Cái Chết Của Thái Tử Phi - 18
Cập nhật lúc: 2025-10-02 10:20:04
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến bình minh ngày thứ tư, cuối cùng tiền tuyến cũng truyền về tin chiến thắng, Tứ hoàng tử đại thắng, quân Bắc Địch đ.á.n.h lùi về phía bắc sông Vu.
Ta cứ ngỡ sẽ chứng kiến cảnh Lý Dự khải trong vinh quang, nào ngờ trọng thương hôn mê, A Bố cõng về trong bộ dạng m.á.u me đầy .
Nhìn thấy khuôn mặt bê bết m.á.u , òa lên . Suốt mấy ngày qua thấy quá nhiều thương vong, sợ cũng sẽ như những binh sĩ hôn mê , chỉ cần sơ sẩy một chút là vĩnh viễn tỉnh . Vì dám rời khỏi giường dù chỉ một khắc.
A Bố nhẹ giọng an ủi:
“Nhạc tiểu thư, điện hạ nhất định sẽ bình an. Ngươi thức suốt ba ngày , đừng để ngã bệnh.”
“Đây là thứ mấy thương như thế ?”
Ta hỏi, bởi cách các quân y chăm sóc , rõ ràng đây đầu họ đối mặt với tình trạng .
A Bố im lặng một lát mới :
“Lần còn nghiêm trọng hơn … nhưng điện hạ cũng vượt qua .”
Ta dậy, lau khô nước mắt, hỏi A Bố:
“A Bố, ngươi thật cho , ngươi thấy cuộc chiến với Bắc Địch… bao giờ mới kết thúc?”
A Bố cúi đầu, thở dài:
“Hiện tại cả triều Lý lẫn Bắc Địch đều chiếm thế thượng phong. Cứ tiếp tục đ.á.n.h nữa cũng chỉ là cục diện lưỡng bại câu thương. Huống hồ quân Bắc Địch thiện chiến về kỵ binh, thương vong bên e là sẽ còn nhiều hơn.”
“Nếu lúc một đội quân thiện chiến, giỏi cưỡi ngựa đ.á.n.h trận, thì cơ hội chiến thắng của triều Lý chẳng sẽ lớn hơn ?”
A Bố sững :
“Ý của Nhạc tiểu thư là…”
Ta tháo sợi dây đeo cổ, đặt thẻ hổ phù tay A Bố:
“Đây là thẻ binh phù của một đội quân thuộc Tây Nhung diệt. Ta dò hỏi qua, khi Tây Nhung diệt quốc, họ cùng một Tây Nhung di cư lên phương Bắc, sống đời du mục. Nếu nguơi tìm họ, chỉ cần hổ phù là thể điều binh.”
“ hổ phù …”
“Là vật mẫu để khi còn sống. Ta nghĩ, nếu còn sống, hẳn cũng sẽ lựa chọn như .”
42.
A Bố mang theo hổ phù rời khỏi Giám sát ty.
Hai ngày , Lý Dự cuối cùng cũng tỉnh . Ta thức suốt mấy ngày, vành mắt đỏ hoe, tóc tai rối bù, mặt mũi lem nhem. Vừa thấy , Lý Dự liền bật , bảo rằng trông mới giống bệnh.
Rõ ràng là bản suýt nữa mất mạng, mà vẫn còn tâm trí để trêu khác.
Ta kể cho chuyện về hổ phù. Lý Dự nắm lấy tay , :
“Chỉ cần tìm đội quân , triều Lý nhất định sẽ thắng trận .”
Ta gật đầu thật mạnh:
“Lý Dự, nhất định thắng, thấy thương thêm nào nữa.”
“Tiểu Chiêu, những gì nợ nàng, đợi khi hồi kinh, nhất định sẽ trả gấp bội.”
Thật chẳng hề quan tâm đến chuyện “trả” “ trả”. Việc , lớn là vì vận mệnh xã tắc triều Lý, nhỏ cũng là vì tính mạng của Lý Dự. Dù là vì lý do nào, đều cớ để giữ hổ phù.
Nghe , giả vờ giận dỗi, đầu :
“Nợ nần gì chứ, với khách sáo như thế ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cai-chet-cua-thai-tu-phi/18.html.]
Lý Dự nhẹ, xoa đầu :
“Vậy thì hứa với nàng, đợi khi kinh thành nở đoá hoa quế đầu tiên, sẽ trở về cưới nàng.”
