CẢM GIÁC CỦA BA NGÀY XUÂN TRONG CƠN KHÔ CẰN CỦA SA MẠC - Chương 65

Cập nhật lúc: 2024-12-30 02:02:36
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Đạc cần trả tiền, Kiều Nhụy Kỳ nhận lấy sự bụng của . Cô ăn xong bữa sáng, thử khóa mới, lên ghế xích đu trong vườn.

Bác sĩ khuyên cô trong những ngày nên hạn chế dùng mắt, nên buổi sáng hôm đó cô cũng định vẽ. Cô nhắm mắt , dựa ghế xích đu, cảm nhận gian xung quanh.

Lần gặp vấn đề về mắt, với Kiều Nhụy Kỳ là điều . Cô nhận rằng khi còn dựa mắt, các giác quan khác của cơ thể trở nên nhạy bén hơn.

Dù là thính giác, khứu giác xúc giác, những đổi mà đây cô chú ý giờ đây giúp cô hình dung rõ hơn về thế giới .

Cô cứ như , yên tĩnh dựa ghế xích đu một lúc lâu, cảm nhận ánh nắng từ bên tràn sang bên .

Mọi thứ đẽ như đang ở trong một lâu đài sâu trong rừng, cho đến khi cô ngửi thấy một mùi thơm của thức ăn.

Đó là món bò kho cà chua!

Bụng Kiều Nhụy Kỳ kêu lên hai tiếng, cô mở mắt, từ lâu đài trong tưởng tượng trở về với thực tại.

Tiêu Đạc đang ở trong bếp nấu ăn.

Trước khi đến đây, nhờ dự trữ một thực phẩm trong tủ lạnh, vốn chỉ để phòng khi cần, nhưng ngờ gặp Kiều Nhụy Kỳ ở đây.

Mắt cô vẫn đang thương, ăn đồ ăn bên ngoài liên tục cũng , nghĩ đến việc tự nấu ăn.

Kiều Nhụy Kỳ hiện giờ tiện ăn những món quá phức tạp, tủ lạnh và quyết định nấu một nồi lớn bò kho cà chua.

Cơm đang nấu, thịt bò cũng hầm, Tiêu Đạc đang định thêm một dĩa trái cây thì điện thoại của Vệ Chiêu gọi đến.

Trong hai ngày , họ đều liên lạc qua mạng, Tiêu Đạc đeo tai bluetooth, Vệ Chiêu báo cáo công việc dĩa trái cây trong tay.

Ngửi thấy mùi thức ăn, Kiều Nhụy Kỳ đến gần bếp. Cô thấy một bóng mờ mờ đang bận rộn trong bếp, bên trong nồi còn vang lên tiếng “sôi sùng sục”.

“Anh đang hầm bò kho cà chua ?” Kiều Nhụy Kỳ hỏi.

Giọng cô lớn nhỏ, nhưng đủ để Vệ Chiêu bên máy tính thấy.

Vệ Chiêu ngay lập tức đơ , quên mất định gì.

May mà Tiêu Đạc lúc cũng thời gian để chú ý đến . Anh , Kiều Nhụy Kỳ ở xa, gật đầu: “Ừ, nấu nhiều, trưa cùng ăn nhé.”

“Được, cảm ơn nhiều.”

“Không gì.”

Cuộc đối thoại kết thúc, Vệ Chiêu càng cảm thấy bối rối hơn.

Không, khoan , chuyện gì đang xảy ??? Tiêu Đạc đang ở trong biệt thự của ông Khâu ? Tại xuất hiện một phụ nữ ở đó???

Hơn nữa, Tiêu Đạc còn tự tay nấu ăn cho con gái?

Anh đang mơ đấy chứ!

Tiêu Đạc chuyện xong với Kiều Nhụy Kỳ, tiếp tục chuẩn dĩa trái cây của : “Cậu báo cáo xong ?”

Câu rõ ràng là với Vệ Chiêu, nhưng lúc Vệ Chiêu tâm trạng để báo cáo công việc: “Tổng giám đốc Tiêu, còn ở biệt thự của ông Khâu ?”

“Ừ.”

“Vậy phụ nữ là ai?” Tổng giám đốc Tiêu thể tự nhiên mời một phụ nữ đến biệt thự ! Người đó là ai? Tại xuất hiện?

“Cũng là đến biệt thự của ông Khâu, chúng trùng thời gian.” Tiêu Đạc chỉ đơn giản giải thích một câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-65.html.]

