CẢM GIÁC CỦA BA NGÀY XUÂN TRONG CƠN KHÔ CẰN CỦA SA MẠC - Chương 125

Cập nhật lúc: 2024-12-30 09:44:19
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không là nhờ đúng cách tiếp cận của Đường Lệ , kết quả buổi đấu giá của [Bình Minh] vượt ngoài dự đoán của Kiều Nhụy Kỳ—giá bán cuối cùng là hai mươi ba triệu, thậm chí còn phá vỡ kỷ lục mà [Xuân Tình] lập đó.

Thế là Kiều Nhụy Kỳ lên hot search.

Lần , mua [Bình Minh] là Tiêu Đạc. Dù Tiêu Đạc cũng tham dự buổi đấu giá, nhưng Kiều Nhụy Kỳ đặc biệt cảnh báo đừng rối loạn thị trường.

Mặc dù chẳng bao giờ cảm thấy rối loạn thị trường cả—giá cao nhất sẽ thắng, chẳng là lẽ đương nhiên ?

“Lần tới lên hot search, chắc là vì đám cưới của và Tiêu Đạc nhỉ?” Diêu Hinh Vũ gọi điện trêu Kiều Nhụy Kỳ, “Cậu mắt minh tinh, thật phí cái việc lên hot search tám một ngày của .”

“Quá phóng đại đó.” Kiều Nhụy Kỳ chiếc thang tùy chỉnh, tô vẽ lên bức tranh tường trong xưởng của , “Chỉ là tớ mời ăn thôi, cần tâng bốc tớ lên thế.”

“Miễn là mời ăn là , tớ ăn hải sản đắt nhất thành phố.”

“Được thôi.”

và Tiêu Đạc cũng nên nghĩ đến chuyện đám cưới nhỉ?”

“…” Có vẻ hải sản đắt nhất cũng hấp dẫn bằng chuyện tám chuyện.

Chuyện cưới xin hai bên gia đình quả thật bàn bạc, cuối cùng lấy ý kiến của cả Tiêu Đạc và Kiều Nhụy Kỳ, tạm thời định ngày cưới một năm nữa.

Một năm dài dài, ngắn ngắn. Kiều Nhụy Kỳ thấy thời gian đủ để thứ diễn từ từ, còn Tiêu Đạc thì gấp rút đến mức bắt đầu chuẩn các chi tiết cho lễ cưới .

Kiều Nhụy Kỳ thầm nghĩ, cũng , miễn là Tổng giám đốc Tiêu tự bận rộn mà kéo cô .

Tiêu Đạc thuê một đội ngũ tổ chức tiệc cưới chuyên nghiệp, nên nhiều việc cô cần tự tay lo, nhưng đây là đám cưới của cả hai, một quyết định quan trọng vẫn cần đến ý kiến của Kiều Nhụy Kỳ.

Mỗi Tiêu Đạc mang các tài liệu đến hỏi cô, Kiều Nhụy Kỳ đều cảm thấy như là ông chủ của Tiêu Đạc.

Nói thật, cảm giác đó cũng khá là thú vị, khiến cô thấy chút “nghiện” nữa.

Thời gian cứ thế trôi qua, khi Kiều Nhụy Kỳ nhận thì lễ cưới đến gần.

Khi chuẩn thiệp mời, Tiêu Đạc nhớ đến em cũ của , Lương Khâm Việt.

Nhìn Tiêu Đạc gửi thiệp mời cho Lương Khâm Việt, Kiều Nhụy Kỳ chỉ im lặng.

Cô nghĩ, dù Tiêu Đạc gửi thiệp thì Lương Khâm Việt cũng chắc sẽ đến, đúng ?

đến thật.

Lương Khâm Việt là đầu tiên mặt, mang theo bạn gái. Bố của , vốn dĩ hài lòng với nhà họ Kiều vì chuyện hôn sự, nhưng trong một năm qua, thời gian Lương Khâm Việt lêu lổng bên ngoài giảm hẳn. Thậm chí còn bắt đầu quan tâm đến việc kinh doanh của công ty.

Bố đoán rằng tất cả những điều là do Kiều Nhụy Kỳ tạo cú sốc và khiến đổi.

Xét khía cạnh , từ chối chắc là điều .

Khi Lương Khâm Việt đến nơi tổ chức đám cưới, nhanh chóng tìm thấy Tiêu Đạc trong đám đông. Tiêu Đạc diện bộ lễ phục tinh tế, vẫn cuốn hút nổi bật như xưa, nhưng trong mắt Lương Khâm Việt, điều đó càng chói mắt hơn.

Bị từ chối là chuyện của một năm , Lương Khâm Việt tưởng buông bỏ, nhưng khi đến đám cưới, một vài chuyện từ Hoàng Trân Trân.

Nhớ những lời của Hoàng Trân Trân, Lương Khâm Việt lập tức tức giận:

“Tiêu Đạc!”

