Một đàn ông tuấn tú hiện lên trong đầu Kiều Nhuỵ Kỳ, cực kỳ trai, là cô gặp qua.
Ý thức suy nghĩ của , cô tự nhiên ho khan một cái: “Này, tớ vì Lương Khâm Việt , triển lãm cá nhân ở thành phố A của tớ sắp bắt đầu , tớ sẽ ở đây cho đến khi triển lãm kết thúc.”
Diêu Tinh Vũ đương nhiên Kiều Nhuỵ Kỳ sắp triển lãm ở thành phố A. Cô thuyết phục Kiều Nhuỵ Kỳ về nhà nữa nhưng vẫn phàn nàn về Lương Khâm Việt.
Lương Khâm Việt hắt thứ hai trong đêm nay.
Không đúng, chắc chắn đang .
Anh đưa tay sờ mũi, giọng của bố Lương như hét lên: “Con thấy bố đang chuyện với con ?”
“….Con thấy .” Lương Khâm Việt xoa tai, gần như ù một bên tai ố ố ố
vì bố Lương quát lên, “Không bố bảo con đưa con bé ăn tối ?”
Nhìn thấy bộ dạng bất cần của , bố Lương giận sôi máu: “Bố đặt chỗ ở Thiên Hạ , ngày mai con tự đến đón con bé , ăn uống xong thì đưa con bé dạo quanh thành phố A. Nhớ chăm sóc con bé cho .”
“A, cần dạo chứ? Con về công ty việc.”
“Bây giờ còn nghĩ đến ? Bình thường ở bên ngoài lêu lổng nghĩ đến việc đến công ty?”
“……..” Lương Khâm Việt lên lời, ngày mai hẹn với Hoàng Trân Trân, thể ở cùng Kiều Nhuỵ Kỳ , nhưng nếu gặp cô thì nhất định bố sẽ đánh c.h.ế.t .
Quay về phòng ngủ, cầm điện thoại nhắn tin cho Tiêu Đạc: “Anh Tiêu, mai rảnh ?”
Sau khi gửi tin nhắn, Lương Khâm Việt chằm chằm màn hình như thể như thế sẽ khiến tốc độ internet nhanh hơn.
“Có rảnh.”
Tiêu Đạc nhanh chóng gửi tin nhắn trả lời, tinh thần Lương Khâm Việt lập tức tỉnh táo: “Vậy thể giúp em gặp Kiều Nhuỵ Kỳ ? Bố em bảo em trưa mai đưa cô ăn, buổi chiều còn đưa cô dạo quanh thành phố A nữa.”
Anh hiểu, thành phố A cái gì mà dạo?
“Thời gian, địa điểm.”
Tin nhắn của Tiêu Đạc gửi tới, Lương Khâm Việt nhanh chóng gửi thông tin phòng riêng cho : “Ngày mai em nhất định đến đó, nhưng em và Hoàng Trân Trân hẹn nên em sẽ khỏi đó sớm, thể đón cô ?”
“Có thể.”
“Cảm ơn .” Lương Khâm Việt cực kỳ vui vẻ, Tiêu vẫn đáng tin cậy như ngày nào, khác hẳn những em khác của .
Khi Kiều Nhuỵ Kỳ chuẩn ngủ thì thấy tin nhắn của Lương Khâm Việt gửi tới, hẹn cô trưa mai ăn cơm ở Thiên Hạ.
Cô và Lương Khâm Việt đều điện thoại của đối phương, dùng di động thể tìm tài khoản Wechat, nhưng nếu Lương Khâm Việt lựa chọn nhắn tin cho cô, cô cũng thừa thời gian tìm tài khoản Wechat của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-6.html.]
Kiều Nhuỵ Kỳ trả lời tin nhắn với biểu tượng ok, đó tắt đèn ngủ.
Bởi vì cuộc hẹn buổi trưa, nên buổi sáng Kiều Nhuỵ Kỳ cần dậy sớm, cô chuẩn lúc mười rưỡi, ngoài sẵn xe đợi.
Lương Khâm Việt gửi cho cô thông tin phòng Vip ở Thiên Hạ. Khi cô tới nơi, Lương Khâm Việt vẫn tới.
