Buổi sáng trời mát mẻ,  thể tranh thủ học thêm vài từ mới. 
 
Buổi tối yên tĩnh, trong nhà mới lắp bóng đèn sợi đốt, sáng trưng đủ để   thêm vài bài toán. 
 
Đôi khi, lúc mệt mỏi,  sẽ hái một bông hoa, hút một ngụm mật ngọt trong kẽ lá. 
 
Xa xa, trong ao, lũ ếch đang cất tiếng hát. 
 
Mẹ vẫn  trong phòng, kiên nhẫn đan thêm một chiếc bình phong từ những cành liễu.
 
Hạnh phúc đến mức dường như  chân thực. 
 
Tin tức về đám cưới của chú hai  bàn tán trong thôn suốt một thời gian dài. 
 
Nghe  thím hai mới cưới là một  hiền lành đáng thương. Nhà  đẻ của thím  vì   tiền cưới vợ cho con trai nên  đòi sính lễ  trời,  vội vàng gả cô con gái  tròn mười tám cho một kẻ lêu lổng như chú hai. 
 
Ai cũng   phận riêng của ,   còn thời gian để bận tâm đến  khác, chỉ mong  sống những ngày tháng yên bình bên . 
 
Mẹ  là một  siêng năng và khéo tay. Những chiếc bình phong   đan  sáng tạo   mắt,     ưa chuộng ở thành phố. 
 
Một hôm,  thu hàng chủ động tìm đến nhà,  rằng mỗi chiếc bình phong sẽ tăng thêm mười tệ, và từ nay  bộ sản phẩm của  sẽ do   bao tiêu. 
 
Chẳng bao lâu,   dành dụm  khoản tiền đầu tiên. 
 
Bà đặc biệt  món thịt kho tàu cho  ăn, tràn đầy khí thế mà động viên: 
 
“Sắp đến kỳ thi cấp ba , Tiểu Nhiên, con cứ mạnh dạn mà thi,  nhất định sẽ nuôi con học lên cấp ba, học đại học!” 
 
Nước thịt sệt sệt quyện  cơm trắng, ăn  thơm ngọt. Đây là cuộc sống mà     bao giờ dám mơ đến. 
 
 chỉ  thể càng  sức học tập hơn. 
 
Những kiến thức trong sách  thuộc  lòng, những bài tập khó cũng   luyện  luyện  nhiều . 
 
Thời gian lặng lẽ trôi qua giữa những trang sách. 
 
Mỗi ngày cố gắng đều hóa thành những hạt giống kiến thức, âm thầm bén rễ trong lòng đất, chỉ chờ một ngày sấm sét vang trời, sẽ mạnh mẽ vươn lên khỏi mặt đất. 
 
Khi kết quả kỳ thi  cấp ba  công bố,   đỗ  trường trung học  nhất thành phố với vị trí thủ khoa  trường. 
 
Hôm đó,  phấn khởi  cùng  lên trấn nhận giấy báo nhập học. 
 
 khi về đến nhà,  cổng  thấy bố  đang  đó, chần chừ do dự.
 
7 
 
Nhìn thấy , bố vội vàng bước tới, nở nụ   thiết và ấm áp. 
 
“Tiểu Nhiên  cao lên , lâu lắm  gặp, bố cũng nhớ con gái lắm.” 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cai-tat-cua-me/6.html.]
 
 tươi  rạng rỡ. 
 
“Bố ơi, con thi đỗ  trường trọng điểm của thành phố ! Bố đến đưa tiền học cho con  ?” 
 
Bố sững ,  mặt thoáng hiện vẻ lúng túng,  gượng . 
 
“Bố tìm  con  chút chuyện cần bàn bạc.” 
 
Bố     với . 
 
Sau khi chú hai lấy vợ, chú  càng trở nên vô  hơn, suốt ngày chỉ  rượu chè cờ bạc. 
 
Thím hai nhanh chóng  thai, bà nội thì cưng chiều như báu vật,  cho thím  đụng tay  bất cứ việc gì, suốt ngày khoe khoang rằng sắp  cháu trai . 
 
Bố   một  kiếm tiền nuôi cả gia đình bốn miệng ăn, ngày càng kiệt quệ. Lúc , ông  mới nhớ đến  . 
 
Nghe   giờ đang kiếm  tiền từ việc đan hàng thủ công, ông  liền nảy sinh ý định  hàn gắn. 
 
Mẹ hiểu ngay ý đồ của ông , bỗng nhiên bật  lớn. 
 
Mẹ   đến nỗi nước mắt cũng trào . 
 
“Lý Kiến Cương,  dựa   mà nghĩ rằng  sẽ  về với ? Anh     xem bộ dạng bây giờ   ?” 
 
“Đừng quên, lúc   chẳng hề quan tâm đến sống c.h.ế.t của ! Bây giờ     về cùng  đổ tiền  cái hố  đáy đó ? Nằm mơ !” 
 
Việc  kinh tế độc lập  cho  sự tự tin và khí phách trong cuộc sống. Đây là  đầu tiên  thấy bà mạnh mẽ như  khi  chuyện với bố. 
 
Bố    cho bẽ mặt, đành xám xịt bỏ ,  khi rời  vẫn  quên buông lời cay nghiệt. 
 
“Học phí cấp ba của Tiểu Nhiên   ai cũng  thể gánh nổi ! Đến lúc đó, đừng  tìm  mà xin một xu!” 
 
Tiếng  sảng khoái của  vang vọng giữa rừng thông. 
 
“Yên tâm! Một xu cũng  thèm lấy của !”
 
Trong kỳ nghỉ hè,  xin  phục vụ bàn ở một quán ăn  trấn, mỗi ngày  thể kiếm  năm mươi tệ. 
 
Ngoài ,  còn mượn sách giáo khoa lớp mười từ các  chị trong làng, ban ngày  , buổi tối tự học  bài mới. 
 
Mẹ bàn bạc với  rằng việc đan bình phong   định,  tìm một công việc lâu dài hơn mới . 
 
 lúc , vùng nông thôn bắt đầu mở đường, đoạn đường ngăn cách giữa núi  và thôn  quy hoạch . 
 
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Căn nhà nhỏ của chúng  cũng  trong diện giải tỏa. 
 
Sau khi thỏa thuận với chính quyền, cuối cùng chúng   cấp một mảnh đất ở ngay cửa thôn để xây nhà, đồng thời còn nhận  một khoản tiền bồi thường.