CÁI KẾT DÀNH CHO CHỊ DÂU - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-11-15 10:52:29
Lượt xem: 47

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ gặp mặt ở hoa viên ngày hôm , Liên di nương vài ba ngày tới viện Tây Cẩm nơi Ninh Hồi sống, nào tới nàng cũng thích mang chút điểm tâm tự hoặc là túi tiền khăn tay tự thêu, nửa tháng nay Ninh Hồi nhận ít đồ.

“Mời Liên di nương dùng .”

Liên Tang uống một ngụm , mỉm , chỉ dáng , khuôn mặt và động tác , cần trong lòng tâm tư gì, tóm vẫn là khiến cho cảm thấy cảnh ý vui.

Ninh Hồi chống đầu ghế, hiện giờ cuối cùng cũng hiểu rõ, cảnh ý vui đến nữa, mãi cũng thấy mỏi mắt.

Nàng cũng Liên Tang lấy nhiều lời thế, bao nhiêu cũng hết, quan trọng là cũng chuyện gì thú vị hấp dẫn, lúc thì gảy đàn, lúc vẽ tranh, rõ ràng nàng mới tỉnh ngủ, thấy buồn ngủ tiếp.

Nàng híp đôi mắt đang cực kỳ buồn ngủ, Thanh Miêu từ bên ngoài : “Thiếu phu nhân, Nhị tiểu thư cho chuyển lời tới, mời ngoài dạo.”

Nghe hai chữ ngoài, Ninh Hồi lấy tinh thần: “Đi ?”

Thanh Miêu thấy vẻ mặt nàng sáng lên, khỏi : “Nói là dạo khắp nơi, mời tới Bách Vị Lâu , Nhị tiểu thư đang chờ.”

Nhị tiểu thư đương nhiên Bùi Trân mà là Ninh Tương, đường của nguyên chủ, con gái ruột của Lộ Lăng hầu chân chính.

Ninh Tương chỉ sinh nguyên chủ nửa ngày, đầu năm cũng thành một bước, nhà chồng là Giang gia tiếng ở Thịnh Châu.

Ninh Hồi ngoài, Liên di nương liền dậy cáo từ.

Nàng mỉm , khỏi viện nhưng trở nơi ở buồn tẻ của , thế nên rẽ trái tới đình lục giác bên cạnh nhà nổi.

Đi vài bước, nàng chợt dừng đầu Bội Nhi bên cạnh, dịu dàng : “Mấy ngày nay luôn thèm bánh mứt hoa quả của Cát Tường trai, ngươi giúp một chuyến mua chút về .”

Cố Diệp Phi

Chưởng quản ở Cát Tường trai là ngự trù chuyên điểm tâm trong cung, tay nghề lợi hại, mấy tiểu thư trong phủ thường thích sai tới đó mua đồ về, Bội Nhi Liên di nương phân phó, vội vàng đáp , vui vẻ rời .

Nếu ngoài, Thanh Đan Thanh Miêu một nữa chải đầu rửa mặt cho Ninh Hồi, đợi thu xếp thỏa đáng xong mới lên xe ngựa tới tửu lâu nổi tiếng ở kinh thành.

Vạn thọ của Hoàng đế sắp tới, ngựa mừng thọ khắp nơi lượt nhập kinh, kinh đô trở nên náo nhiệt từng thấy.

Ninh Hồi trong xe ngựa cũng cảm nhận khí bất đồng so với mấy ngoài đây.

Bách Vị Lâu cách phủ Quốc công mấy con phố, một đoạn đường dài xe ngựa mới dần dần chậm , Ninh Hồi theo tiểu nhị từ cửa thấy đại đường đầy khách, vòng qua bên trái lên cầu thang, cuối cùng dừng ở cửa nhã gian treo túi phúc.

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền tới, nữ tử bên cửa sổ đặt chung tay xuống, hất cằm với nha .

Nha đầu búi tóc hai bên, khuôn mặt dịu dàng, đôi mắt tròn xoe, bước nhẹ nhàng, nàng kéo cửa mỉm với bên ngoài : “Đại tiểu thư, cuối cùng cũng tới , tiểu thư đợi uống gần ba chén đấy ạ.”

Ninh Hồi nụ xán lạn cho chút hoảng hốt, Thanh Đan tiếp lời nàng : “Cách đây xa, Quế Nha ngươi nên cho truyền tin tới sớm chút mới .”

Quế Nha vẫn mỉm : “Là đúng, là đúng.”

Quế Nha đón Ninh Hồi , cả nàng nghiêng sang, thấy ở bên trong, nàng mặc váy dài tay rộng màu hồng trắng, lông mày lá liễu, mắt phượng cực kỳ giống Ninh phu nhân, chỉ là lông mi cong vút, khí thế phong tình Ninh phu nhân thể so .

