CÁI KẾT DÀNH CHO CHỊ DÂU - Chương 46

Cập nhật lúc: 2024-11-15 12:14:56
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Liên di nương mặc một chiếc áo dài thêu hình hoa rơi màu hồng nhạt, bước nhẹ nhàng yểu điệu như cành liễu đong đưa theo gió.

Nàng dẫn theo Bội Nhi .

Trong viện, hoa cúc mùa thu đang đua nở thật sự bắt mắt, hơn bao nhiêu so với những hoa viên tiêu điều .

Hương hoa cúc nhẹ nhàng thể giải tỏa phần nào lo lắng trong lòng .

Liên di nương mang theo nụ hiền hòa, dễ gần như thường ngày khuỵu gối lễ với nàng, âm thanh từ miệng đào nhỏ nhắn còn dễ hơn so với tiếng hót của chim hoàng oanh: “Thiếp xin phiền.”

Ninh Hồi mở quyển sổ trong tay , nghiêng đầu nhàn nhã nàng , gật đầu cũng gì.

Xuân Đào dọn một cái ghế nhỏ, Liên Tang vén váy xuống, giọng nhẹ nhàng: “Mấy ngày gần đây thể khỏe lắm, lâu đến chỗ thiếu phu nhân chơi.”

“Thảo nào trông sắc mặt Liên di nương lắm, hóa bệnh?” Thanh Đan thấy Ninh Hồi cúi đầu xem sổ sách lời nào nên vội vàng tiếp lời.

Vị Liên di nương cũng là một nhân vật lợi hại, dựa tính tình khó lường của Quốc công gia như cái gì mới mẻ ho đều đưa đến chỗ nàng , áp chế Chu di nương còn tí sức phản kháng nào, cùng ở trong một phủ tránh khỏi giao thiệp.

Tuy phận của nàng như cần quan hệ thật , nhưng cũng thể quá lạnh lùng.

Liên Tang vuốt tay áo, vô thức vuốt ve những hoa văn thêu bên góc áo, lắc đầu trả lời: “Cũng , chỉ là vì cả ngày ngủ , tinh thần tỉnh táo, cả đêm qua cũng ngủ thôi.”

“Vậy mời đại phu về ?” Thanh Đan xếp sổ sách Ninh Hồi mới xem qua : “Di nương cũng thể sử dụng Già Nam hương, cho giấc ngủ.”

Liên Tang mỉm , Thanh Đan như liền cảm ơn: “Đa tạ cô nương quan tâm, đại phu kê cho ít thuốc , sáng nay đun thuốc uống bát đầu tiên .”

Ninh Hồi họ đông tây thể tập trung xem sổ sách .

Đương nhiên họ lời nào thì nàng cũng vốn nổi.

Chỉ vì nàng còn thành kiến với Liên Tang nên dù nàng chuyện êm tại động lòng hơn nữa thì nàng cũng thấy chán ngấy.

“Ngươi đến đây rốt cuộc là gì?”

Liên Tang từng hàng hoa cúc phía lưng Ninh Hồi, chỉnh tóc bên tai: “Qua mấy ngày nữa Trưởng công chúa Hoa Dương tổ chức thu yến ở phủ Trưởng công chúa, thiếu phu nhân nhận thiệp mời ?”

Ninh Hồi nhớ trưa hôm qua lão thái thái ném cho nàng một tấm thiệp mời hình hoa cúc bên , : “Ta nhận .” Bên thiệp quả thật phủ Trưởng công chúa Hoa Dương mời dự thu yến.

Cố Diệp Phi

Vị Trưởng công chúa Hoa Dương thích nhất là tổ chức yến hội mời đến, một năm bốn mùa đều tổ chức.

Thu yến vốn nên tổ chức sớm hơn, nhưng gần đây con gái nhỏ của bà lấy chồng, đó Chu thị qua đời, đến lễ mừng thọ của Chiêu Nguyên Đế, còn cả tiệc mừng sứ thần Nam La kinh, bận bao nhiêu việc nên mãi vẫn tổ chức , bây giờ rãnh rỗi là liền nhớ ngay.

