CẢM GIÁC CỦA BA NGÀY XUÂN TRONG CƠN KHÔ CẰN CỦA SA MẠC - Chương 50
Cập nhật lúc: 2024-12-30 01:22:17
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn Lương Khâm Việt bận rộn nướng , gốc cây Kiều Nhuỵ Kỳ nhíu mày.
Lần nướng thứ hai của Lương Khâm Việt vẫn chín, bên , Tiêu Đạc thành công việc: “Đây là những thứ các ăn, thể ăn .”
Tiêu Đạc để đồ nướng đĩa, đưa cho Lữ Tiến. Bạn gái của Lữ Tiến ngửi thấy mùi thịt nướng thơm lừng, nhịn cắn một miếng: “Ôi, nóng quá, nhưng vị ngon, ngờ Tiêu Đạc chỉ trai mà tay nghề cũng !”
Được khen ngợi, Tiêu Đạc bộc lộ cảm xúc gì, chỉ là gom những món còn vỉ nướng một đĩa khác: “Để mang cho họ.”
Nói xong, về phía Kiều Nhụy Kỳ và Lương Khâm Việt. Lương Khâm Việt đang bận rộn nướng thịt, tranh thủ qua và : “Tiêu Đạc, mang cho Kiều Nhụy Kỳ ăn , em để cháy nữa .”
“Được.” Tiêu Đạc đặt đĩa lên bàn ăn gốc cây, ngẩng lên Kiều Nhụy Kỳ: “Em ăn ?”
“Được.” Kiều Nhụy Kỳ hào hứng , thực sự đói khi ngửi mùi thịt nướng lâu như .
Trong đĩa thịt bò nướng, thịt ba chỉ và một vài chiếc cánh gà, bộ là những món mà Kiều Nhụy Kỳ chọn.
Hơn nữa, Tiêu Đạc còn giúp cô cho thêm rau mùi theo khẩu vị của cô.
Kiều Nhụy Kỳ ngạc nhiên, cầm một miếng thịt bò lên.
“Vừa nướng xong, cẩn thận nóng nhé.” Tiêu Đạc nhắc nhở.
Kiều Nhụy Kỳ vội ăn, thổi cho nguội bớt mới mở miệng cắn một miếng.
“Ừm, vị thật sự ngon.” Đôi mắt cô sáng lên, Tiêu Đạc, “Tổng giám đốc Tiêu đúng là một đầu bếp tài năng ẩn nhỉ?”
Tiêu Đạc cúi đầu nhẹ: “Đầu bếp tài năng thì dám nhận, nhưng chắc cũng tạm .”
“Khiêm tốn quá.” Kiều Nhụy Kỳ cầm một xiên thịt bò, đưa cho , “Anh cũng thử một miếng .”
Tiêu Đạc nhận xiên thịt, nếm thử một miếng với Kiều Nhụy Kỳ: “Vẫn là quán ở chợ đêm cửa Bắc vị ngon hơn.”
“Phì.” Kiều Nhụy Kỳ bật , “Tổng giám đốc Tiêu đúng là yêu cầu cao nhỉ? Đó là quán nổi tiếng ở chợ đêm cửa Bắc, còn lên hot search, mà bắt đầu so sánh với tiêu chuẩn cao nhất ngành.”
Tiêu Đạc khẽ nhướn mày, : “ quen so sánh với thứ nhất.”
“……” Kiều Nhụy Kỳ chỉ trừ.
“À, trợ lý mà em , Vệ Chiêu giúp em tìm . Lát nữa sẽ gửi hồ sơ cho em xem thử phù hợp .”
“Được.” Với do Tiêu Đạc giới thiệu, cô thấy khá yên tâm, dù cũng luôn chỉ chọn những gì nhất.
“Còn trợ lý của em, thế nào ?”
“ chị Lệ là cô về quê .” Nhắc đến Bảo Hinh, Kiều Nhụy Kỳ vẫn thấy chút tiếc nuối, “Thật Bảo Hinh năng khiếu và sáng tạo trong hội họa, điều dường như thiếu một chút may mắn.”
Những gì La Đại Minh đây mạng cũng là đúng, danh tiếng của một họa sĩ đúng là ảnh hưởng trực tiếp đến giá trị tác phẩm của họ. đó cũng là thực tế thể đổi, bất cứ ngành nào cũng , nổi bật ngoài thực lực còn cần chút may mắn.
Có lẽ nếu Bảo Hinh kiên trì hơn một chút, cô thể đợi cơ hội của . do theo lời La Đại Minh, cô gây chuyện lớn, giờ cũng khó thể tiếp tục trong giới . “Chuyện tấn công lẽ để bóng đen lớn trong lòng cô . Dù kẻ tay bắt, nhưng kẻ chủ mưu vẫn sa lưới. Cô sợ hãi nên về quê tránh mặt.”
Tiêu Đạc khẽ gật đầu, dường như đang suy nghĩ gì đó: “Chuyện đúng là điều kỳ lạ. Em nghĩ thế nào?”
Kiều Nhụy Kỳ mím môi: “Cảnh sát cũng hỏi , liệu ai đó mặt ? Dù ít mua tranh của , nhưng ai vì chuyện nhỏ mà thuê tay hại khác chứ?”
Bố cô cũng chẳng đến mức như .
