Khi mùa đông đến, mùa xuân còn xa, và mùa hè cũng nhanh chóng theo .
Ngày mười một tháng Bảy, là khởi đầu của giữa mùa hè.
Một hôn lễ diễn đúng như kế hoạch.
Trong lâu đài rộng lớn, các khách mời thành hàng ở hai bên.
Chú rể trong bộ vest trắng chờ cô dâu hành lang rải đầy hoa.
Xung quanh là biển hoa hồng mênh mông.
Những bông hồng mọc vùng đất phủ đầy cát trắng, nhẹ nhàng lay động theo gió, như đang nhảy múa theo giai điệu êm dịu vang vọng khắp nơi, dường như chúng cũng như chú rể, đang háo hức về nơi cô dâu sẽ xuất hiện.
Trong ba bản thiết kế lễ đường đó, Tân Nguyệt chọn bản thiết kế giống lúc Trần Giang Dã tỏ tình với cô nhất.
Cô rằng chỉ cần một cảnh tượng tuyệt vời nhất trong đời là đủ, quá nhiều chắc chắn sẽ dẫn đến lãng quên, và cô quên bất kỳ khoảnh khắc nào.
Họ bước tình yêu cuồng nhiệt một mặt trăng trải đầy hoa hồng, thì cũng sẽ bước lễ đường một mặt trăng đầy hoa hồng.
Trần Giang Dã tôn trọng lựa chọn của cô, cũng tâm đầu ý hợp với cô, nếu thì bản thiết kế như .
Anh cũng nhớ cô từng : “Mỗi bông hồng nên sinh trường trong đất, hoặc chăm sóc cẩn thận trong bình hoa.”
Vì , chọn tổ chức trong nhà.
Anh mua một tòa lâu đài và trang viên, trồng đầy hoa hồng khắp trang viên cho cô, tổ chức hôn lễ với cô ở đây.
Chạng vạng, cơn gió mang theo hương hoa hồng ngoài vườn thổi tung mái tóc trán . Anh nhuộm thành đen, dù đám cưới cũng trông trang trọng.
Mùa hè là thời điểm những ngày đêm ngắn và ngày dài nhất trong năm.
Hoàng hôn trải rộng khắp bầu trời, những đám mây đỏ như như lửa cuồn cuộn nhuộm thế giới thành màu tím xen lẫn ánh hồng vô cùng lãng mạn.
Trong khoảnh khắc lãng mạn nhất của thế gian , Trần Giang Dã thấy cô dâu của ở nơi cuối làn gió chiều.
Cô dâu của mặc chiếc váy cưới do chính tay thiết kế, đang bước về phía .
Anh tưởng tượng hình ảnh cô trong chiếc váy cưới hoa hồng bao nhiêu , nghĩa sẽ , nhưng cô mắt thực sự còn hơn cả trong tưởng tượng của . Cô giống như một công chúa bước từ truyện cổ tích, là công chúa của riêng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-238.html.]
Từ lâu đây, âm thầm thề rằng, đời sẽ bao giờ nữa, quãng đời còn của và cô đều tràn ngập nụ . ngày hôm nay, ngày cô trở thành cô dâu của , cô từng bước tiến về phía , đôi mắt đang nóng bừng lên.
Anh hít một thật sâu, kìm nén nóng cay xè trong mắt, tiếp tục thẳng lưng, chờ đợi cô dâu đến bên .
Quãng đường dường như vô cùng dài, Tân Nguyệt Trần Giang Dã từ xa, nước mắt liên tục dâng lên trong mắt cô, cô cố gắng kìm nén, lặp lặp nhiều , bọn họ vẫn còn cách một .
Mỗi bước , cô đều hít thở sâu một , để nước mắt rơi xuống.
Cô nước mắt hỏng lớp trang điểm, cô gả cho với dáng vẻ xinh nhất của .
Váy cưới nặng, vương miện đầu cũng nặng, còn giày cao gót, khiến mỗi bước của cô đều chút khó khăn, nhưng cô hề dừng một phút giây nào, kiên định tiến về phía , bất kể quá trình khó khăn thế nào, cách bao xa.
Cuối cùng, cô cũng đến bên .
Tân Nguyệt rưng rưng nước mắt, và Tân Long đang khoác tay cô cũng .
Có bố nào nỡ gả con gái .
Tân Long nỡ, thật sự nỡ, cả đời ông vợ phản bội, bố lượt mất sớm, bạn bè và cũng nhiều, giờ đây cô con gái duy nhất của ông cũng sắp lấy chồng.
Ông cúi đầu, rút tay Tân Nguyệt đang khoác cánh tay , một giọt nước mắt bất ngờ rơi xuống, rơi đúng mu bàn tay cô.
Tân Long đưa tay lau giọt nước mắt , hít một sâu, ngẩng đầu lên và mỉm với Tân Nguyệt.
Những giọt nước mắt mà Tân Nguyệt cố kìm nén bỗng chốc vỡ òa trong khoảnh khắc .
“Đừng .”
Tân Long đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt của cô, cố gắng để hỏng lớp trang điểm của cô.
“Hôm nay là ngày vui.”
Tân Nguyệt gật đầu, c.ắ.n chặt môi, cố gắng ngăn nước mắt rơi xuống.
Tân Long mỉm , đó nắm tay cô, , Trần Giang Dã mặt.
Ông thu vẻ hời hợt thường ngày, trịnh trọng với Trần Giang Dã: “Bố hứa với con, sẽ yên tâm giao Tân Nguyệt cho con. Bố yên tâm, nhất là con hãy khiến bố luôn cảm thấy như ."
Trần Giang Dã thẳng mắt Tân Long, giọng kiên định: “Con sẽ khiến bố cảm thấy yên tâm mãi mãi.”