Liên Tang ghế cúi về phía nàng: “Không Quốc công gia lấy thiệp từ chỗ nào, chiều hôm qua thuận tay đưa cho .”

Vẻ mặt nàng vẻ cô đơn: “Thiếp xuất khó khăn, bán cho nơi dơ bẩn như Ngọc Xuân Lâu, tuy vẫn giữ trong sạch nhưng cũng so với các tỷ ở ca vũ phường thể những nơi nhà cao cửa rộng, cũng hiểu những chuyện cho lắm, cho nên mới nghĩ đến lúc đó thì theo thiếu phu nhân tới, thể ?”

Ninh Hồi giũ áo choàng để những chiếc lá vàng rơi xuống đất: “Ngươi thì tất nhiên là theo .” Vị trí Quốc công phu nhân còn, ngoại trừ lão phu nhân ở viện Phúc An thì phận của nàng là cao quý nhất trong những nữ quyến trong phủ , theo nàng mới là hợp quy củ.

Chẳng qua là...!vị Trưởng công chúa Hoa Dương mà thấy hai cùng xuất hiện thì chắc hẳn sẽ vui vẻ gì.

Liên Tang là do phận từ ca cơ của Ngọc Xuân Lâu trở thành di nương của phủ Phủ Quốc công, thể khiến coi thường ?

Còn về phần nàng thì...! là vì nàng là kẻ thù đội trời chung với bên đó ?

Lúc nguyên chủ tát Liễu Phương Tứ suýt chút nữa thì méo cả mặt, thế còn đủ loại tranh đấu âm thầm truyền bên ngoài nữa, chỉ còn thiếu mỗi bước chỉ cửa Liễu gia mắng gia đình bên đó gì thôi.

Vị Trưởng công chúa hiền lành hòa nhã giống Trưởng công chúa Trấn Quốc, bà chịu nể mặt nàng mới là lạ.

Ninh Hồi qua bên đó tí nào, nhưng Bùi lão phu nhân bảo nàng quản việc trong phủ nên nàng cũng lộ diện gặp các vị tiểu thư, phu nhân đó, dù cũng .

là khó chịu...

Liên Tang tin tức chính xác, mà mục đích cuũng đạt .

Thấy cũng hoan nghênh lắm nên nàng dứt khoát dậy cáo từ.

Nàng bên ngoài viện Tây Cẩm, tay siết hà bao , từ từ thở một .

“Di nương?” Bội Nhi kêu một tiếng: “Người ?

Liên Tang buông tay : “Không việc gì, thôi, về nghỉ một lát.”

Bội Nhi vội vàng theo nàng về viện bên , hầu hạ lên giường nghỉ.

Thu yến của Trưởng công chúa Hoa Dương diễn hai ngày , yến tiệc như cần đến quá sớm cũng thể quá trễ, đợi Ninh Hồi chuẩn xong xuôi thì cũng đến giờ Tỵ.

Liễu Phương Tứ thấy nàng liền oán trách : “Đại tẩu, tẩu chậm chạp quá mất.”

Không ngươi cũng mới đến thôi ?

Ninh Hồi âm thầm trợn mắt, cũng lười chuyện với nàng .

Nàng xoay giẫm lên bục trèo lên xe ngựa của , chỉ để một trận gió lạnh và bóng lưng cho Liễu Phương Tứ.

Gần đây cuộc sống của Liễu Phương Tứ lắm, thái độ ban nãy của Ninh Hồi thì trong lòng càng khó chịu hơn, oán hận dậm chân, gạt bàn tay đang duỗi của Dạ Mai, bước lên xe ngựa phía .

Ninh Hồi và Liễu Phương Tứ xe riêng, Liên Tang và hai Bùi Trân, Bùi Duyệt cùng .

Một hàng ba chiếc xe ngựa từ từ chạy về hướng phủ Trưởng công chúa Hoa Dương.

Có lời mời của Trưởng công chúa nên gần như tất cả các vị phu nhân, tiểu thư trong kinh thành đều đến, tất nhiên Ninh phu nhân cũng mặt.

Ninh Hồi đến khá sớm, nàng trong vườn, xuống bên cạnh một cô gái mười lăm tuổi, mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, khuôn mặt xinh xắn.

