Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cách Sống Sót Khi Xuyên Vào Truyện BE - 237

Cập nhật lúc: 2025-05-30 12:14:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi trúng tên, thân thể hắn ta mất sức, được người ta đỡ lấy, bên tai là tiếng gầm rú bắt thích khách của cấm vệ quân, hòa lẫn với giọng nói run run của hoàng đế vì kinh hãi: “Tiểu Nguyệt Nha Nhi!”

Đó là nhũ danh của hắn, Ngọc Cung tức là trăng khuyết, là nhũ danh mà An Hòa Đế vẫn thường gọi khi hắn mới vài tuổi.

Nhưng hiện tại Tạ Ngọc Cung  cái gì cũng không nghe thấy, cái gì cũng không cảm nhận được.

Hắn chỉ từng chút một, từ mũi tên ngắn đang nhuộm đỏ m.á.u trên n.g.ự.c mình ngước mắt lên, nhìn về phía… Cửu hoàng tử phi của hắn đang đứng giữa đám đông.

Hắn mấp máy môi, cánh mũi phập phồng nhanh chóng, tốc độ lan tràn tia m.á.u trong mắt còn nhanh hơn cả tốc độ m.á.u loang trên ngực.

Mà hắn cảm nhận được cơn đau nhức nhối khi mũi tên ngắn đ.â.m vào người, nhưng không biết vì sao, mũi tên rõ ràng một mũi găm vào vai, một mũi găm vào xương sườn, nhưng ở vị trí tim hắn, lại lan ra cơn đau dữ dội không thể kìm nén, không thể chịu đựng nổi.

Cơn đau này khiến tứ chi hắn cứng đờ, đau đến mức hốc mắt nóng lên.

Hắn không thể tin được, lại phẫn nộ nhìn chằm chằm về phía Bạch Du.

Bạch Du đứng ở đó, mặt không chút cảm xúc, nàng bị cấm vệ quân ngăn cản, không cho nàng đến gần hoàng đế, tự nhiên cũng không thể đến gần Tạ Ngọc Cung .

Vẻ mặt nàng bình tĩnh đến đáng sợ, giống như một đao phủ không mang theo chút tình cảm chân thật nào.

Tạ Ngọc Cung  nhìn vào mắt nàng, không biết mình muốn tìm kiếm điều gì.

Nhưng trong mắt Cửu hoàng tử phi của hắn là một vùng đất hoang phủ đầy sương tuyết, không tìm thấy chút gì hắn muốn tìm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/237.html.]

Cơn đau dữ dội ở tim hắn, dần dần hóa thành nghiệp hỏa thiêu đốt, mang theo cơn thịnh nộ có thể hủy diệt tất cả.

Hắn co giật khóe môi, đó căn bản không phải là một nụ cười, mà là dã thú bị chọc giận, tức giận đến mức cánh mũi phập phồng kéo theo cả khóe môi.

Hai mắt hắn đỏ ngầu, tầm nhìn nhanh chóng mờ đi, nhưng vẫn nhìn chằm chằm về phía Bạch Du.

Được người ta đỡ hai tay mới không quỳ xuống, cổ họng hắn như bị nghẹn bởi ngàn cân sắt lạnh.

Hắn hung hăng, hít sâu một hơi, dường như chậm một chút, sẽ bị ngạt thở mà chết.

Nhưng mỗi một hơi thở, đều giống như băng lăng đ.â.m thẳng vào bụng, lạnh đến tận xương tủy, xuyên qua ngũ tạng lục phủ của hắn, đ.â.m cho nội tạng mềm mại nóng bỏng của hắn bê bết máu, rồi lại đông m.á.u thành hàn băng gai góc như gai.

Hắn như mất tiếng, nhìn Bạch Du nói gì đó.

Nhưng không ai nghe thấy.

Mắt hắn tối sầm, khóe miệng trào ra máu, ngất đi.

Nàng muốn... g.i.ế.c ta?

Nàng muốn g.i.ế.c ta?!

 

Loading...