Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cách Sống Sót Khi Xuyên Vào Truyện BE - 171

Cập nhật lúc: 2025-05-24 16:05:56
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vẻ mặt của Tạ Ngọc Sơn lúc này giống như một tiểu tức phụ bị cướp vào ổ thổ phỉ.

Tạ Ngọc Sơn tự xưng là quân tử, luôn luôn hành xử theo kiểu núi lở trước mặt mà sắc mặt không đổi, nhưng lúc này hắn thật sự không biết diễn tả cảm giác của mình ra sao.

Giơ tay trực tiếp giật mạnh vạt áo bị Bạch Du nắm chặt, hận không thể ngay lập tức cởi ra sai người đốt đi.

Nếu hắn biết chút võ công, lúc này Bạch Du chắc đã bị hắn đánh c.h.ế.t bằng một chưởng rồi.

Kết quả Tạ Ngọc Sơn sơ suất, hắn không thấy mảnh sứ vỡ cũng có một mảnh rơi vào trên quần áo của mình, đưa tay nắm lấy, lòng bàn tay lập tức bị rách một đường.

Máu tươi chảy ra theo kẽ tay, Tạ Ngọc Sơn ngây người ra.

Hắn đã chẳng biết bao nhiêu năm rồi chưa từng bị thương. Nếu chuyện này xảy ra ở Đông cung của hắn, cho dù là tự mình làm mình bị thương, cũng sẽ có cả đám cung nữ và thị vệ quỳ xuống xin chết.

Lần này ra ngoài vì muốn tránh tai mắt của phụ hoàng, Tạ Ngọc Sơn chỉ mang theo vài tử sĩ và hai thị vệ lộ diện.

Những người này đều là để bảo vệ tính mạng và g.i.ế.c người thay hắn, chứ chẳng có tử sĩ nào lại nhảy ra xử lý vết thương nhỏ trên tay chủ tử.

Hắn cảm nhận được cơn đau nhói ở lòng bàn tay, nhìn m.á.u chảy dọc theo lòng bàn tay xuống đầu ngón tay. Lúc này, Bạch Du lại dám tiến lên, còn nói: "Ôi! Thái tử điện hạ bị thương rồi! Nô tỳ giúp ngài..."

"Lui xuống! Lui, lui xuống!" Tạ Ngọc Sơn mặc kệ m.á.u trên tay mình, mặt mày kinh hãi và xấu hổ chỉ vào Bạch Du nói: "Dám tiến lên nửa bước, ta tất lấy đầu ngươi!"

Bạch Du giả vờ bị hắn dọa sợ, trong lòng thì cười muốn điên.

Sợ rồi chứ gì, sợ thì mau cút đi!

Nàng còn đang vội vàng quay về cứu mạng nhỏ của mình đây!

Tạ Ngọc Sơn từ trong n.g.ự.c lấy ra một chiếc khăn tay, ấn lên vết thương trên lòng bàn tay.

Vẻ mặt hắn biến đổi khó lường nhìn Bạch Du, còn muốn hỏi nàng điều gì đó nhưng lại chẳng nhớ ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/171.html.]

Cuối cùng, Tạ Ngọc Sơn hừ lạnh một tiếng, đứng dậy định bỏ đi, chiếc khăn tay đang ấn trên tay rơi xuống đất.

Đúng lúc này có một trận gió nhẹ lùa vào thủy tạ, chiếc khăn tay bằng lụa bị gió cuốn đi, mang theo vết m.á.u loang lổ như một cánh hoa rơi theo gió, rơi xuống hồ nước bên cạnh thủy tạ.

Thấy vậy, Bạch Du không chút do dự, trước mặt Tạ Ngọc Sơn "ùm" một tiếng nhảy xuống nước.

Nhanh chóng nắm lấy chiếc khăn tay đang trôi nổi trên mặt nước, rồi bám vào lan can bên cạnh trèo lên. Vừa trèo vừa dùng giọng nói vô cùng phấn khích xen lẫn run rẩy: "Thái tử điện hạ... Tôi vớt được khăn tay rồi!"

Tạ Ngọc Sơn nhìn Bạch Du đang bám vào lan can, mái tóc của nàng đã hoàn toàn xõa ra, những lọn tóc ướt sũng dính chặt vào mặt, quấn quanh cổ.

Từ góc độ cao nhìn xuống, đèn nước vì có người xuống nước mà lay động dữ dội hơn, ánh sáng vụn vặt chiếu vào mắt Bạch Du đang nhìn lên từ dưới lên, biến ảo khôn lường khiến người ta nhìn không rõ, càng khiến cho nàng lúc này mang vẻ quỷ dị khác thường.

Bộ y phục mỏng manh ướt sũng phác họa nên thân hình yểu điệu, nàng cầm chiếc khăn tay trong tay, vẫy tay về phía Tạ Ngọc Sơn.

Miệng còn kích động hô: "Thái tử điện hạ... Khăn tay, tôi nhặt về rồi."

Giống như một con quỷ nước xinh đẹp nhận được tín vật của người sống, muốn trèo lên nhân gian kéo người xuống làm vật thế thân.

Tạ Ngọc Sơn sợ đến mức lùi lại hai bước.

Lẽ ra với thân phận Thái tử, vật bên người tuyệt đối không thể vứt bỏ lung tung.

Nhưng lúc này hắn thật sự không màng đến việc đòi lại khăn tay, bởi vì Bạch Du đã từ dưới nước trèo lên, ướt sũng người đi về phía hắn.

Tạ Ngọc Sơn trực tiếp bị nàng dọa cho chạy mất.

Là thật sự chạy, từ khi hắn biết chuyện, đã có người cầm thước theo sau, đặt ra đủ loại quy tắc cho hắn.

 

Loading...