CẢM GIÁC CỦA BA NGÀY XUÂN TRONG CƠN KHÔ CẰN CỦA SA MẠC - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-12-25 00:45:40
Lượt xem: 79

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên ngoài trời tối, gác cửa mặc đồng phục mở cửa cho họ và hỏi họ cần lấy giúp xe .

Tiêu Đạc lắc đầu và bước ngoài. Kiều Nhuỵ Kỳ thật sự cảm thấy mắc bệnh sạch sẽ.

lấy xe, em ở đây chờ , là cùng lấy xe?” Bước chân Tiêu Đạc dừng , Kiều Nhuỵ Kỳ bên cạnh.

Kiều Nhuỵ Kỳ cảm thấy phiền toái, hơn nữa cô cũng một ở chỗ : “ cùng .”

“Được.” Tiêu Đạc đáp cùng cô bãi đậu xe.

Bãi đậu xe của Đế Hào kín chỗ hơn so với lúc cô mới đến, ngay cả một quãng đường dài đến đây thì vẫn những chiếc xe đang tìm chỗ đậu.

Thành phố A thật nhiều tiền.

Kiều Nhuỵ Kỳ mở cửa ghế phụ, trong xe.

Tiêu Đạc tháo đôi găng tay cất một bên, đó kéo dây an : “Em ăn gì ?”

Vừa trong phòng bao Kiều Nhuỵ Kỳ ăn nhiều, nhưng buổi chiều, khi máy bay đồ ăn khá hợp miệng nên bây giờ cô cảm thấy đói lắm: “Không cần , nếu tối nay đói bụng thể gọi đồ ăn ngoài.”

Tiêu Đạc gì nữa, lái xe rời .

Kiều Nhuỵ Kỳ Đế Hào đang xa dần, bỗng nhớ tới địa điểm cho Tiêu Đạc: “ ở khách sạn Định Âu, cần chỉ đường ?”

Lương Khâm Việt Tiêu Đạc mới từ nước ngoài trở về, lẽ thuộc đường xá ở đây, cô cúi đầu mở túi lấy điện thoại.

“Dùng của .” Tiêu Đạc thuận tiện đưa điện thoại của qua.

Kiều Nhuỵ Kỳ ngây một lúc, duỗi tay cầm lấy điện thoại: “À, .”

Điện thoại mở khoá, màn hình dùng hình nền của hệ thống, các ứng dụng cơ bản, lẽ là điện thoại dùng trong công việc.

Kiều Nhuỵ Kỳ xem nhiều, mở ứng dụng bản đồ nhấn tìm địa chỉ đó trả điện thoại cho Tiêu Đạc: “Được .”

Tiêu Đạc nhận lấy điện thoại, nhấn ga chạy về phía , theo chỉ dẫn của bản đồ.

Định Âu cách Đế Hào khá xa, may mắn qua giờ tắc đường, hai di chuyển khá nhanh.

Bỗng cuộc gọi đến, Tiêu Đạc liếc màn hình, đeo tai bluetooth trả lời: “Có chuyện gì?”

Người ở đầu dây bên gì đó, Tiêu Đạc gật đầu đồng ý, tay lái rẽ ngã tư phía : “Được , còn đang ở ngoài, lát nữa về .”

Anh xong liền tắt cuộc gọi, Kiều Nhuỵ Kỳ nghiêng đầu : “Nếu bận thì thể thả ở phía , sẽ bắt taxi tới đó.”

“Không , chúng sắp tới nơi .”

Quả thật nơi cách khách sạn Định Âu xa, Kiều Nhuỵ Kỳ cũng gì nữa.

Tới nơi, Tiêu Đạc thoát khỏi ứng dụng chỉ đường, xuống xe giúp Kiều Nhuỵ Kỳ lấy vali.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-5.html.]

Kiều Nhuỵ Kỳ kéo hành lý, ở bên cạnh cảm ơn: “Hôm nay thật xin phiền , hôm khác mời ăn một bữa nhé.”

Ý định ban đầu của cô là bày tỏ lòng ơn với Tiêu Đạc nhưng cảm thấy vô lễ nên thêm: “Nếu như rảnh.”

