Bạc Lỵ  về phía Erik, nhưng   biến mất từ lúc nào  .
Bạc Lỵ nhún vai,  để tâm, hai ngày tới cô sẽ tập trung lên kế hoạch bỏ trốn.
Trước hết,  mang theo chiếc ba lô leo núi.
 
Chiếc ba lô đó quá quan trọng, bên trong  đủ thứ - mũ, áo khoác, đ/ồ l/ót, đồ ăn vặt, đồ hộp, bă/ng v/ệ s/inh. . . Cơ thể cô hiện giờ dinh dưỡng kém, k/inh ngu/yệt ít, dùng băng gạc tạm thời cũng , nhưng   thì ?
Cô    nh/iễm trù/ng đường ti/ết n/iệu.
 
Cả chiếc điện thoại dự phòng và sạc dự phòng nữa.
Chiếc điện thoại dự phòng là chiếc iPhone cũ cô bỏ , pin chỉ còn 85%,  thể tự động tắt nguồn mà  báo , nhưng hệ điều hành chạy mượt mà, bộ nhớ lớn, lưu trữ  ít sách điện tử.
 
Cô  sách  tạp, mua một lúc  ít sách điện tử,  tiểu thuyết, cũng  sách chuyên ngành xã hội học.
 
Trong đó thậm chí  một cuốn sách tên là "Làm thế nào để l/ột d/a sư tử", tổng hợp những bí quyết sống từ thời Trung cổ đến thời Victoria, bao gồm cách thuần hóa ngựa, cách  dầu dưỡng tay, cách giữ  thở thơm mát, và cách l/ột d/a sư tử.
 
Lúc đó chỉ mua vì tò mò,  ngờ bây giờ  thực sự  ích.
Quan trọng nhất là, thời đại    máy phát điện.
Chỉ cần cô đủ may mắn,    thể sống một cuộc sống thoải mái như thế kỷ 21 ở đây.
 
Cô  lấy bằng  chiếc ba lô leo núi, bằng  giá.
Vấn đề là, chiếc ba lô của cô  gây chú ý cho quản lý, và   chuyển  lều lớn, đó là chiếc lều lớn nhất của gánh xiếc,  lính đ/ánh thuê canh gác, luân phiên ngày đêm.
 
Chỉ riêng cô, tuyệt đối  thể lấy  chiếc ba lô .
 cô    nhờ Erik giúp đỡ.
Với mối qu/an h/ệ hiện tại của họ,   gi/ết cô,  dùng da/o g/ăm để bày tỏ suy nghĩ của , sẵn lòng đưa cô rời khỏi gánh xiếc, cô   đội ơn trời đất .
 
Nhờ  giúp đỡ, sẽ khiến mối q/uan h/ệ của họ  đổi.
Cô   can đảm gánh chịu hậu quả của sự  đổi đó.
Bạc Lỵ chỉ  thể nghĩ cách khác, xem gánh xiếc còn  ai  thể lợi dụng  .
 
Ba ngày tiếp theo, cô  còn chú ý đến  hành động của Erik, mà ép  giao tiếp với những  khác.
 
Những  trong gánh xiếc  đáng sợ như cô tưởng.
Họ đa  là những kẻ giang hồ lãng tử, m/ù chữ,   học thức, thậm chí còn   đ/ánh vần tên .
 
Trừ Erik,   học thức nhất ở đây là quản lý,  đó là một ảo thuật gia tên Richard Simon.
Nghe , Richard Simon từng là ảo thuật gia ngôi  của gánh xiếc.
 
Hắn  vẻ ngoài phong độ,  nhiều trò ảo thuật, khiến táo lơ lửng giữa  trung, lấy đồng xu từ  tai khán giả, kéo một con thỏ sống từ trong mũ .
 
Nhiều khán giả là fan hâm mộ trung thành của , thậm chí   từ New York đến, mời   biểu diễn ở Broadway.
 
Tuy nhiên,  khi Erik xuất hiện, Richard Simon  trở thành diễn viên hạng hai của gánh xiếc, chỉ khi Erik nghỉ ngơi,  mới  thể lên sân khấu biểu diễn cuối cùng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-8-2.html.]
 
Hai ngày nay, Bạc Lỵ thấy  cứ     bên ngoài lều lớn, dường như  nhân lúc Erik  thương, giành  vị trí diễn viên chính.
Bạc Lỵ nghĩ,  lẽ cô  thể lợi dụng ảo thuật gia  để lấy  chiếc ba lô leo núi.
 
Vào bữa tối, Bạc Lỵ bưng đĩa của ,  xuống cạnh Richard.
Richard  vẻ ngoài   trai, mắt sâu, mũi cao, là một  đàn ông trẻ tuổi dịu dàng và u sầu.
 
Hắn mặc áo khoác vải tuýt mỏng, bên trong là áo sơ mi trắng và áo ghi lê nhung, ngón cái đeo một chiếc nhẫn đá quý giả.
 
"Chào ông Simon." Bạc Lỵ  với  một cái.
Lời  dứt, lưng cô tê dại, đột nhiên cảm thấy một luồng lạnh lẽo như k/im c/hâm, như  gai đâ/m  lưng.
 
editor: bemeobosua
 
Có  đang  cô, ánh mắt  mãnh liệt, như  thực thể.
Bạc Lỵ kinh ngạc  đầu ,  thấy gì cả.
 
Là ảo giác ư?
Lúc , Richard trả lời lời chào của cô: "Chào buổi tối, Polly."
 
Bạc Lỵ miễn cưỡng lấy  tinh thần.
Họ  đây chắc   thiết, chỉ những  khá  thiết mới gọi thẳng tên, nếu  đều gọi "ông", "cô" hoặc "bà".
 
Bạc Lỵ ép  phớt lờ cái cảm giác   chằm chằm kỳ lạ đó, trầm tư một lát, giả vờ vô ý hỏi: "Quản lý  ?"
Richard ngẩn  một chút,  khổ: "Đến cô cũng  ."
 
Hắn  thở dài một : "Quản lý   gì, nhưng  chắc là  cần  nữa . Phải, Erik  nhiều trò ảo thuật hơn , lương  còn thấp hơn . . . Quản lý   giữ  cũng là bình thường. Không  cả,   thể đến rạp khác thử vận may."
 
Bạc Lỵ kịp thời lộ  vẻ mặt quan tâm: "Không thể  chuyện   ?"
"Dù   giảm lương xuống thấp bằng Erik," Richard xoa xoa thái dương,   chút mệt mỏi:
 
 "Quản lý cũng  thể nào cần  . Erik quá thông minh, nhiều trò ảo thuật chỉ cần xem một  là học . . . Hắn là ảo thuật gia thiên bẩm,  căn bản  thể so  với ."
 
Bạc Lỵ  Richard, giả vờ tỏ vẻ bất bình, xích  gần,  nhỏ: "Ông Simon, ông là  , bọn họ đối xử với ông như , thật sự quá tệ!"
 
Richard  chút thắc mắc về sự tức giận của cô, nhưng vẫn cảm ơn: "Cảm ơn cô, Polly, những lời    ý nghĩa với ."
Bạc Lỵ đặt một tay lên  Richard, giọng  hạ thấp hơn:
 
". . .  địa vị thấp, hiểu  cũng ít,  thể giúp ông  chuyện với quản lý.    một tin tức,  thể   lợi cho ông."
Richard nghiêm nghị : "Xin rửa tai lắng ."
"Cái túi lạ ở chỗ quản lý, ông    ?"