"…Em nào  chơi ," Bạc Lỵ : "Anh chơi em thì . Nghe  định tự đào tường nhà , em  sốc ."
"Vậy nên,"  : "Tại  em  từ chối?"
"Từ chối cái gì?"
"Từ chối    thế ."
"Hai    là cùng một  ..." Bạc Lỵ nhịn : "Tại  em  từ chối  tự  thế chính ?"
 
"Cùng một ?" Anh kéo cô  gần,   mắt cô, bình tĩnh hỏi: "Em thật sự nghĩ, chúng  là cùng một ?"
Khoảnh khắc , vẻ mặt  gần như  chút b/ệnh h/oạn.
"Em là diễn viên,"  :
 "Em nên hiểu rõ hơn , con   tạo nên từ những trải nghiệm khác . Anh    những trải nghiệm khi ở bên em, tại  em  nghĩ  và   là cùng một ?"
Bạc Lỵ: "..." 
 
Quả là một câu "con   tạo nên từ những trải nghiệm khác ", cô  hỏi đến cứng họng.
Cô  cảm thấy buồn ,   thấy vẻ mặt  của  thật đáng yêu.
"Vậy   xem, em nên  gì..."
Anh buông tay cô , tựa lưng  tủ đầu giường: "Em   gì với  , thì   với  một  nữa."
Bạc Lỵ   đây là hình phạt  phần thưởng: "... Em  nhớ    gì."
" sẽ nhắc em." Anh thản nhiên : "Đầu tiên, hôn lên mặt ."
Bạc Lỵ một tay chống bên cạnh , hôn lên má .
 
Vẻ mặt Erik   vui lắm, vì cô hôn  nửa bên mặt còn nguyên vẹn.
Bạc Lỵ bất lực, bẹo cằm , buộc  nghiêng đầu,  hôn thêm một cái lên nửa bên mặt khiếm khuyết.
Sau đó,  thở nóng hổi của cô, từ chiếc cằm sắc cạnh của , từ từ di chuyển xuống,  qua yết hầu, xương quai xanh, bờ vai.
Erik một tay giữ lấy má cô, dán chặt mắt  mắt cô.
  thở của Bạc Lỵ  dừng , cho đến khi chạm  một điểm nào đó.
 
Erik nén  thở, lồng ng/ực phập phồng dữ dội.
Anh  mặc đồ ngủ, Bạc Lỵ như đang ngậm một ngụm sữa tắm bạc hà.
Cô cố ý "chậc" một tiếng: "Hơi chua."
Erik lạnh lùng : "...   tắm ."
"Không còn cách nào," Bạc Lỵ : "Ai bảo sữa tắm  rửa sạch  vị chua của một hũ giấm."
Anh   gì, nhưng yết hầu  cử động càng lúc càng mạnh,  thở cũng  chút bất .
Bạc Lỵ luôn nghi ngờ,  là cố ý.
 
Với mức độ kích thích như ,   tỏ  bình thản chắc chắn là  dễ dàng. Tuy nhiên, mỗi  cô hôn,  đều phát  những tiếng thở dốc  nhỏ.
Giọng  lạnh lẽo,  thở nặng nề, cùng với vẻ mặt  lạnh lùng   chút hưng phấn, đều dễ dàng khiến cô chìm đắm  đó,  thể dứt .
Erik quả thực  chút hưng phấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-88-2.html.]
Anh quả nhiên là một kẻ /ên,  lúc   nghĩ đến - nếu là  của ngày xưa,  thấy cảnh , sẽ nghĩ gì?
Một  khác, nghĩ rằng   nên hạnh phúc như .
     Bạc Lỵ.
 
Có  thứ hạnh phúc mà một  khác  dám mơ tưởng.
Anh ghét và khinh bỉ bản   đến mức, nếu   Bạc Lỵ thích,  lẽ  sẽ  bao giờ  thể hòa giải với vẻ ngoài của .
Vì , ghen tị với chính , khoe khoang hạnh phúc  mặt chính ,  mang đến một cảm giác kh/oái l/ạc b/iến t/hái.
Bạc Lỵ chắc chắn  thể hiểu  suy nghĩ của .
Anh cũng  thể hiểu  chính .
 
Rõ ràng là cùng một , tại   còn nảy sinh sự ghen tị.
Có lẽ vì  cũng giống như một  khác, đều cảm thấy hạnh phúc như ,   là thứ mà những  như họ  thể  .
Erik đột nhiên giữ gáy Bạc Lỵ, nâng đầu cô lên, hôn xuống.
Đây là một nụ hôn  qua  . editor: bemeobosua. Những chỗ cô  hôn  đó,  cũng  lượt hôn .
Hơi thở của  lướt qua cổ họng cô, như một ngọn lửa đang thiêu đốt. Bạc Lỵ  nhịn  nuốt nước bọt, cảm thấy mỗi lỗ chân lông đều chứa đầy mồ hôi nóng.
 
Lúc ,    ngậm  hỏi: "Cảm nhận  sự khác biệt ?"
Bạc Lỵ  thể cảm nhận  mới là lạ.
Cô   . Thế là,  vẻ mặt bình tĩnh, dùng răng c/ắn nhẹ, bảo cô tiếp tục nghĩ.
Bạc Lỵ cố gắng suy nghĩ: "... Anh  nhút nhát như  ?"
" ." Anh  ngậm  trả lời: " còn xa mới vô liêm sỉ bằng  . Tiếp tục đoán."
"..." 
Anh  giỏi thì    nữa ?
 
Cô sắp phát đ/iên, chọn cách từ bỏ suy nghĩ: "Không ,   thẳng đáp án cho em !"
Erik   gì, nhưng mỗi khi tiến thêm một bước, đều hỏi cô  nhận  sự khác biệt . Nếu cô  trả lời ,  sẽ gia tăng mức độ, cho đến khi câu trả lời của cô gần đúng nhất.
Bạc Lỵ đánh giá là  kích thích, nhưng sự kích thích , một tháng một  là đủ . Nhiều  quá thì  chút  chịu nổi.
Đêm đó, cô ngủ  say, cho đến chiều hôm  mới mở mắt .
Erik đang  bên cạnh cô, cúi đầu  cô.
 
Bạc Lỵ buồn ngủ  chịu ,  nhắm mắt , nắm lấy tay : "Hết giận  ?"
Erik thuận thế cúi  xuống,  thở phả  mặt cô.
Bạc Lỵ quá buồn ngủ, não  chút ngưng trệ,   theo bản năng mà  những lời : 
"Em hứa,   nếu   mất trí nhớ, em chắc chắn sẽ tránh xa ... hài lòng ?"
Erik im lặng một lúc: "Hôm qua   khôi phục trí nhớ?"
Bạc Lỵ giật , tỉnh táo ngay lập tức: "... Hả!?"