"Giỏi lắm, còn một thìa cuối cùng, ăn hết đi, ăn xong là có thể đuổi bệnh chạy mất rồi."
Tạ Ngọc Cung ăn đến có chút xấu hổ, hắn đã lớn thế này, được rồi, tuy cũng không lớn lắm, nhưng hắn đã sớm hiểu được lòng người hiểm ác sự đời lạnh lẽo, thật sự chưa từng được người ta nâng niu dỗ dành như vậy.
Không đúng, hình như cũng có một lần.
Lần đó là lúc hắn mười tuổi, mùa đông buốt giá, nước chảy thành băng.
Cung nữ trong tẩm điện của hắn, người xưa nay luôn lạnh nhạt với hắn, bỗng nhiên dịu dàng gọi hắn là Cửu điện hạ, nói rằng sau Tết nhà bếp còn thừa rất nhiều nguyên liệu ngon, đã giữ lại một ít đồ ăn cho hắn.
Lúc ấy, Tạ Ngọc Cung vẫn chỉ là một đứa trẻ thèm ăn, lại luôn trong tình trạng bụng đói, cho nên dù biết đối phương có thể không có ý tốt, nhưng vẫn đi theo.
Sau đó... hắn suýt nữa thì mất mạng trên đường.
Hóa ra là cung nữ kia đã bị một hoàng huynh nào đó của hắn mua chuộc, hứa hẹn chỉ cần dụ hắn ra ngoài, sẽ điều nàng ta rời khỏi tẩm điện của Tạ Ngọc Cung .
Tẩm điện của hắn tên là Trường Lạc cung, là nơi ở của mẫu phi lúc sinh thời. Sau khi mẫu phi qua đời, không còn được sủng ái, nơi đó dần trở nên hoang vắng, cuối cùng trở thành một lãnh cung hữu danh vô thực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/135.html.]
Làm cung nữ ở tẩm điện của hắn, tự nhiên là không có chút lợi lộc gì, còn luôn bị cung nữ ở những cung khác ức hiếp.
Vì vậy, cung nữ dụ Tạ Ngọc Cung ra ngoài này muốn đổi chỗ, tự nhiên sẽ không nương tay với hắn.
Hôm đó, trong màn đêm đen kịt, Tạ Ngọc Cung không biết bị ai đẩy xuống nước.
Hắn không biết bơi, vùng vẫy dưới dòng nước lạnh buốt, uống rất nhiều nước, sặc đến mức bụng trương lên, mới được thị vệ tuần tra vớt lên.
Trời rét như cắt, hắn được cứu sống, nhưng cũng bị một trận bệnh nặng, nằm liệt giường cho đến tận mùa xuân năm sau.
Cũng từ đó về sau, hắn trở nên vô cùng sợ nước.
Cũng bắt đầu hiểu ra, trên đời này chẳng có ai đột nhiên "tốt bụng", không có ai tiếp cận một người khác mà không có mục đích hay ý đồ.
Ta ăn hết thìa cháo trắng thơm ngon mềm nhừ cuối cùng, trong lòng suy đoán xem Cửu hoàng tử phi của ta rốt cuộc có ý đồ gì với ta.
Mặc dù đến bây giờ, tâm tư của Tạ Ngọc Cung đã bị rối loạn, nhưng vẫn không chịu tin rằng, người phụ nữ trước mặt này thật sự yêu hắn sâu đậm mới hiến dâng tất cả mà không cầu gì.