“Tỷ ngốc , chằm chằm gì thế? Ngồi .” Giọng Ninh Tương vốn dĩ kiều mị, mang theo hương vị quyến rũ như như , mấy năm nay sự huấn luyện đặc biệt của Ninh phu nhân mà giảm bớt ít, nhưng lọt tai vẫn .

Ninh Tương ghét nhất là giọng của , ai cũng cảm thấy ở phía lưng xì xào ba chữ “ an phận”, vì mà mấy năm nay ngày càng ít , thể cần thì sẽ lên tiếng, cũng chỉ mặt nhà mới thêm vài câu.

Ninh Hồi xuống hỏi: “Mấy ngày nay bá phụ bá mẫu vẫn khỏe chứ?”

Ninh Tương hừ lạnh một tiếng với nàng: “Nếu tỷ yên sống thì đương nhiên phụ mẫu cũng khỏe mạnh.

Cũng giỏi lắm đấy, vì một nam nhân mà đòi sống đòi c.h.ế.t đến mạng cũng cần.”

Vị đường nay mồm mép luôn lợi hại, nhưng cũng ý , cũng quan tâm nguyên chủ, Ninh Hồi chỉ cong khóe miệng, trong lòng thầm nghĩ cũng may bảo Sở Hốt đợi ở bên ngoài.

“Có một việc dù cũng cho thời gian nghĩ thông.” Ninh Hồi đáp.

Ninh Tương cũng gì nhiều, bưng chén lên nhấp ngụm , uống xong thất thần.

Ninh Hồi nàng đang nghĩ gì đó cũng lên tiếng phiền, ngược là tỳ nữ Quế Nha khuyên nhủ : “Phu nhân đừng uống nữa, đây là chén thứ tư .” Nói thế nào thì cũng thể uống nhiều đến chứ.

Ninh Tương hồn, nhíu mày : “Quế Nha, ngươi và Thanh Đan Thanh Miêu ngoài đợi một lát, và Ninh Hồi vài lời .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cai-ket-danh-cho-chi-dau/chuong-17.html.]

Mấy Quế Nha lượt lui ngoài, căn phòng riêng lập tức trở nên yên ắng, một lúc Ninh Tương mới lên tiếng : “Nhẫn nhịn lâu, luôn tìm một chuyện.”

Hơn nửa năm nay nàng luôn nhẫn nhịn tới nỗi n.g.ự.c phát đau, nhưng tìm ai để giải tỏa vài câu.

Khi đè nén đến cực điểm, hận thể hòa ly với Giang Hòe An, rời khỏi gia đình đó cho thoải mái.

“Muội , đây.”

Ninh Tương ngửa cổ uống nửa chén , đặt phịch cái chén xuống bàn, cắn răng : “Nữ nhân trong Giang gia thật sự quá khó hầu hạ.”

Ninh gia nguyên quán ở Thịnh Châu, qua với Giang gia, hai nhà giao hảo nhiều năm, Ninh Tương từ nhỏ hôn ước với công tử Giang Hòe An của Giang gia ở Thịnh Châu, hai cũng xem như là thanh mai trúc mã.

Chỉ là Ninh Tương tới kinh đô, một năm về Thịnh Châu mấy , tuy còn thiết như hồi nhỏ nhưng cũng vài phần tình nghĩa.

Hôn sự của Giang Hòe An và Ninh Tương xung quanh xem là duyên trời tác hợp, đương nhiên, nếu đám đó của Giang gia, hai đúng là thích hợp.

Giang gia nhiều con nối dõi, gối Giang lão thái gia tổng cộng sáu nhi tử năm nữ nhi, sáu đứa con trai sinh cho ông mười hai cháu trai, mười cháu gái, thật sự là còn lợi hại hơn cả hoàng gia mấy phần, cũng may của cải Giang gia phong phú nếu thì nhất định sẽ nghèo kiết xác.

Giang Hòe An là con thứ chứ con trường, phía ba ca ca ruột, một tỷ tỷ ruột, hai đường ca và hai đường tỷ, phía sáu đường bảy đường , cả nhà chỉ thôi cũng đáng sợ.

Dựa phận của Ninh Tương tuyệt đối thể tìm một nam nhân hơn Giang Hòe An.

Không những thứ khác, ít nhất cũng nhiều bá bá thím cùng một đống em trai em gái chồng như , cuộc sống chắc chắn sẽ thoải mái hơn nhiều.

Đáng tiếc, năm đó Giang lão thái gia và Ninh lão thái gia định giao tình , hôn sự là già định, hơn nữa Ninh Tương quả thật ý Giang Hòe An, từ nhỏ trong lòng nhận định chính là thê tử Giang Hòe An, tính cách Giang Hòe An quả thật cũng tồi.