Tiêu Đạc đóng cốp xe , ngước cô: “Không vấn đề gì, chỉ là em định liên lạc với bằng cách nào?”

“…..Ừm, chúng thêm Wechat nhé.” Vừa cầm điện thoại của , cô thấy Wechat.

Tiêu Đạc gật đầu, lấy điện thoại quét mã QR của Kiều Nhuỵ Kỳ: “Kiều rich?”

“Ừ, đồng âm với Nhuỵ Kỳ.” Kiều Nhuỵ Kỳ ngước lên và mỉm với khi thêm bạn thành công: “Vậy nhé.”

“Được.” Tiêu Đạc đáp , đưa cô trong.

Bảo vệ gác cửa chủ động cầm vali giúp Kiều Nhuỵ Kỳ: “Xin chào, để xách giúp cô.”

“Cảm ơn .”

“Không gì, xin hỏi cô đặt phòng ?”

phòng .”

“Vậy giúp cô mang vali trong.”

“Được.” Phòng họ lớn của Kiều Nhuỵ Kỳ đặt , còn giúp cô lấy căn phòng rộng rãi thoải mái. Sau khi nhận phòng, cô cầm thẻ phòng, sảnh chính còn thấy xe của Tiêu Đạc nữa.

Bảo vệ giúp cô chuyển hành lý tới cửa phòng. Thật tình cờ trong chút tiền mặt nên tip cho một chút.

Sau khi phòng, Kiều Nhuỵ Kỳ mở vali lấy đồ ngủ tắm.

Hôm nay chạy loanh quanh ở ngoài, cô thực sự mệt mỏi, khi tắm xong, cô thấy dễ chịu hơn nhiều. Cô lười biếng thu dọn hành lý, cầm lấy điện thoại giường xem con mèo của .

Cô nuôi hai con mèo trong phòng việc của , ban ngày chăm sóc, còn ban đêm chỉ còn hai chúng nó. Nhìn qua màn hình, hai con mèo giấc ngủ say, dường như hôm nay chúng gây rắc rối gì. Kiều Nhuỵ Kỳ đổi góc , bạn Diêu Tinh Vũ gọi điện tới.

“Này, tổng giám đốc Diêu, gọi muộn thế?”

Kiều Nhuỵ Kỳ còn xong, Diêu Tinh Vũ nóng lòng buôn chuyện: “Sao , gặp Lương Khâm Việt ? Cậu và thế nào ?”

Kiều Nhuỵ Kỳ im lặng một lát, đó đổi tư thế, dựa đầu giường: “Gặp , tớ thấy , nhưng giống như tớ tưởng tượng.”

“Tớ bảo từ lâu .” Diêu Tinh Vũ như gãi trúng chỗ ngứa, thậm chí thể tưởng tượng khuôn mặt cô ngay lúc , “Lúc gặp , chắc hẳn tô điểm hình tượng của . Bây giờ gặp thật , tự nhiên bộ lọc sẽ biến mất. Cậu nên lời tớ, mãi mãi để trong trí tưởng

tượng của .”

Kiều Nhuỵ Kỳ im lặng, giống như suy nghĩ : “Tớ nghĩ chỉ riêng bộ lọc, đổi … Tuy nhiên loại trừ khả năng cố tình dàn dựng để phản đối cuộc hôn nhân .”

“Cái gì? Anh phản đối á?” Diêu Tinh Vũ tưởng tượng cảnh Kiều Nhuỵ Kỳ tận mắt thấy Lương Khâm Việt, trí tưởng tượng của cô tan vỡ và cô sẽ thích , nhưng cô bao giờ nghĩ đến trường hợp thích Kiều Nhuỵ Kỳ, “Điều kiện của thế nào? Cậu hài lòng về ? Cậu gặp là tổ tông nhà mừng , gì đến lượt thích? Nếu thì ngày mai về , chúng từ thiện.”

Kiều Nhuỵ Kỳ , “Để tớ suy nghĩ .”

“…Sao đây tớ phát hiện si tình nhỉ? Tớ qua ảnh chụp của Lương Khâm Việt, trai đến nỗi đấy?”

Loading...