Ra khỏi công ty của Tiêu Đạc, Kiều Nhụy Kỳ mới thể hít thở thoải mái hơn.
Sau chuyện hôm nay, ngày mai công ty sẽ đầy ắp lời đồn về cô và Tiêu Đạc.
May mà cô việc ở công ty .
Cô liếc sang Tiêu Đạc đang bên cạnh, thấy kéo dài dây an phía , cũng đầu cô: “Sao ?”
“Không gì.” Kiều Nhụy Kỳ thản nhiên cài dây an hỏi : “Nhà hàng cách đây xa ?”
“Không xa lắm, nhưng giờ thể kẹt xe.” Tiêu Đạc lấy một hộp nhỏ để sẵn trong xe, bên trong là một ít đồ ăn vặt. “Nếu thấy đói, em thể ăn tạm chút gì đó.”
Kiều Nhụy Kỳ cầm một miếng sô-cô-la, nhẹ nhướng mày: “Toàn là đồ ngọt, thật sự thích đồ ngọt nhỉ.”
Tiêu Đạc nhẹ: “Nhờ miếng sô-cô-la năm đó em đưa, ngọt thật sự.”
Kiều Nhụy Kỳ đưa miếng sô-cô-la bóc miệng, nhịn bật : “Chứ , nhà còn loại sô-cô-la đắt tiền hơn, nhưng em cố tình chọn loại ngọt nhất cho đấy.”
“…Cảm ơn.”
Xe chạy một đoạn thì gặp tắc đường, may mà quá nghiêm trọng, cũng căng thẳng như Kiều Nhụy Kỳ lễ hội âm nhạc.
Tiêu Đạc đặt chỗ ở một nhà hàng cao cấp, nơi treo biển hiệu là cửa tiệm lâu đời trăm năm. Kiều Nhụy Kỳ cùng Tiêu Đạc về phía phòng riêng, tới cửa thì một giọng gọi tên họ.
“Tổng giám đốc Tiêu, cô Kiều?” Người giọng đầy kinh ngạc, dường như nghĩ sẽ gặp họ cùng .
Tiêu Đạc dừng bước, nghiêng đầu qua, khẽ gật đầu: “Giám đốc Lâm, lâu gặp.”
“ là lâu , gần đây gây xôn xao nhỏ ở thành phố A?”
Ở thương trường, Lâm Trác hợp tác với Tiêu Đạc, nhưng giờ đây rõ ràng hứng thú với chuyện bên lề hơn: “Cậu với cô Kiều là thế nào đây?”
“Yêu đương bình thường thôi.” Giọng Tiêu Đạc vô cùng tự nhiên, như thể đang tường thuật một câu chuyện hiển nhiên.
Lâm Trác ngẩn trong giây lát, nhưng nhanh chóng lấy tinh thần, nở nụ chúc mừng: “Thật ngờ, ở bên hoạ sĩ Kiều.”
Tiêu Đạc, với tư cách là một thanh niên tài năng nổi tiếng ở thành phố S, ít để mắt đến, các gia đình con gái trong độ tuổi thích hợp đều mong giới thiệu cho . Tiêu Đạc, ai là bà khéo léo từ chối hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-giac-cua-ba-ngay-xuan-trong-con-kho-can-cua-sa-mac/chuong-96.html.]
Tiêu Tư Dĩnh rốt cuộc tìm một con dâu thế nào, điều thường xuyên trở thành chủ đề đùa giỡn trong giới thượng lưu ở thành phố S. Thậm chí, ăn như Lâm Trác cũng ngừng chú ý đến động thái từ phía gia đình nhà họ Tiêu.
Dù , đối với một gia đình như nhà họ Tiêu, hôn nhân của Tiêu Đạc chỉ là chuyện tình cảm.
Khi thấy Kiều Nhụy Kỳ và Tiêu Đạc cùng , còn đoán hai liệu quan hệ gì đặc biệt . Bất ngờ là Tiêu Đạc thẳng thắn thừa nhận.
Thái độ như đơn thuần là yêu đương, mà như đang hướng tới việc tiến đến hôn nhân.
Lâm Trác nhiều về nhà họ Kiều, nhưng ở thành phố H thì đây cũng là một gia tộc danh tiếng. Tiêu Đạc và Kiều Nhụy Kỳ ở bên , liệu là dấu hiệu cho một kế hoạch lớn nào đó giữa hai gia đình?
Trong lúc Lâm Trác còn đang mải suy nghĩ, Tiêu Đạc nghiêng đầu Kiều Nhụy Kỳ bên cạnh: “Em cũng quen giám đốc Lâm ?”
“Vâng.” Kiều Nhụy Kỳ gật đầu. “Trước đây giám đốc Lâm từng mua tranh của em trong một triển lãm nghệ thuật ở nước ngoài.”
Lâm Trác chợt thoát khỏi dòng suy nghĩ, mỉm với Tiêu Đạc: “Cô Kiều tham gia nhiều triển lãm quốc tế, may mắn gặp cô vài . Khi đó, cô nổi tiếng ở nước ngoài hơn trong nước nhiều. nhớ một nước ngoài luôn đuổi theo cô , tên là Dan gì đó, ?”
Kiều Nhụy Kỳ: “…”
“Ôi, Lâm tổng đúng là trí nhớ , chuyện nhỏ như thế mà cũng nhớ rõ,” Kiều Nhụy Kỳ xòa, cố gắng tự bào chữa.
Giám đốc Lâm thì kiên quyết đồng ý: “Cậu còn mang đến cho cô một bó hoa hồng ngay tại triển lãm, thế mà bảo là chỉ nhiệt tình thôi ?”
“…”
“ mà, cô Kiều của chúng quen với thế giới bên ngoài, mà dễ dàng để khác theo đuổi . Nghĩ mới thấy, vẫn là tổng giám đốc Tiêu nhà bản lĩnh.”
Lúc , trong phòng của Lâm Trác gọi . Anh liền đáp lời, sang với Tiêu Đạc và Kiều Nhụy Kỳ: “Hôm nay hẹn vài bạn, đành lỡ hẹn với hai . Hẹn dịp khác mời hai một bữa nhé.”
Thực , gặp Tiêu Đạc, Lâm Trác cũng nghĩ đến chuyện kéo chung nhóm với mấy vị giám đốc trong , nhưng rõ hôm nay Tiêu Đạc đến đây hẹn hò cùng Kiều Nhụy Kỳ, chắc chắn sẽ cùng họ.
Hiểu ý và cách giữ chừng mực, Lâm Trác chỉ thêm bước phòng riêng của . Sau khi , một trong phòng liền hỏi lâu như . Lâm Trác xuống ghế của , đáp: “Vừa gặp Tiêu Đạc ngoài .”
“Tiêu Đạc? Sao gọi luôn?”
“Người đang ăn với bạn gái.”
Một câu nhẹ nhàng, nhưng tạo nên sự tò mò lớn. Mọi đều xôn xao:
“Tiêu Đạc bạn gái ? Bạn gái chính thức hẳn hoi?”