CẢM GIÁC CỦA BA NGÀY XUÂN TRONG CƠN KHÔ CẰN CỦA SA MẠC - Chương 75

Cập nhật lúc: 2024-12-30 03:40:39
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Nhụy Kỳ thiết kế xưởng với các cửa sổ lớn từ trần đến sàn, ánh sáng tự nhiên ngập tràn khắp gian.

Ánh nắng chiếu lên khuôn mặt sắc nét của Tiêu Đạc, đối diện nheo mắt vì chói.

“Chị Rich…” Khương Kha vốn định đến hỏi họ về lịch trình tiếp theo, nhưng khi thấy hai gần như , bầu khí mật cô ngại ngùng, dám thêm.

“Không ạ.” Cô thức thời rời , tránh phiền hai .

Kiều Nhụy Kỳ khẽ ho nhẹ, lùi để giữ cách với Tiêu Đạc: “Hay là để em dẫn tham quan một vòng nhé?”

“Được.” Tiêu Đạc nới lỏng hai cúc áo ở cổ, theo Kiều Nhụy Kỳ lên tầng.

Xưởng của Kiều Nhụy Kỳ ba tầng. Tầng một là khu vực việc và nơi hoạt động của hai chú mèo, gian rộng rãi. Tầng hai bố trí hai phòng khách, tiện cho nhân viên việc muộn nghỉ . Còn tầng ba là gian riêng của Kiều Nhụy Kỳ, gồm phòng ngủ và một phòng vẽ lớn.

Khi Tiêu Đạc bước lên tầng ba, thấy bức tranh tường chiếm trọn một mảng trong phòng vẽ của cô.

“Đây cũng là em vẽ ?” Tiêu Đạc ngước tác phẩm mặt, khỏi ngạc nhiên.

Kiều Nhụy Kỳ gật đầu: “Vâng, em vẽ suốt mấy tháng liền. Bây giờ nếu cảm hứng thì thỉnh thoảng vẽ thêm vài nét.”

Bức tranh màu sắc tươi sáng, chủ đề vẫn là động thực vật – phong cách quen thuộc của Kiều Nhụy Kỳ – nhưng những loài thực vật trong tranh mà đời thực .

Thậm chí, chú mèo trong tranh cũng kích thước lớn, nổi bật và độc đáo.

phù hợp với những kiến thức thông thường của con , nhưng cảm giác hề đáng sợ như trong các bộ phim khoa học viễn tưởng, mà ngược , mang đến một cảm giác mơ màng như trong một câu chuyện cổ tích.

“Ngòi bút thật sắc sảo, nhưng bức tranh mộng mơ, hổ danh là hoạ sĩ Rich,” Tiêu Đạc tiếc lời khen ngợi.

Kiều Nhụy Kỳ , khẽ nâng mày: “Miệng ngọt thế, xem thật sự nhỉ?”

Bờ môi Tiêu Đạc nhếch lên một nụ nhẹ, tiến thêm một bước về phía Kiều Nhụy Kỳ: “Miệng ngọt , em thử một chút là .”

Anh nâng cằm Kiều Nhụy Kỳ lên, cúi hôn cô.

Nụ hôn nhẹ và mềm mại, như thể đang từ từ thưởng thức một món tráng miệng ngọt ngào.

lầu vọng tiếng gọi của Nguyên Soái, Tiêu Đạc buông Kiều Nhụy Kỳ , thấy gương mặt cô ửng hồng vì nụ hôn : “Có xuống xem ?”

“Ừm.” Hơi thở của Kiều Nhụy Kỳ vẫn còn định, nụ hôn tuy mãnh liệt, nhưng Tiêu Đạc hôn cô lâu, bây giờ cô cảm thấy thiếu oxy.

Ngón tay của Tiêu Đạc lướt qua đôi môi cô một nữa, mới nắm tay cô, cùng xuống lầu.

Trong khi họ tham quan căn nhà, Nguyên Soái nhanh chóng quen với Chiêu Tài và Tiến Bảo. Chiêu Tài và Tiến Bảo thường ngày một cao ngạo, một thanh lịch, thích hoạt động, trong khi sức lực của Nguyên Soái dồi dào. Vừa nó gọi chúng, chỉ chúng dậy từ ghế sofa, vườn chơi.

“Có vẻ Nguyên Soái ngoài chơi .” Kiều Nhụy Kỳ từng chơi với Nguyên Soái ở biệt thự của Tiêu Đạc, rằng nó cần nhiều hoạt động hàng ngày, khác với Chiêu Tài và Tiến Bảo. “Đợi chúng dọn dẹp xong, chiều dẫn nó ngoài dạo một vòng nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-75.html.]

