Nhớ  những uất ức kiếp , cơn giận như nghẹn cứng nơi lồng ngực, ruột gan  như  lửa đốt. 
 
Lúc , bố vẫn đang  vẻ đạo đức, nghiêm nghị khuyên nhủ : 
 
“Nếu cứ mặc kệ lão Nhị như thế,   chẳng  sẽ  em  chị dâu mà chẳng quan tâm đến em chồng ? Con dâu nhà họ Lý chúng   thể ích kỷ như  !” 
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Máu nóng trong  sôi trào, vội vàng ngắt lời ông . 
 
“Đã đến mức bàn chuyện cưới xin ,    thể vì sính lễ mà tan vỡ  chứ? Chú hai  nghiêm trọng như , thực  là cố tình hù dọa hai  thôi, thực tế chẳng  gì cả!” 
 
“Hơn nữa, thím hai   chú hai   nổi một công việc  định mà vẫn chấp nhận lấy chú , chứng tỏ tình cảm của họ  chân thành. Đã thật lòng yêu thương thì chắc chắn sẽ thông cảm cho chú    đủ tiền sính lễ!” 
 
“Nếu   chú hai   tiền mà vẫn đòi cho bằng , chẳng  quá ích kỷ ? Nhà họ Lý chúng   thể  một cô con dâu ích kỷ như thế,  đúng ?” 
 
3 
 
Bố  nhất thời á khẩu, ấp úng hồi lâu mà chẳng   lời nào. 
 
 nhân cơ hội cất kỹ tiền, lập tức dắt   thẳng đến bệnh viện. 
 
Kiếp ,  nhất định  để  rời xa  thêm một  nào nữa. 
 
  bước  khỏi cửa,  thấy chú hai và bà nội đang vội vã chạy tới. 
 
Buổi sáng trong thôn,  qua  đông đúc, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt. 
 
Chú hai  đến  mặt   “phịch” một tiếng quỳ xuống. 
 
“Chị dâu, em  ba mươi tuổi , vất vả lắm mới tìm  một  chịu lấy em, giờ chỉ còn thiếu chút tiền sính lễ nữa thôi. Làm em trai, em xin chị hãy giúp em   ! Coi như em mượn,   gom đủ em sẽ trả chị!” 
 
Bà nội cũng cất giọng khàn đặc, gào lên than . 
 
“Thục Phân ,  cũng cầu xin con, giúp Huệ Tử   ! Bao năm nay con  sinh nổi lấy một đứa cháu trai,  cũng  trách con, nhưng chẳng lẽ con  nhà họ Lý tuyệt hậu ?” 
 
“Mạng  khổ quá mà! Nếu con chịu sinh cháu sớm hơn thì    lo lắng vì chuyện cưới vợ của Huệ Tử thế ? Nếu bây giờ  c.h.ế.t , xuống  suối vàng   dám gặp mặt cha tụi con đây? Mẹ  để   mầm mống nào cho nhà họ Lý cả!” 
 
Rất nhanh, xung quanh  tụ tập đầy  hóng chuyện, ai nấy bắt đầu xì xào bàn tán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cai-tat-cua-me/2.html.]
 
“Người   chị dâu như ,  là  em ruột thì chuyện cưới xin quan trọng thế  tất nhiên  giúp một tay . Thục Phân mãi chẳng sinh  con trai, chỉ  mỗi con bé Tiểu Nhiên, dù  dành dụm  núi vàng núi bạc thì cuối cùng chẳng  cũng  tay  ngoài ?” 
 
“Ôi chao, mấy    ? Cô dâu mà Huệ Tử cưới đòi tận hai trăm ngàn tiền sính lễ đó, ai mà gánh nổi chứ!” 
 
“Sao nhiều thế? Chẳng lẽ cưới  tiên nữ ?” 
 
“Ai chẳng  Huệ Tử suốt ngày lêu lổng, chẳng  nghề nghiệp tử tế, cũng chẳng   lụng gì. Ngay cả hai mẫu ruộng trong nhà cũng để cỏ mọc cao tới ba thước . Chẳng qua nhà cô gái đó còn  một  em trai, đợi lấy tiền sính lễ để   cưới vợ cho nó thôi. Chứ nếu , ai thèm lấy nó chứ!” 
 
Chẳng mấy chốc,      đổ thêm dầu  lửa. 
 
“Mẹ của Tiểu Nhiên, Huệ Tử  quỳ xuống cầu xin chị , chị  chị dâu mà còn  giúp thì    nữa!” 
 
“Chúng  cũng   tiền   dễ lấy , nhưng chẳng lẽ cứ trơ mắt  em trai  sống độc  cả đời ?” 
 
“Huệ Tử  ba mươi tuổi , nếu cứ trì hoãn nữa thì   càng khó tìm vợ hơn đấy!” 
 
Lúc , cụ Ngũ từ trong đám đông bước . Ông   đầy tự tin, ngay cả bộ râu vểnh lên cũng mang theo khí thế uy nghiêm. 
 
“Chuyện  cứ để  quyết định. Thục Phân, con đưa tiền cho em trai . Ta   bảo lãnh, trong vòng năm năm nhất định sẽ trả  cho con. Nếu  trả , con cứ đến tìm !” 
 
Lúc ,    hoảng đến mức mặt mày tái nhợt, từng giọt mồ hôi lăn dài xuống.
 
“Chú Ngũ,   con   giúp.  con đang  bệnh nặng, bác sĩ bảo con  phẫu thuật gấp…” 
 
Tiếng  than của bà nội lập tức cắt ngang lời . 
 
“Bác sĩ   dối để kiếm tiền thôi! Con  thể chỉ vì mấy câu hù dọa của  ngoài mà  lỡ cả đời của lão Nhị !” 
 
Lúc , hơn nửa thôn  tụ tập , ai nấy đều kéo bạn bè đến hóng chuyện. 
 
Có    cả chị dâu quá keo kiệt, lẽ  nên giúp em trai một tay. 
 
Có   bảo chú hai chẳng đáng tin, giúp chú  cũng chẳng khác gì ném tiền  hố  đáy. 
 
Lại   thì thầm rằng bà nội   chẳng khác nào đẩy con trai cả lên giàn lửa, hành xử quá bất công.