Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/qXel6Vjon
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thánh chỉ sắc phong cuối cùng cũng được ban xuống.
Đất phong của Tạ Ngọc Cung quả nhiên là Tây Lĩnh.
Hồng Nhạn đại tổng quản đích thân mang theo đến tuyên đọc, đây là vinh dự độc nhất vô nhị trong số các hoàng tử được sắc phong cùng lúc.
Mà phong hào của Tạ Ngọc Cung lại rất thú vị, là "Cung", do An Hoà Đế đích thân đặt - Cung thân vương.
Trên thánh chỉ trực tiếp ấn định ngày đi đến đất phong, rất gần, rất gấp, định vào ngày mùng sáu tháng chín, tức là ngay sau khi yến tiệc phong vương kết thúc, liền phải rời khỏi Huệ Đô lên đường đi đất phong, có thể thấy An Hoà Đế có chút nóng ruột vì chuyện "mất kiểm soát" ở Tây Lĩnh.
Còn Lâu Nương bị Bạch Du "đuổi đi dưỡng lão", đã tạm thời an cư lạc nghiệp ở hạ du Bác Vận Hà, cầm tiền dưỡng lão Bạch Du cho, thuê mấy chục chiếc thuyền đánh cá, lấy cớ là để "đánh bắt cá".
Thánh chỉ sắc phong cuối cùng cũng đến tay, sau khi Hồng Nhạn đưa thánh chỉ của hoàng đế đến liền hồi cung.
Bạch Du cầm thánh chỉ lật đi lật lại xem xét, kỳ thực cũng chỉ có vài câu ngắn ngủi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/333.html.]
Nhưng Bạch Du tốn bao nhiêu công sức mới có được phong hào cho Tạ Ngọc Cung , lúc này đây thật lòng cảm thấy vui mừng cho hắn.
Trong nguyên tác, lúc này Tạ Ngọc Cung đáng lẽ phải ở trong đại lao chịu đủ mọi tra tấn, để làm nổi bật sự đối xử tàn nhẫn mà phản diện phải chịu đựng, từ đó khiến cho việc hắc hóa sau này trở nên hợp lý, trong nguyên tác Tạ Ngọc Cung đã mất nửa cái mạng trong ngục.
Nhưng tất cả những điều đó đã được tránh khỏi, hiện tại hắn không chỉ được phong làm thân vương, thưởng vạn kim, ban tặng đủ loại kỳ trân dị bảo, đất phong lại là vùng đất giàu có như Tây Lĩnh, thậm chí phong hào còn là "Cung".
"Cung kính đoan chính, thận trọng từ trước..." Bạch Du vuốt ve đoạn chữ trên thánh chỉ, nghiêng đầu mỉm cười nói với Tạ Ngọc Cung : "Phong hào 'Cung' này, An Hoà Đế hẳn là rất hài lòng với biểu hiện hiện tại của chàng."
Như vậy, sau này dù Tạ Ngọc Cung muốn làm gì, chỉ cần có sự che chở của An Hoà Đế, đều sẽ thuận buồm xuôi gió.
Như vậy nàng sẽ thấy thoải mái hơn một chút, tuy rằng vì bảo vệ tính mạng mà lừa gạt tình cảm của Tạ Ngọc Cung , ít nhất nàng cũng đã trải cho hắn một con đường không gập ghềnh đầy chông gai như trong nguyên tác, mà là một con đường bằng phẳng tương đối dễ đi.
Tạ Ngọc Cung ngồi bên cạnh Bạch Du, nhìn nàng vui vẻ mà mỉm cười không nói.
Nhưng sự thật hẳn là trái ngược với những gì Cửu hoàng tử phi của hắn nghĩ.