khi  trong quan tài,  mới miễn cưỡng ngủ  một giấc ngon."