Sáng thứ Hai, phát hiện sức lan truyền đáng sợ của tin đồn. Vừa bước xuống lấy thư, bắt gặp ánh mắt kỳ lạ của bà chủ tiệm tạp hóa tầng một. Bà từ đầu đến chân khẽ lắc đầu, miệng lẩm bẩm điều gì đó.
Lúc đang mua xôi sáng, cô bán hàng đột nhiên hỏi: "Nghe cô đang tán chủ tiệm sửa xe đối diện ? Cô gái trẻ thế , đừng mê đắm vật chất quá."
sững : "Cô gì thế?"
"Thôi nào, cả khu đều ," cô hạ giọng, "cô cố tình tiếp cận chỉ vì tiền, đúng ? Nghe cô còn tự ý chụp ảnh đăng lên mạng để khoe khoang nữa."
Máu dồn hết lên mặt, tức giận đến mức run rẩy: "Ai với cô chuyện đó?"
"Thôi , ai mà chẳng ..."
Callipham
thèm hết, vứt tiền lên quầy bỏ luôn. Cả ngày hôm đó, cảm thấy ánh mắt trong khu chung cư như đang dán chặt lưng . Đến trưa, khi đang đổ rác, thấy hai bà hàng xóm đang thì thầm:
"Con bé đó trông thế thôi chứ đơn giản , cố tình hỏng ống nước để sang nhờ A Triết sửa đấy."
"Mấy cô gái trẻ bây giờ thủ đoạn lắm, thấy đàn ông cao ráo, tiền tiết kiệm là sáp liêm sỉ..."
thể chịu đựng thêm nữa: "Các bà gì thế? và Triết quan hệ các bà nghĩ!"
Một bà lạnh: "Chúng gì , cô tự nhiên nổi nóng gì? Hay là... đúng là trong bụng tàu ngầm?"
tức giận đến phát , bỏ chạy về nhà. lúc đó, Phạm Tuấn Triết mở cửa tiệm sửa xe. Anh thấy lau nước mắt, liền hỏi: "Sao thế?"
kể chuyện. hy vọng sẽ bênh vực , công khai phủ nhận những tin đồn vô căn cứ đó.
chỉ im lặng , : "Đừng quan tâm, họ chả gì về cô hết."
"Chỉ thôi ?" thất vọng , "Anh định gì ? Anh giải thích cho ?"
Ánh mắt phức tạp: "Càng giải thích, họ càng tin là thật. Im lặng mới là cách nhất."
cảm thấy tim như bóp nghẹt. mong đợi sẽ bảo vệ , nhưng thái độ thờ ơ của khiến tổn thương sâu sắc. chạy nhà, đóng sầm cửa .
Cả buổi chiều, bước chân khỏi nhà. Đến tối, tiếng gõ cửa. mở cửa, thấy Phạm Tuấn Triết đó, tay cầm một túi đồ ăn.
" giỏi chuyện," , giọng trầm trầm, "nhưng việc cô cũng khiến thấy khó chịu."
chằm chằm: "Vậy tại trưa nay gì?"
"Bởi vì , dù gì, họ vẫn sẽ tiếp tục tin những gì họ tin." Anh đặt túi đồ ăn xuống bàn, " thấy cô buồn."
chợt hiểu . Anh quan tâm, mà là chọn cách bảo vệ theo cách của riêng . Thay vì đối đầu trực tiếp với những tin đồn vô nghĩa, chọn cách ở bên an ủi .
"Thực ..." , giọng nhỏ dần, "em giận vì những lời đó, mà vì em nghĩ quan tâm."
Anh , ánh mắt dịu dàng: " quan tâm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-nang-cua-cam-anh-hang-xom-vo-cam/chuong-6.html.]
Chỉ ba từ đơn giản, nhưng khiến trái tim tan chảy . bật , nước mắt còn đọng mi.
"Lần ," , "khi em bắt nạt, về phía em."
Anh gật đầu: "Được."
Sau hôm đó, tin đồn dần lắng xuống. Có lẽ vì thái độ của chúng khiến mất hứng. quan trọng hơn, phát hiện mối quan hệ giữa chúng đổi.
Sau khi Phạm Tuấn Triết rời , thừ sofa, lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Anh đến, giải thích, nhưng tại trong lòng vẫn còn một chút trống trải?
lăn qua lăn ghế sofa như con cá mắc cạn. Cuối cùng, tự dỗ : “Không , họ gì thì kệ họ. Miễn gì sai là .”
Sáng hôm , khi bước xuống sân chung cư, bất ngờ thấy một tờ thông báo dán ngay tại bảng tin của khu dân cư. Dòng chữ to đùng ghi: "“Theo nghị định mới, hành vi tung tin đồn thất thiệt vu khống, ảnh hưởng đến danh dự, nhân phẩm khác thể phạt tiền từ 2.000 đến 5.000 tệ."
sững , hiểu chuyện gì đang xảy .
Bà Tư ở tầng ba ngang, thấy chạy tới, miệng lắp bắp:
“Cô bé ơi, cô đừng giận nha, cái vụ hôm bữa tụi chỉ bậy bạ cho vui thôi!”
nhíu mày: “Vụ gì ạ?”
“Thì... cái vụ cô với Triết á”
"Tối qua Triết mời trưởng khu phố đến," bà Tư , giọng lo lắng, " rõ nếu còn thấy ai bàn tán, bịa chuyện về hai , sẽ lập biên bản và báo lên phường."
há hốc mồm, ngờ .
Buổi trưa, khi sang tiệm sửa xe, thấy đang chuyện với một nhân viên trật tự đô thị.
"Vâng, hiểu," nghiêm túc, "nếu còn tình trạng , sẽ đơn theo đúng quy trình."
Anh , khuôn mặt bình thản: "Không hẳn. chỉ nhờ họ tư vấn về các quy định pháp luật, và rõ quan điểm của ."
"Vì thế?"
"Vì em khó chịu mà." Anh chăm chú, "với nghĩ đây chắc là cách hiệu quả nhất để họ hiểu, họ sợ chúng , họ chỉ sợ pháp luật."
cảm động nóng mũi “ chứ cách nào mà bên trật tự đô thị việc nhanh lẹ quá ?”
“ chỉ báo với ban quản lý chung cư thôi, dù mỗi tháng cái tiệm của cũng đóng kha khá tiền mặt bằng cho bọn họ mà.”
Lúc đó, mắt thiếu điều b.ắ.n trái tim luôn. quả là mắt mà, đàn ông để ý trai vạm vỡ, tiếp thu ý kiến, còn tiền nữa chứ.
Sao càng ngày càng khiến chớt mê chớt mệt .
nhận , dù giỏi lời ngọt ngào, nhưng lúc nào hành động cũng dứt khoát, khiến khác an tâm.