Nghe thấy tiếng gọi, Tiêu Đạc đầu .

Lương Khâm Việt sải bước tới, chẳng màng đến việc phù hợp , liền chất vấn : “Lúc Hoàng Trân Trân là do cố ý giới thiệu cho đúng ? Để tiếp cận Kiều Nhụy Kỳ?”

Khi đó, quá ngốc, chẳng nhận điều gì, còn ngây ngô nhờ Tiêu Đạc chăm sóc Kiều Nhụy Kỳ. Bây giờ nghĩ , từng bước đều là những nước cờ mà Tiêu Đạc tính toán từ !

Anh vẫn luôn thầm nhạo đúng ??

Tiêu Đạc câu hỏi của , khóe môi khẽ nhếch lên một chút.

So với gương mặt đỏ bừng tức giận của Lương Khâm Việt, Tiêu Đạc vẻ bình thản hơn nhiều. Anh nghiêng , nhẹ nhàng tai Lương Khâm Việt với âm lượng chỉ hai thấy: “Từ sớm hơn cơ, từ ngày tay cứu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-125.html.]

Mắt của Lương Khâm Việt lập tức trợn to.

Anh và Tiêu Đạc quen trong bãi đậu xe của Đế Hào. Hôm đó men trong , xảy xô xát với khác.

Bên đến bốn, năm , trong khi chỉ một , chắc chắn sẽ thua. Tiêu Đạc xuất hiện đúng lúc đó, một hạ gục tất cả bốn, năm .

Dễ dàng như trở bàn tay.

Điều cũng là sắp đặt từ ???

Phải , tiếp cận Kiều Nhụy Kỳ, thì hết bạn của , đúng ?

“Anh!” Nắm tay Lương Khâm Việt siết chặt bên hông, nhưng cú đ.ấ.m thể tung .

Không đến việc đánh chú rể trong lễ cưới là nên, mà… cũng chẳng đánh , cuối cùng chắc chắn đánh sẽ là .

Trong những lúc như thế , tỉnh táo.

“Cảm ơn đến dự lễ cưới của .” Tiêu Đạc khách sáo một câu rời .

Kiều Nhụy Kỳ vẫn đang chuẩn trang điểm trong phòng, qua gương thấy Tiêu Đạc bước thì ngạc nhiên: “Không đang tiếp đón khách ở ngoài ?”

“Ừ.” Tiêu Đạc khẽ đáp, bước đến bên cạnh cô, dựa bàn trang điểm và xuống cô, “Lương Khâm Việt đến.”

Kiều Nhụy Kỳ: “…”

Một ký ức cũ trỗi dậy trong lòng cô.

Vậy nên Tiêu Đạc mời Lương Khâm Việt đến chỉ để chọc tức thôi ?

“Ồ, thế tức c.h.ế.t đấy chứ?”

Tiêu Đạc khẽ , đáp: “Khi rời , vẫn còn thở đấy.”

“…” Kiều Nhụy Kỳ bình luận thêm gì, mặt chỗ khác. Rất nhanh đó, đến gọi Tiêu Đạc. Mặc dù nán bên Kiều Nhụy Kỳ thêm chút nữa, nhưng vẫn ngoài tiếp khách.

12 giờ trưa, lễ cưới chính thức bắt đầu.

Lương Khâm Việt vẫn rời .

Lúc , Tiêu Đạc thời gian để chú ý đến . Toàn bộ sự chú ý của đều dồn Kiều Nhụy Kỳ, đang tiến về phía .

Ngày thử váy cưới, vẻ của Kiều Nhụy Kỳ cho ngây ngất, nhưng hôm nay, cô còn đến mức thể rời mắt.

Âm thanh và xung quanh dường như dần mờ nhạt, như thể trong gian rộng lớn của buổi lễ, chỉ còn và cô.

Anh vươn tay về phía cô, cô thật lâu cho đến khi cô đặt tay lòng bàn tay .

Tiêu Đạc nắm lấy tay cô, động tác tràn đầy sự trân trọng và thành kính.

Gần như theo bản năng, nâng tay Kiều Nhụy Kỳ lên, cúi đặt một nụ hôn nhẹ lên mu bàn tay cô.

Điều trong kịch bản.

ai để ý chứ.

Tiếng reo hò và vỗ tay vang lên khắp nơi, thậm chí bé phù dâu cũng bắt đầu tung hoa sớm hơn dự kiến.

Dưới những cánh hoa rực rỡ bay khắp nơi, Tiêu Đạc và Kiều Nhụy Kỳ đều thấy hình bóng của trong mắt đối phương.

Khoé môi Tiêu Đạc kìm mà cong lên một nụ .

Anh nắm tay Kiều Nhụy Kỳ, từng bước từng bước tiến lên phía .

Anh nắm giữ điều quý giá nhất đời .

Điều cho cảm giác của ba ngày xuân trong cơn khô cằn của sa mạc.

Loading...