“Được.” Tiêu Đạc lấy quả bóng mà Nguyên Soái thích nhất , ném cho nó, “Đi vườn chơi một chút .”

Nguyên Soái sủa một tiếng, cắp bóng đá chạy vườn.

“……” Kiều Nhụy Kỳ ngưỡng mộ, hổ là chó mà Tiêu Đạc nuôi, quả nhiên ý thức tự quản lý .

Cả hai nhanh chóng dọn dẹp hành lý, đồ của Kiều Nhụy Kỳ chủ yếu là dụng cụ vẽ, quần áo còn nhiều bằng Tiêu Đạc.

Ngoài đồ của , Tiêu Đạc còn mang theo ít đồ dùng sinh hoạt của Nguyên Soái, thậm chí cả chậu cây mà Kiều Nhụy Kỳ tặng cũng mang theo.

“Chậu cây cứ để cùng với những chậu hoa khác nhé.” Tiêu Đạc chọn một vị trí, đặt chậu cây mọng nước , “Chiêu Tài và Tiến Bảo chắc sẽ ăn hoa nhỉ?”

“Thường thì , nhưng nếu chúng hài lòng, chúng sẽ cố tình phá hoại hoa cỏ để trả thù đó.”

“……” Tính khí cũng nhỏ nhỉ.

“Ở nhà Nguyên Soái phá phách ?”

“Không , nó vận động cả ngày .” Tiêu Đạc điều chỉnh chậu cây mọng nước một chút, mặc dù đặt nó cao hơn, nhưng lo chậu cây rơi xuống thì đáng, “Thôi, để ở đây .”

Kiều Nhụy Kỳ tiến gần xem, chậu cây mọng nước chăm sóc , cao hơn nhiều so với lúc cô thấy WeChat của Tiêu Đạc: “Không ngờ chậu cây nhỏ bé tổng giám đốc Tiêu yêu quý như .”

Nghe cô , Tiêu Đạc khẽ mím môi, cô và : “Bởi vì đây là món quà đầu tiên mà em tặng cho .”

Kiều Nhụy Kỳ ngẩn , lúc đó ở Công viên Tinh Quang, cô tự mua hoa, tiện tay mua luôn chậu cây mọng nước để bày tỏ lòng cảm ơn với Tiêu Đạc. Chậu loại quý hiếm gì, giá cũng rẻ, cô nghĩ coi trọng như .

món quà tặng trân trọng như thế — nhất là đó là Tiêu Đạc — Kiều Nhụy Kỳ khỏi cảm thấy rung động.

Đôi tai cô ửng hồng, như để che giấu, cô cúi đầu, ho nhẹ một tiếng: “Món quà đầu tiên em tặng cho , chẳng là socola ?”

Nhìn , cả hai món quà mà cô tặng cho tổng giám đốc Tiêu đều rẻ tiền…

Tiêu Đạc : “Socola là món quà em tặng cho Đa Đa, còn chậu cây mọng nước là dành cho Tiêu Đạc.”

Kiều Nhụy Kỳ nhanh chóng chớp mắt: “Anh phân chia rõ thế ?”

Tiêu Đạc trả lời, ánh mắt lướt qua những chậu cây, thấy một chậu cỏ khác biệt: “Em còn trồng cỏ mèo ?”

“Ừm, để cho mèo ăn, nhưng mấy chậu vẻ ngả vàng.” Thời gian Kiều Nhụy Kỳ về nhà, studio đều do Diêu Hinh Vũ giúp cô chăm sóc, nhưng chắc chắn Diêu Hinh Vũ thể chăm sóc kỹ lưỡng đến từng chậu cỏ mèo của cô, “Hẹn hôm khác trồng nhé.”

Tiêu Đạc ngẩng đầu, về phía cô, mỉm : “Được.”

Tối hôm đó, Kiều Nhụy Kỳ mời Diêu Hinh Vũ ăn, Tiêu Đạc cũng cùng.

Lần , Diêu Hinh Vũ gặp Tiêu Đạc ở nhà Kiều Nhụy Kỳ một , lúc đó Kiều Nhụy Kỳ còn liên tục phủ nhận mối quan hệ giữa hai . Giờ thì Tiêu Đạc dọn ở trong studio của Kiều Nhụy Kỳ .

Ánh mắt của cô quả thật thấu quá nhiều.

Loading...