Ninh Hồi liếc qua nhưng vẫn nhận đây là ai, đó Ninh phu nhân kéo nàng tới giới thiệu với nàng: “Đây là em chồng của đường con, tên là Ngọc Lăng.”

“Chào tỷ tỷ.” Giang Ngọc Lăng kinh theo Giang Hòe An.

Hiếm thời gian thoải mái như nên nhiều ngày nay Giang Hòe An dẫn theo Ninh Tương du sơn ngoạn thủy khắp nơi.

Hai vợ chồng bọn họ vui đến quên trời quên đất, cũng sớm quên mất cô đường của .

Ninh phu nhân thấy nàng nhàm chán quá liền đưa cùng đến dây.

Đám Liên Tang, Bùi Duyệt đều sắp xếp chỗ cho.

Giang Ngọc Lăng chào hỏi với nàng sang chuyện với Lâu Phiến, Tống Thanh Thanh.

Ninh Hồi liền chen cạnh Ninh phu nhân chuyện, nàng hiếu kỳ hỏi: “Vị Giang tiểu thư đến kinh thành để gì đấy ạ?”

Ninh phu nhân mỉm gật đầu, khuôn mặt trắng nõn: “Con đấy, bây giờ nắm quyền trong phủ Quốc công gì về mấy tin tức bên ngoài ?” Thấy vẻ mặt mờ mịt của Ninh Hồi bà liền nhỏ: “Mấy vị trong hoàng thất cũng đến tuổi thêm trong phủ .”

Đông cung Thái tử chỉ một Thái tử phi và một Trắc phi, còn Cảnh vương, Định vương thì vị trí Vương phi trong phủ vẫn còn bỏ trống, cũng ít đang trông ngóng những vị trí đó.

Ninh phu nhân : “Người nhắm đến vị trí Trắc phi Đông cung.”

Ninh Hồi “” một tiếng, Ninh phu nhân như thật khiến nàng nhớ một chuyện.

Đây chẳng mà Giang gia sắp xếp để đưa vị trí Trắc phi của Đông cung Thái tử nhưng trời xui đất khiến đưa đến phủ của nam chính Định vương, trở thành Giang Trắc phi ?

Là cô nàng nữ phụ cả ngày đối đầu với nữ chính đây mà!

Ninh Hồi xoa lông mày, gần đây gặp Bùi Hân khiến nàng suýt nữa thì quên mất những chuyện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cai-ket-danh-cho-chi-dau/chuong-46.html.]

Cung yến Ninh phu nhân cũng chỉ lôi kéo Ninh Hồi vài câu, bà vốn dĩ thương nàng nên đến những chuyện bên ngoài nữa, yêu thương ôm hờ cô nương nhà , hỏi thăm nàng mấy ngày nay .

Chuyện của Chu thị gây náo loạn lớn, hơn nữa thanh danh của cha con Hiển Quốc công và Bùi Chất cũng chẳng mấy , cái phủ Quốc công như một mớ hỗn độn.

Ninh Hồi thích Ninh phu nhân, cảm giác của một mẫu , bà hỏi nàng liền trả lời: “Bùi Chất thèm để ý, Quốc công gia cũng thèm quan tâm, còn lão phu nhân thì cũng để trong lòng lắm...!Cho nên rối loạn cũng ý nghĩa gì.”

Ninh phu nhân chọc trán nàng, bất đắc dĩ : “Đầu óc thoải mái quá đấy.” Cả một đám đầu óc đều quá thoải mái.

“Chờ đến lúc con con xem con lo lắng .”

Ninh Hồi trợn to hai mắt: “Bá mẫu, con vẫn còn là một đứa con nít!” Sao thể những lời như với con chứ?

Nàng còn lập nghiệp, cỏ còn nhổ, hố còn lấp, cũng cống hiến gì cho Thủy Lam Tinh, kết hôn con cái gì chứ, vẫn còn sớm lắm, đến cái bóng cha đứa bé còn tìm nữa là.

Ninh phu nhân buồn , trừng mắt liếc nàng: “ , con vẫn còn là một đứa trẻ, một đứa trẻ chồng.”