Hơn nữa vì con nối dõi quá nhiều, để Giang gia trở thành thế gia đầu tiên vì miếng ăn mà nghèo, Giang lão thái gia rút kinh nghiệm xương máu, cảm thấy thể cứ tiếp tục như , thế nên lập quy định nam nhi Giang gia ba mươi lăm tuổi nạp , triệt tận từ gốc.

Ninh phu nhân là phản đối hôn sự nhất, thấy như cũng thuận theo tự nhiên, dù thì ba mươi lăm tuổi nạp cũng đủ để khiến d.a.o động.

Trước đây Ninh Tương nghĩ bản gả cho Giang Hòe An, mấy ca ca tỷ tỷ của liên quan gì tới nàng , đóng cửa sống là .

Tới nay gả qua đó nửa năm, nàng mới cuộc sống thể đóng cửa .

Giang gia chẳng khác gì một cái sân khấu, ngày nào cũng hát xướng, ngày nào cũng như ngày nào, nhà khác ứng phó với một cô em chồng thôi, Giang gia tẩu tử dùng mười ngón tay đếm cũng hết, thế ai cũng , chồng nàng dâu mâu thuẫn đành, chị dâu em chồng em dâu mâu thuẫn thôi cũng đủ để uống mấy chục hũ.

Ninh Tương chống đầu: “Ta sắp phát điên .” Nếu Giang Hòe An, dựa tính khí nóng nảy của nàng sớm bỏ gánh giữa chừng, sống như mệt ?

Ninh Hồi yên lặng nhét miếng mứt hoa quả miệng, haiz, loại chua xót trong ngọt ngào, ngọt ngào trong chua xót nàng cũng hiểu cho lắm.

Có điều trong tiểu thuyết gốc, kết cục của Ninh Tương cũng tệ, dù thì nàng đang ở Thịnh Châu, mấy chuyện xảy trong kinh đô căn bản dính tới nàng .

Hơn nữa Giang Hòe An là một bản lĩnh, tuy thuộc phe Thái tử, khi nam chính Định Vương Lục Giác lên ngôi vẫn thể dựa bản lĩnh của bảo vệ cho cả nhà từ già tới trẻ, ngay cả phủ Lộ Lăng Hầu cũng yên theo.

Nói thật lòng, mắt đàn ông của tỷ Ninh gia cũng tồi, dù là nguyên chủ thích Bùi Đô là Ninh Tương thích Giang Hòe An, đều là nhân vật chính nhân quân tử, dịu dàng hòa nhã, phẩm hạnh đoan trang.

Ninh Hồi chống mặt, trong miệng chất chứa vị ngọt, chút khao khát: “Thanh Thanh Thảo Nguyên, thật cũng thích kiểu .” Người như gió mát trăng thanh luôn khiến yêu thích.

Thanh Thanh Thảo Nguyên nâng móng vuốt, hận thể tát nàng một cái cho tỉnh: “Người mới bao nhiêu tuổi? Không yêu sớm! Tiểu cô nương ngày ngày ở nhà cái gì là thích ?”

Trái tim gấu trúc của Thanh Thanh Thảo Nguyên cũng lo lắng thô.

Từ nhỏ Ninh Hồi ở trong căn cứ thực nghiệm, hầu như từng tiếp xúc với ngoài, đó ba hy sinh vì nhiệm vụ, nàng liền theo trợ thủ bên cạnh các nhà khoa học ở căn cứ thực nghiệm, một lòng theo kiến thiết, tuổi nàng còn nhỏ, đầu óc cũng đơn giản, Thanh Thanh Thảo Nguyên luôn chú trọng bảo vệ tư tưởng nàng.

Lúc rời khỏi căn cứ thực nghiệm tới xó xỉnh khắp nơi thế giới tìm cây xanh, nó cũng từ chối cho ký chủ xem mấy tiểu thuyết yêu đương não tàn , thế nên ban đầu quyển nó chọn là mấy tác phẩm tương đối chiều sâu như “Thời gian giản sử”: “Tương lai của thời ”: “Tóm gọn vũ trụ”: “Đại thiết kế”, vv...

Nếu Ninh Hồi càng càng sức lực, càng càng ngủ, đánh c.h.ế.t gấu trúc cũng sẽ cho nàng cái gì mà “Tà mị vương gia khuynh thành phi”: “Nước mắt bảy màu của Mary Sue”, tuy gấu trúc nó cũng thừa nhận quả thật , thú vị, giải trí.

Ninh Hồi chép miệng: “Ngạn ngữ đúng, tình yêu liên quan tới giới tính và tuổi tác.

cho yêu sớm cái gì, hiện giờ kết hôn luôn nhé.”

Thanh Thanh Thảo Nguyên: “...!Dù kết hôn cũng cho yêu sớm!”

Ninh Hồi: “Lêu lêu lêu…”.

 

Loading...