Cưới… cưới ư???
“Cưới… cưới gì chứ…” Ta ấp úng đáp, giọng càng lúc càng nhỏ, “Tuy lấy Tam ca của , nhưng cũng … sẽ lấy …”
Lý Dự vẫn , :
“Vậy thì sẽ tìm cách khiến nàng chịu gả cho . Nàng giúp ơn lớn thế , gì đền đáp, đành lấy báo đáp thôi.”
“Không ai cần lấy báo đáp gì cả!” Ta vội rút tay khỏi tay , đầu chạy mất.
Miệng thì bảo lấy , nhưng trong lòng cứ len lén nghĩ, chẳng khi nào đóa hoa quế đầu tiên ở kinh thành sẽ nở?
Ta nghĩ, Lý Dự chắc chắn đang thầm . Dù là nữ nhi của đại tướng quân, là thiên kim tiểu thư của phủ thừa tướng, cuối cùng cũng chỉ là một con ngốc mà thôi, mấy lời ngon tiếng ngọt của dụ đến mòng mòng.
Trong Kinh Thi câu:
Tình si của nam tử còn thể rõ, tình si của nữ tử… chẳng thể nên lời.
Nếu cơ hội, nhất định sẽ khắc câu lên mộ bia của .
Phải , nhắc đến mộ bia, bỗng giật nhận , còn ngôi mộ của chính ở cả.
43.
“Về thì ?” Thấy im lặng thật lâu, Bạch Vô Thường rốt cuộc nhịn mà hỏi.
“Ta đang nghĩ một chuyện…” Ta Hắc Bạch Vô Thường đầy nghi hoặc, “Tại mộ? Xác của chôn ở ?”
“Ngươi là Thái tử phi, hẳn táng trong hoàng lăng chứ còn . Ấy, thôi đừng nhắc chuyện đó nữa.” Tiểu Bạch hối thúc, “Thuyền sắp đến Vong Xuyên , ngươi kể tiếp đoạn mà, đang tới đoạn gay cấn mà!”
Thật thì... phía cũng chẳng gì đáng kể nữa cả.
Lúc thương thế của Lý Dự gần như lành hẳn, đoàn thương buôn cuối cùng cũng đến, theo họ về kinh thành.
Vì mất tích liền mấy tháng trời, phụ thấy giận đến nỗi râu gần như dựng ngược, bắt quỳ mấy ngày liền trong từ đường. Cuối cùng còn dọa, nếu còn dám lén lút bỏ trốn, ông sẽ đ.á.n.h gãy chân .
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Ta ông sẽ thật. Dù ông vẫn còn trông mong sẽ gả cho Tam hoàng tử.
Còn cái tên Tam hoàng tử , từ khi trở về đến nay từng thấy mặt. thì vui mừng khôn xiết. Tốt nhất là lòng tiểu thư nhà nào , đó tự cầu xin Hoàng thượng hủy bỏ hôn sự với .
Thế là trong những ngày phụ giam lỏng trong phủ, âm thầm chờ đợi cây quế đầu tiên của kinh thành nở hoa, lén tìm thê tử giúp Tam hoàng tử.
Tiểu thư của Lý đại nhân thì còn nhỏ hơn , loại. Cháu gái của Trần Thượng thư thì nhát gan yếu đuối, về chắc chắn sẽ chịu khổ. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ của Từ Tướng quân là thích hợp nhất.
nghĩ thì... bản đúng là độc ác. Từ Phương Đình hiện giờ vẫn là vị hôn thê qua cửa của Lý Dự, mà tính đem nàng gả cho Tam hoàng tử? Vậy chẳng quá đê tiện ?
Thời gian lặng lẽ trôi qua ba tháng. Thu sang, kinh thành mát mẻ, chiến sự ở tiền tuyến cũng dứt, thương lộ khai thông trở .
Ta nghĩ chắc là… Lý Dự sắp về .
Thế nhưng, cây quế trong sân dường như cố ý chống đối . Mọi năm đến thời điểm sắp nở rộ, mà năm nay đến một nụ hoa cũng chẳng thấy, mặc cho ngày nào cũng cần mẫn tưới nước, tỉa cành.
Ta đợi hoa quế nở, nhưng đợi … Tam hoàng tử.