Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhưng cuối cùng hắn ngẩng đầu lên, trong mắt vẫn còn tia m.á.u đỏ chưa tan hết, lại còn ra vẻ đáng thương, thậm chí mang theo chút ủy khuất khó nhận ra mà nói: "Thái y không cho ta cử động lung tung..."
Bạch Du chỉ muốn trợn trắng mắt, vậy ngài cũng đâu có rảnh rang gì!
Nói câu này ra, có thể buông tay ta ra trước được không!
Đêm hôm đó, Bạch Du cuối cùng cũng hiểu được thế nào là cái bánh nếp dính người.
Bạch Du muốn nói chuyện "chính sự", về chuyện của Hoàng hậu và Thái tử, Tạ Ngọc Cung cũng nói.
Nhưng Bạch Du vừa nói: "Lần này Thái tử ngã ngựa, chắc chắn sẽ không cam tâm, thế lực dưới trướng hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ hắn mà đi. Ngài thu nạp người của hắn phải cẩn thận, bởi vì mười phần thì tám chín phần là hắn cố ý cài vào bên cạnh ngài để dò la..."
Tạ Ngọc Cung ở trong chăn, tay luồn vào trong áo véo Bạch Du.
Bạch Du: "Hí..."
Trừng mắt nhìn hắn, hắn lại ra vẻ nghiêm túc.
Bạch Du lại nói: "Thế lực của nhà mẹ đẻ Hoàng hậu cũng sẽ thừa cơ hành động, người của ngài... Hí!"
Bạch Du cuối cùng cũng nổi giận: "Cửu điện hạ, Cửu hoàng tử, ngài ba tuổi à!"
Tạ Ngọc Cung thấy nàng xù lông như vậy, nheo mắt lại nói: "Nàng chẳng phải vẫn luôn gọi ta là Tiểu Cửu Nhi, nhân lúc ta 'tâm trí bị tổn thương' mà chiếm tiện nghi của ta, sao giờ ta khỏi rồi, nàng lại không như vậy nữa?"
Bạch Du: "... Như nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/306.html.]
"Thì như vậy." Tạ Ngọc Cung nhìn Bạch Du một lúc, tổng kết lại nói, "Đắm đuối si mê."
Bạch Du: "..." Lúc đó ta đang giả vờ si tình, sao lại thành đắm đuối si mê?!
"Nàng chẳng phải thích chân của ta sao? Ta không mặc quần, nàng không sờ sao?" Tạ Ngọc Cung hỏi.
Bạch Du: "..." Nàng khi nào thì nói, lại khi nào thì sờ?!
"Trước đây mỗi lần gặp ta, nàng đều nhìn chân trước, cùng ngồi xe ngựa thì nhân lúc xe xóc nảy mà lén sờ mấy lần, còn véo nữa."
"Sờ đi." Tạ Ngọc Cung tiến lại gần, ánh mắt như kiếm bức bách nhìn Bạch Du, ra lệnh.
Bạch Du: "..." Được được được!
Ta sờ c.h.ế.t ngươi!
Sờ cho trụi lông luôn!
Nhưng mà chân thật sự rất dài.
Vững chãi mà lại thô to, đường nét cơ bắp săn chắc quả thực tuyệt vời.
Bạch Du không chỉ sờ, còn chui vào trong chăn mà nhìn nữa.
Cho không ai thèm lấy.