Bạc Lỵ nhịn : "Tại    chứ?"
"Tại   ?" Anh .
"Vậy  đây  gi/ết đàn ông nhiều hơn  phụ nữ nhiều hơn?"
Anh khựng  một chút, dường như đang tính toán con  cụ thể: "Đàn ông nhiều hơn, họ thường khiêu khích ."
Bạc Lỵ  nhịn , bật  thành tiếng. editor: bemeobosua. Người đàn ông  lúc  mới nhận    trêu, tức giận  đầu :
 "Hai đứa ngu ngốc, dám giả vờ  mặt bố..."
 
Lời còn  dứt,    chạm  ánh mắt vàng kim của Erik.
Trong một khoảnh khắc,  đàn ông đó còn tưởng    thấy tên s/át nh/ân b/iến th/ái trong phim.
Không, ngay cả tên s/át nh/ân b/iến th/ái trong phim cũng   ánh mắt lạnh lùng và đáng sợ đến , cứ như một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống, khiến   rợn .
Người đàn ông  lập tức co rúm ,  nhỏ: "   gây rắc rối..." 
Nói xong,   vội vã rời , thậm chí còn  thèm để ý đến cô gái bên cạnh.
 
Về đến nhà, Bạc Lỵ nhớ  chuyện , vẫn bật  thành tiếng.
Erik liếc cô một cái: "Một thằng ngốc, đáng để em  như  ?"
Bạc Lỵ: "... Kiếp   là hũ giấm , thảo nào nước sốt dầu giấm  ngon đến ."
Erik đang nấu ăn,  thấy lời , cơ bắp cánh tay căng lên, lạnh nhạt : "Sao, hối hận vì lấy   ?"
Bạc Lỵ bất lực: "Em chỉ thích  như ... Anh  nấu ăn của  !"
Ăn xong, Bạc Lỵ định lén lên lầu chơi game, nhưng  Erik nắm lấy cổ tay.
 
Cô lùi  hai bước, buộc   lên đùi .
Anh   cô, vòng tay ôm eo cô, tiếp tục ăn cơm.
Bạc Lỵ cuối cùng cũng nhận , tâm trạng của  cả ngày hôm nay  chút  đúng: "Sao thế, bảo bối, ai chọc giận  ?"
"Em."
"Em?" Bạc Lỵ ngơ ngác.
Anh nghiêng đầu  cô: " vẫn đang nghĩ về chuyện của ngày hôm ."
Bạc Lỵ lập tức giật .
Tối hôm , cô  mới ngủ  ,   Erik gọi dậy.
 
Chỉ cần một ánh mắt, cô  nhận    mất trí nhớ, thế là cô nhanh chóng bịt miệng  , : 
"Chúng   kết hôn mấy năm ,  là của em, em là của , tình cảm của chúng   định    thứ ba, trong nhà  nấu cơm,  giặt quần áo,  dọn dẹp vệ sinh, em    gì cả,  hề chịu bất cứ u/ất ứ/c nào. Bây giờ là..." 
Cô liếc  màn hình điện thoại, "ba giờ sáng. Việc duy nhất  cần  là ngủ,  chuyện gì để sáng mai , hiểu ?"
Bộ lời thoại  là một thần khí để đối phó với Erik  mất trí nhớ.
 
Quả nhiên, lời  dứt, Erik  từ từ buông tay, để cô tiếp tục ngủ.
Sau khi mất trí nhớ,  dễ lừ/a hơn  nhiều so với khi  trí nhớ.
Bạc Lỵ chỉ cần ôm hôn , là  thể giúp  bình tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-89-2.html.]
  khi  khôi phục trí nhớ, thì  dễ l/ừa như  nữa.
Điểm đáng sợ nhất của Erik, là sẽ tiếp tục giả vờ mất trí nhớ để thăm dò thái độ của cô, đợi đến khi cô nhận ,   phát điê/n  một lúc .
Vì , Bạc Lỵ vẫn luôn nghi ngờ câu  "Hôm qua   khôi phục trí nhớ?" là  đang gài bẫy cô, nhưng   bằng chứng.
 
Hôm , khi  mất trí nhớ,   từ  lật  một chiếc còng tay bằng bạc, ném  mặt cô:
"Em cứ thế mà chiều chuộng  ,   bảo  gì em cũng đồng ý ?"
Bạc Lỵ: "..."
Cô    nên  cho  , thứ  là dùng để còng   .
Erik xưa nay  thể từ chối yêu cầu của cô, luôn là cô  gì  nấy, để mặc cô còng hai tay     lưng.
Sau khi  còng, ánh mắt   cô sẽ  tính công kích hơn bình thường, hơn nữa vì hai tay  trói, chỉ  thể cử động phần eo và bụng, Bạc Lỵ  thể  thấy rõ hơn nhịp điệu và sự co rút của cơ bắp bên sườn .
 
Khi Bạc Lỵ còn đang do dự, Erik  phát huy trí tưởng tượng, bịa  một câu chuyện hôn nhân bi thảm cho cô.
Cô  còn cách nào khác, đành nắm lấy cổ tay , đưa   lưng, "cạch" một tiếng còng : 
"Bây giờ,   công dụng của thứ   chứ?"
Erik   cô, : "Không ."
Khi   câu , vẻ mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt  liên tục lướt  môi cô, trực diện, trắng trợn, đầy khao khát.
Bạc Lỵ nghi ngờ,  đang quyến rũ cô.
 
Thế là, cô đưa tay ôm lấy cổ , thuận lý thành chương hôn xuống.
Erik sẽ mất trí nhớ khi cảm xúc kích động, cũng sẽ khôi phục trí nhớ khi quá hưng phấn.
Đợi đến khi Bạc Lỵ phát hiện   nhớ , thì   còn kịp nữa .
 là một thảm họa mang tính sử thi.
Erik   từ lúc nào  thoát  khỏi còng tay, tiện tay ném sang một bên, lật tay đẩy cô ngã xuống giường, từ  cao  xuống cô, giọng  lạnh lùng:
"Hai  đang chơi trò gì?"
Bạc Lỵ: "..."
 
Cô thật sự    biện minh thế nào.
  thừa nhận rằng, thật sự  kích thích.
Có lẽ đây chính là trời sinh một cặp.
Anh thích ghen tuông, còn cô thì  thích dáng vẻ ghen tuông của .
Nghĩ đến đây, Bạc Lỵ bật , véo má Erik: "Nói ,   em đền bù cho  thế nào."
Động tác ăn uống của Erik khựng , một lát ,  lên tiếng: "Em quá nuông chiều  ."
Bạc Lỵ : "Nuông chiều    ?"
"Em  nghĩ đến ,"  : "Chính vì em quá nuông chiều , nên  mới mãi  khỏi mất trí nhớ?"
Bạc Lỵ sững sờ: "Tại    như ?"
Erik   gì, đưa tay ôm lấy eo cô, vùi đầu  cổ cô, hít một  thật sâu.