Cô xuống ghế và đưa tay lên đồng hồ.
Cô đến sớm hai mươi phút.
Phục vụ mang thực đơn , Kiều Nhuỵ Kỳ lướt qua nhưng gọi món. Cô mở điện thoại xem mèo, Lương Khâm Việt tới.
Hôm nay ăn mặc chỉn chu, còn xịt nước hoa. Đây là loại nước hoa ưa chuộng nhất năm nay, nhưng Kiều Nhuỵ Kỳ thích vì mùi hương của nó khá nồng.
“Em tới sớm.” Lương Khâm Việt xuống chỗ đối diện cô mà thực đơn, “ gọi món khi tới và yêu cầu họ nấu . Em dị ứng với cái gì ?”
Kiều Nhuỵ Kỳ : “Không.”
“Vậy là .” Lương Khâm Việt lấy điện thoại xem đồng hồ. Lát nữa hẹn gặp Hoàng Trân Trân nên gọi một món ăn dễ chế biến.
Kiều Nhuỵ Kỳ nhận tập trung, bữa cơm hôm nay nhất định tình nguyện tới ăn: “ chút tò mò, tại bỗng nhiên chú Lương nghĩ đến việc liên hôn giữa hai nhà?”
Ngón tay của Lương Khâm Việt đang nghịch điện thoại dừng , cuộc hôn nhân do bố đề xuất, cũng bất ngờ khi tin. Bố thường xuyên quản lý , ngay cả đến hôn nhân của cũng quản, đương nhiên là như .
Vốn dĩ mong chờ nhà họ Kiều sẽ từ chối, nhưng những họ từ chối, Kiều Nhuỵ Kỳ còn đích tới thành phố A gặp .
Lương Khâm Việt phái nữ yêu thích, ngại kết hôn với Kiều Nhuỵ Kỳ, nhưng còn trẻ và kết hôn sớm.
“Em ?” Anh ngẩng đầu Kiều Nhuỵ Kỳ, như vị từ biểu cảm khuôn mặt cô. “Dự án phát triển quần đảo Thạch Ca chắc chắn là một trong những dự án quan trọng nhất của thành phố H trong những năm tới. Mặc dù dự án thuộc về Tập đoàn Chân Ý, nhưng gia đình họ Kiều bề dày hoạt động ở thành phố H nhiều năm, nhiều lĩnh vực của tập đoàn Chân Ý mà chúng hợp tác. Bố chỉ là ghen tị với miếng bánh béo bở và phần của thôi.”
Anh đề cập đến chuyện xảy ba tháng , Kiều Nhuỵ kỳ im lặng một lúc hỏi: “Ba tháng đến biệt thự của ông nội Khâu ?”
Sắc mặt Lương Khâm Việt đổi, dường như câu hỏi cho bất ngờ. Sau một lúc, mới lấy bình tĩnh, mặc dù lông mày vẫn nhíu chặt: ‘Hôm qua còn thấy em khá điều, giờ em đang dùng điều để đe dọa ?”
Không khí trong phòng căng thẳng, cũng may lúc phục vụ mở cửa bước , Kiều Nhuỵ Kỳ đồ ăn bàn, với Lương Khâm Việt: “Chúng ăn cơm .”
Lương Khâm Việt gì nữa, hai ăn cơm trong im lặng. Mới ăn một nửa, Lương Khâm Việt điện thoại, dậy bước khỏi bàn: “Chiều nay cuộc họp, thể cùng em. Nếu em thể bảo Tiêu Đạc đưa .”
Kiều Nhuỵ Kỵ ngạc nhiên, một câu “Không cần” kịp khỏi miệng, Lương Khâm Việt vội vàng ngoài: “ gửi thông tin phòng riêng cho , sẽ đến đón em ngay thôi.”
“…..” Kiều Nhuỵ Kỳ bước khỏi cửa, nhanh chóng lấy điện thoại nhắn tin cho Tiêu Đạc.
“Anh Tiêu, Lương Khâm Việt bảo tới đón đúng ? Không cần phiền , tự cũng .”
Còn buông di động, tin nhắn của Tiêu Đạc tới.
“ đang ở phòng bên cạnh.”