CẨM NANG CƯA CẨM ANH HÀNG XÓM VÔ CẢM - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-11-02 07:36:36
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những ngày gần đây, và Phạm Tuấn Triết trở nên thiết hơn.

"Anh , hôm nay em thấy một chú ch.ó con mở cửa bằng m.ô.n.g đấy!" kể, cố tình điệu bộ ngộ nghĩnh.

Anh nhếch mép , ánh mắt ẩn sự vui vẻ.

vẫn thường sang tiệm sửa xe của , kể đủ thứ chuyện trời biển, cốt chỉ để thấy khẽ mỉm . Dù vẫn ít , nhưng ánh mắt mỗi khi ấm áp hơn nhiều.

hôm nay thật khác lạ. Cả ngày thấy bóng dáng . Cửa tiệm sửa xe đóng cửa im lìm, gọi điện máy. Một nỗi bất an mơ hồ len lỏi trong .

Đêm khuya, khi chuẩn ngủ thì thấy tiếng động lịch kịch ngoài hành lang. Mở cửa , giật khi thấy Phạm Tuấn Triết đang dựa tường, khuôn mặt đỏ bừng, thở nồng nặc mùi rượu. Anh say đến mức thể vững.

"Anh Triết!" vội đỡ lấy , "Sao say thế ?"

Anh ngẩng đầu lên, đôi mắt mơ hồ : "Ánh Dao... là em ?"

Anh ngã vật , giọng nức nở: "Hôm nay... là ngày giỗ của cô . Ba năm ... ba năm mà vẫn thể tha thứ cho bản ."

Tự dưng tim nhói lên 1 nhịp. Ý là bạn gái cũ ?

tiên dìu trong, cởi đồ, lau khô cho .

Trong suốt quá trình, mê mang kể về chuyện cũ. Không đầu đuôi. vẫn ghép là “Bạn gái cũ đang đợi cửa nhà hàng để ăn mừng kỷ niệm, nhưng chiếc xe tải đ.â.m và qua đời”

Chả hiểu , mủi lòng. Hay do thích tới đầu óc cũng hỏng theo.

Trong lúc , say, gì, kể về yêu cũ khuất, nhưng đang tỉnh táo mà cũng ngà say theo càn.

cúi xuống đặt môi lên môi một nụ hôn.

Ánh đèn ngủ mờ ảo chiếu lên khuôn mặt , trong đôi mắt đen láy là thứ ánh sáng từng thấy.

Rồi kéo đầu ấn xuống, đôi môi nóng bỏng phủ lấy môi .

Một nụ hôn khác cái chạm môi nhẹ nhàng của – nó mãnh liệt, tham lam và đầy chiếm hữu. Mọi kháng cự trong dường như tan biến sự dẫn dắt của . Trong màn đêm, những bộ trang phục lượt rơi xuống sàn nhà...

Sáng hôm , tỉnh dậy với cơ thể ê ẩm. Ký ức về đêm qua ùa về khiến mặt đỏ bừng. Quay đầu , Phạm Tuấn Triết tỉnh, đang mép giường, lưng hướng về phía .

"Anh tỉnh ?" dậy, cố gắng dùng giọng điệu bình thường.

Anh , khuôn mặt là vẻ phức tạp khó hiểu.

"Tối qua..." giọng khàn đặc, " thật đáng khinh."

"Không, là em tự nguyện, đừng ." với tay nhưng lùi .

ánh mắt càng thêm u tối. "Đây là sai lầm."

Anh dậy, " xứng với em."

Câu đó như gáo nước lạnh dội thẳng mặt . " lầm?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-nang-cua-cam-anh-hang-xom-vo-cam/chuong-7.html.]

Rồi bước , để với trái tim tan nát.

Gần hai tuần đó, thèm để ý đến . Mỗi gặp ở hành lang, đều lảng tránh ánh mắt . thấy nhiều như điều gì đó, nhưng cho cơ hội.

Cho đến một chiều, khi đồng nghiệp nam (thật là gay) tiện đường đưa về nhà, chúng vui vẻ cửa. rằng, từ ban công, Phạm Tuấn Triết đang xuống.

Tối hôm đó, đợi cửa.

"Cậu là ai?" Anh hỏi, giọng chút chua.

thẳng mặt: "Anh bạn trai , quan tâm nhiều thế?"

Nói bước nhà, đóng sầm cửa . Trong lòng cảm thấy hả hê, nhưng cũng tránh khỏi chua xót.

Hai ngày , ôm theo một chậu hoa và một cái hộp, gõ cửa nhà .

"Cho chuyện một chút ?" Anh , ánh mắt thành khẩn.

đồng ý, chặn , định đóng cửa. Thì nhanh chân chen qua để lách nhà.

“Xin em, chỉ 5 phút thôi”

lạnh lùng: "Có gì để ? Rõ ràng đó chỉ là 'sai lầm' của thôi mà."

"Không, như em nghĩ." Anh bước tới, "Đêm hôm đó... là nhất đời . khi tỉnh dậy, thấy em, nhận yêu em nhiều đến thế nào. Và điều đó khiến sợ hãi."

chằm chằm, chờ đợi.

"Hôm đó đúng là ngày giỗ của cô . Anh uống rượu vì thể chịu đựng nổi nỗi đau. vì nhớ cô ..." Anh hít một thật sâu, "mà vì cảm thấy khi... khi đang dần quên cô ."

Callipham

, bất ngờ.

"Gần đây, mỗi khi nghĩ về quá khứ, khuôn mặt hiện lên trong đầu còn là cô nữa, mà là em." Giọng run nhẹ, "Và điều đó khiến cảm thấy là kẻ phản bội."

"Anh yêu em," , mắt thẳng , "nhưng sợ. Sợ xứng với em, em và tươi sáng như , sợ một ngày em sẽ rời . Anh sợ thể chịu nổi…”

"Em !" cắt ngang, "Và em sẽ bỏ . tổn thương em."

"Anh ." Anh đặt chậu hoa xuống, "Vì đến đây, để với em rằng yêu em. Không vì đêm đó, mà là vì tất cả những ngày tháng bên em. Em khiến trở , sống trở ."

Anh mở ví, lấy một chiếc chìa khóa: "Đây là chìa khóa nhà . Anh em giữ nó. Và..." lấy một chiếc hộp nhỏ, "đây là nhật ký của . Tất cả những suy nghĩ của về em đều ở trong ."

cầm lấy chiếc nhật ký, mở một trang ngẫu nhiên:

"Hôm nay cô sang, kể chuyện con mèo hàng xóm. Sao cô thể đáng yêu đến thế? dám đến gần, sợ rằng sẽ tổn thương cô ..."

, nước mắt lăn dài. Anh bước tới, ôm chặt lấy .

"Xin ," thì thầm, " sẽ trốn chạy nữa. Hãy cho cơ hội, ?"

Trong vòng tay , gật đầu. Chậu hoa nhỏ bên cạnh như cũng đang reo vui, báo hiệu một khởi đầu mới cho tình yêu của chúng .

Loading...