Ninh Hồi khẽ hừ một tiếng, thèm chuyện nữa.

Ninh phu nhân thấy bộ dạng như của cô nương nhà thì sự dịu dàng trong mắt càng tăng thêm, như mới , như mới .

Gió tây xào xạc, hương hoa cúc man mác nhẹ nhàng thoảng qua như như trong vườn, Trưởng công chúa Hoa Dương và Liễu Phương Tứ đang tới.

Hai con các nàng giống , đến cả sự kiêu ngạo quanh cũng mấy khác biệt.

Cái gọi là thu yến cùng lắm cũng chỉ là ăn vài món, xem ít hoa, đông tây vài câu chuyện.

Ninh Hồi hề hứng thú, nhưng Trưởng công chúa Hoa Dương và Liễu Phương Tứ nhất quyết dẫn nàng theo.

Bọn họ chuyện bên , còn Ninh Hồi thì ở ngay phía .

Hai bọn họ một câu Ninh Hồi liền đáp một tiếng, dù nàng hiểu ý vị sâu xa trong lời của bọn họ, nên nàng dứt khoát hưởng ứng theo họ là .

nam nhân của phủ Hiển Quốc công đều hổ, da mặt dày, thanh danh kém, còn nữ nhân trong phủ Hiển Quốc công cũng chẳng sợ là gì mà : ).

Trưởng công chúa Hoa Dương nữ nhân phía đang tập trung ăn cua, thỉnh thoảng mới bớt thời giờ đáp một vài câu cho lệ thì khỏi nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt khó coi.

Ninh phu nhân chạm nhẹ khuỷu tay Ninh Hồi, đưa mắt hiệu cho nàng.

Ninh Hồi đặt đũa xuống, ngẩng đầu Trưởng công chúa Hoa Dương tỏ ý nghi hoặc: “Trưởng công chúa, sắc mặt kém, là do thoải mái ?”

Trưởng công chúa Hoa Dương lạnh lùng nàng: “Không việc gì.”

Ninh Hồi đáp một tiếng, cầm đũa bắt đầu chọc con cua.

Ninh phu nhân thể , nhịn hoảng.

Ninh Hồi tò mò nghiêng đầu bà, bà lắc đầu chằm chằm con cua của nàng.

Mẹ con Trưởng công chúa Hoa Dương thật sự tức giận, cùng chung suy nghĩ lập tức bỏ nàng qua một bên, bắt đầu trò chuyện cùng các phu nhân tiểu thư khác.

Những yến hội chiêu đãi các vị phu nhân, tiểu thư luôn nhàm chán.

Ăn xong hai con thì Thanh Đan cho nàng ăn nữa, thế là Ninh Hồi dứt khoát dừng tay, ngẩn nghịch miệng ngọc bội bên hông.

Liễu Phương Tứ bên cạnh Trưởng công chúa Hoa Dương, thấy dáng vẻ nàng như nhớ đến điều gì mà đột nhiên mở miệng với Trưởng công chúa: “Mẫu , đồ ăn cũng ăn kha khá .

Con thấy chán nên định dẫn mấy Lâu Phiến dạo trong vườn ?”

Trưởng công chúa Hoa Dương gật đầu: “Đi .”

Nói , Liễu Phương Tứ dậy thì các vị cô nương trẻ tuổi khác cũng dậy theo.

Giang Ngọc Lăng gọi Ninh Hồi một tiếng thăm dò.

Ninh phu nhân nàng đang thấy nhàm chán nên bảo nàng cũng theo.

Nàng thì Liên Tang là di nương cũng thể ở chỗ , nên cũng dậy theo.

Cha Liễu Phương Tứ là một học đòi văn vẻ, Trưởng công chúa Hoa Dương ở với ông lâu nên cũng thích cầm kỳ thi họa, thi thư, rượu .

Khi rảnh rỗi bà thích ngắm hoa ngâm vài câu thơ, dù thì hoa cỏ trong phủ Trưởng công chúa cũng tương đối phong phú.

Đặc biệt là hoa cúc, dọc đường bao nhiêu loại, các chủng loại hiếm gặp cũng .