Ngón tay Tiêu Đạc gõ nhẹ hai lên đầu gối. Cảnh sát điều tra Bảo Hinh và La Đại Minh, nếu ai thực sự động cơ gây án, đó hẳn đưa về để thẩm vấn. rõ ràng là họ vẫn tìm ai khả nghi. Nếu mục tiêu của là La Đại Minh, Tiêu Đạc còn thể hiểu, nhưng mục tiêu là Bảo Hinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-50.html.]
“Thôi , cảnh sát đang điều tra, cứ để họ xử lý. Chúng đây suy đoán cũng chẳng nghĩ cái gì.” Kiều Nhụy Kỳ cầm lên một xiên thịt nướng, cắn một miếng, “Đã đến ngắm hoa và ăn đồ nướng, vui vẻ lên chứ.”
Tiêu Đạc nghiêng đầu cô, khóe môi khẽ cong lên: “Ừ.”
“Xong đây!” Cuối cùng Lương Khâm Việt cũng bưng thành phẩm thứ hai mà dày công nướng lên, tự tin rằng cháy và thể ăn .
Anh đặt đĩa thịt nướng lên bàn, lập tức thu hút đến thưởng thức tài nghệ của . khi nếm thử, ai cũng nhất trí rằng thịt nướng của Tiêu Đạc vẫn ngon hơn.
“… Được ăn là , còn chê bai gì nữa, tự mà nướng!” Hôm nay Lương Khâm Việt quyết định nướng nữa. Đừng thời tiết vẻ mát mẻ, cạnh bếp nướng thực sự là một thử thách.
Anh cũng thử một miếng thịt do nướng, đó so sánh với đồ nướng của Tiêu Đạc… Ừm, quả thật thịt nướng của Tiêu Đạc ngon hơn.
Sau khi ăn gần no, Kiều Nhụy Kỳ chợt nghĩ đến đây thì cũng nên tự tay trải nghiệm. Cô bắt đầu nướng vài xiên, và trình độ của cô cũng ở mức giống Lương Khâm Việt: chỉ cần chín và cháy đen là thành công.
Tuy nhiên, Lương Khâm Việt đánh giá cao tài nghệ của cô, đặc biệt là món thịt ba chỉ nướng. Dù rìa cháy, đây mới là tinh hoa của món thịt ba chỉ nướng.
Chính là chút giòn cháy mới ngon.
“Anh hùng thường nghĩ giống ,” Kiều Nhụy Kỳ thoải mái nhận lời khen của Lương Khâm Việt, đó ăn hết phần thịt ba chỉ nướng của , “Mọi cứ ăn từ từ nhé, nhà vệ sinh một lát.”
Kiều Nhụy Kỳ lấy khăn giấy lau khóe miệng dậy. Thấy , Lương Khâm Việt định nhờ bạn gái của Lữ Tiến cùng cô, nhưng thấy đôi tình nhân đang tình tứ, Kiều Nhụy Kỳ vội từ chối: “Thôi thôi, tự .”
Dù công viên Tinh Quang khá rộng, nhưng biển chỉ dẫn rõ ràng nên lo lạc.
Cô theo hướng của bảng chỉ dẫn gần đó và về phía nhà vệ sinh. Cùng lúc, Tiêu Đạc cũng dậy và với : “Khi nãy , thấy chỗ bán kem. Ai ăn ?”
Bạn gái của Lữ Tiến là giơ tay đầu tiên: “Em, cảm ơn Tiêu!”
“Em cũng !”
Thấy vài cùng giơ tay, Tiêu Đạc : “Vậy sẽ mua về.”
Nói xong, ngoài. Lương Khâm Việt sang Lữ Tiến, đùa: “Thấy , Tiêu nướng thịt cho các ăn, giờ mua kem cho các , mà còn nỡ ?”
“ cũng mà,” Lữ Tiến kéo khóe miệng, chỉ Tiêu Đạc thể ý với Kiều Nhụy Kỳ thôi.
Hơn nữa, cả thịt nướng lẫn kem, cảm thấy Tiêu Đạc đều vì Kiều Nhụy Kỳ mà mua cho họ.
Thôi, ăn miếng trả miếng, dù thì Lương Khâm Việt cũng , kẻ .
Phía bên , Tiêu Đạc mua kem xong thì gặp Kiều Nhụy Kỳ.
Kiều Nhụy Kỳ thấy cầm một túi bảo quản đồ lạnh, liền tò mò tới: “Anh mua kem ?”
“Ừ,” Tiêu Đạc gật đầu, đưa túi kem về phía cô, “Em chọn ?”
“À, , mua cái nào cũng ngon mà. Một lát sẽ chọn cùng ,” Kiều Nhụy Kỳ , cùng Tiêu Đạc về.
“Cuối tuần một lễ hội âm nhạc, em hứng thú ?” Tiêu Đạc bắt đầu về lễ hội âm nhạc.
Kiều Nhụy Kỳ đây từng lễ hội âm nhạc với Diêu Tinh Vũ, nên cũng chút hứng thú: “Được đó, mua vé ?”
“Có hai vé, nhưng…”
Tiêu Đạc dừng một chút, Kiều Nhụy Kỳ thấy chần chừ, liền hỏi: “ ?”
Tiêu Đạc cô, : “Đó là một buổi hẹn hò, em ?”