Trong lòng Vệ Chiêu vẫn tràn đầy nghi ngờ: “Trùng á? Vậy hai ở chung một chỗ ? Cô sẽ tiết lộ hành tung của chứ?”

“Bây giờ là báo cáo cho , báo cáo cho .”

Giọng Tiêu Đạc đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn, lập tức dập tắt sự tò mò của Vệ Chiêu. Anh lập tức chuyển sang trạng thái việc, tiếp tục báo cáo về tiến triển công việc.

Khi xong, Tiêu Đạc cũng đặt xong miếng trái cây cuối cùng:

“Chiều gọi Lý Nghiên tham gia cuộc họp video, cúp máy .”

“Vâng, tổng giám đốc Tiêu.” Khi thấy âm thanh Tiêu Đạc cúp máy, lòng hiếu kỳ của Vệ Chiêu bùng cháy.

Theo tính cách của Tiêu Đạc, cho dù khác trùng giờ với , chắc chắn cũng sẽ để đó chuyển ! Sao chuyện ở chung chứ?

Chắc chắn giữa chuyện điều gì khuất tất.

ngay cả trợ lý như cũng dám tùy tiện tìm hiểu về đời sống riêng tư của Tiêu Đạc.

Trong biệt thự của ông Khâu, Kiều Nhụy Kỳ đang trong phòng khách, chờ đợi bữa ăn. Cô gọi điện cho Bảo Hinh và thông báo rằng hôm nay cần đặt đồ ăn ngoài nữa, Bảo Hinh định hỏi thêm vài câu nhưng Kiều Nhụy Kỳ chịu tiết lộ gì cả.

“Ăn một ít trái cây , bò hầm còn nấu thêm một chút nữa.” Tiêu Đạc bưng dĩa trái cây lên bàn, đặt ở vị trí mà Kiều Nhụy Kỳ thể với tới, “Có dâu tây, cà chua bi và cam, em thể lấy trực tiếp bằng tay.”

“Vâng, cảm ơn .” Kiều Nhụy Kỳ nghiêng , sờ đến vị trí của dĩa, cầm một quả dâu tây lên, “Anh mua trái cây từ lúc nào ?”

“Dâu tây là đặt từ sáng sớm khi gọi đồ ăn, còn đều là chuẩn khi đến đây.”

“Ồ…” Không ngờ chuẩn khá đầy đủ, giống như cô, trong vali hầu như chỉ chứa đồ vẽ, “Dâu tây ngon quá, cảm ơn .”

“Không cần khách sáo như .” Tiêu Đạc xong, trở nồi bò hầm trong bếp.

Kiều Nhụy Kỳ sách ăn hết nửa dĩa trái cây.

Nửa còn cô cố ý để cho Tiêu Đạc, ăn hết một cũng chút thoải mái.

Chẳng bao lâu , cô thấy tiếng tắt bếp. Cô tắt video, về phía bếp:

“Xong ?”

“Ừ.” Tiêu Đạc lấy vài bát, múc cơm cho cả hai, múc một bát bò hầm nấu xong.

Biệt thự phòng ăn, nhưng Kiều Nhụy Kỳ quen với gian xung quanh bàn , nên Tiêu Đạc cũng mang thức ăn phòng khách.

“Wow, thơm quá.” Khi thức ăn đặt mặt, mùi hương còn quyến rũ hơn cả khi cô ngửi thấy đó, may mắn là cô ăn chút trái cây, bụng còn réo nữa.

Tiêu Đạc để bát đũa lên bàn, ngẩng lên thì thấy mặt Kiều Nhụy Kỳ dính một ít vụn dâu tây.

Khóe miệng khẽ cong lên, : “Trái cây dính lên mặt .”

“Á? Ở ?” Kiều Nhụy Kỳ phản xạ nâng tay sờ lên mặt nhưng sờ đúng vị trí. Tiêu Đạc giơ tay về phía cô, nhỏ: “Đừng động đậy, để .”

Bàn tay của dừng bên má Kiều Nhụy Kỳ, ngón cái nhẹ nhàng lướt qua gò má cô, lấy vụn dâu tây dính đó.

“Xong .”

Kiều Nhụy Kỳ ngẩn ngơ, làn da Tiêu Đạc ấm áp, nhẹ nhàng lướt qua mặt cô, động tác của dịu dàng nhưng cảm giác ngắn ngủi đó mạnh mẽ đến mức thể bỏ qua.

Cảm giác tim đập mạnh từ sáng giờ trở .

“Khụ, cảm ơn .” Cô cố gắng giữ bình tĩnh, cảm giác như những suy nghĩ nhỏ bé của thể giấu .

Loading...