Ánh mắt Ninh Hồi dừng ở chỗ cao mãi rời , Liễu Phương Tứ đang phía đột nhiên gọi nàng: “Đại tẩu?”

Ninh Hồi liếc mắt : “Có việc gì ?”

Liễu Phương Tứ gật đầu, tỏ vẻ mật, : “Váy của dính rượu, tẩu đồ với .”

Ninh Hồi lắc đầu: “Không .”

Liễu Phương Tứ bước tới kéo cánh tay nàng: “Chị em dâu chúng mấy ngày nay với mấy lời, tẩu với một lúc .”

Nàng chân thành, Ninh Hồi xong chỉ , nhưng bắt gặp ánh mắt của nàng thì lời từ chối đến miệng bỗng nhiên nuốt xuống, nàng nàng gật đầu : “Được, với một chuyến.”

Liễu Phương Tứ thấy nàng đồng ý thì ý càng rõ hơn.

Dáng vẻ đó của nàng Ninh Hồi âm thầm mấp máy khóe miệng, nhưng cũng tri kỷ thỏa mãn tâm tư của nàng , bảo Thanh Đan, Thanh Miêu theo.

“Ký chủ, chắc chắn nàng ý , đừng với nàng .” Thanh Thanh Thảo Nguyên thấy nàng thật sự theo Liễu Phương Tứ đột nhiên nhảy khỏi hố, nện xuống mặt đất, nghiêm mặt .

Ninh Hồi bĩu môi: “Rõ ràng ai cũng nàng ý .”

“...!Vậy ngươi còn theo gì?” Đứa nhóc to gan thật đấy!

Ninh Hồi hì hì: “Ta cũng là chồn chúc tết gà mà.” Nàng mà hư hỏng lên thì đến chính nàng còn sợ nữa đấy, cũng chẳng từng gặp qua chuyện thế , ai sợ ai : )

Thanh Thanh Thảo Nguyên: “...” Con nhóc xa !

Liễu Phương Tứ hài lòng, ngoài mặt thì tương tương ái, bên trong ác ý với Ninh Hồi, hai đến bên trong viện.

Liên Tang do dự nhưng vẫn bảo Bội Nhi: “Hình như mới đánh rơi miếng ngọc bội ở chỗ , ngươi mau chạy xem xem thế nào.”

Bội Nhi bên hông nàng , miếng ngọc bội sáng nay nàng đeo cho Liên Tang quả thực thấy nữa, nàng vội vàng nhận lệnh xoay chậm về chỗ cũ.

Nhìn thấy Bội Nhi theo lời tìm đồ thấy bóng nữa, Liên Tang liền như chuyện gì xảy yên tại chỗ một lát, thừa dịp chú ý nhanh chóng xoay theo phía hai Ninh Hồi và Liễu Phương Tứ.

Đã trôi qua mấy ngày , chuyện thể trì hoãn nữa.

“Này nhóc con, Liên Tang theo các ngươi kìa.” Trong gian, Thanh Thanh Thảo Nguyên ngừng chuyển động mắt, lỗ tai ngóng sáu phương tám hướng, tập trung tinh thần cao độ, đôi mắt gấu trúc cố gắng mở to nhất thể.

Nhìn thoáng qua thấy bóng Liên Tang, nó liền báo cáo với Ninh Hồi.

Ninh Hồi kêu lên một tiếng, trong lòng rõ: “Thanh Thanh Thảo Nguyên, ngươi đoán nàng gì?”

Thanh Thanh Thảo Nguyên thở dài một , ôm cái mặt béo phị của , : “Có lẽ là vì ngươi đấy.”

Ninh Hồi sờ mặt : “Quả nhiên quá xinh thu hút khác cũng khiến ghen ghét.” Một , hai , ba , ai cũng thích chằm chằm nàng!

Thanh Thanh Thảo Nguyên trầm mặc hồi lâu, cuối cùng vẫn đưa đến một chiếc gương, đặt mặt nàng: “...!Nhóc con, ngươi hiểu lầm gì về ?”

Ninh Hồi: “...” Tức giận đấy, con gấu trúc đáng ghét , chẳng lẽ nàng dễ thương ?

Dễ thương thì thể khác ghen ghét ?.

Loading...