Ngày hai mươi hai tháng Mười hai, một ngày Đông chí nữa, cũng là sinh nhật của Trần Giang Dã.
Mỗi năm, Tân Nguyệt đều bắt đầu suy nghĩ về việc tặng quà gì cho Trần Giang Dã từ sớm, bởi vì đại thiếu gia của cô thiếu thứ gì, đặc biệt là những thứ thể mua bằng tiền. Vì , cô chỉ còn cách chuẩn những món quà mà tiền thể mua .
Năm đầu tiên bọn họ quen , ai với về ngày sinh nhật của . Sau khi nghiệp và thuê phòng, Tân Nguyệt mới ngày sinh nhật của Trần Giang Dã từ chứng minh thư của .
Món quà sinh nhật đầu tiên cô chuẩn cho là một chiếc áo len do chính cô tay đan.
Trần Giang Dã thích, năm nào cũng mặc.
Tủ quần áo của đại thiếu gia Trần đổi nhanh, vì sản nghiệp của gia đình Từ Minh Húc liên quan đến thời trang, bản cũng nuôi chí dẫn dắt thương hiệu cao cấp của gia đình dòng hàng xa xỉ. Trước đây, khi còn học chung ở Thượng Hải, Từ Minh Húc thường dùng Trần Giang Dã và Phó Thời Việt mẫu. Còn Lưu Duệ, Lưu Duệ xứng.
Giữa những bộ quần áo mà Trần Giang Dã hết đến khác, chỉ chiếc áo là vẫn vững vàng đổi.
Vì , năm thứ ba, Tân Nguyệt đan cho một chiếc quần giữ ấm để thành một bộ. Dù cô tặng quần giữ ấm, nhưng đó là món đồ duy nhất cô thể đan.
Tân Nguyệt bao giờ quên ngày hôm đó, khi cô đưa hộp quần giữ ấm cho Trần Giang Dã, mở hộp, đó khuôn mặt đầy dấu hỏi.
Cô nhịn thành tiếng.
Ngay lập tức, Trần Giang Dã nhéo mặt cô và đẩy cô tường.
"Mới năm thứ hai bắt đầu qua loa ? Em con nó thấy mặc quần giữ ấm bao giờ ?"
Trần Giang Dã quấn lưỡi quanh răng, mới tiếp: "Anh thấy em dạy dỗ đấy."
Tân Nguyệt rõ định dạy dỗ như thế nào, vội vàng : "Em chỉ phối với chiếc áo len năm ngoái thôi, em còn chuẩn những món quà khác nữa!"
Lúc Trần Giang Dã mới nghiến răng buông cô .
Món quà khác mà cô chuẩn cho là một chiếc cốc gốm mà cô .
Chiếc cốc gốm dành cho đại thiếu gia Trần đương nhiên là kiểu cơ bản, cũng loại cốc các nhân vật hoạt hình vẽ qua loa tại một xưởng gốm chỉ mất đến nửa ngày để .
Cô tìm học hỏi lâu, thử nghiệm bao nhiêu mới chiếc cốc gốm Mark kiểu Nhật . Bề mặt chiếc cốc phủ men nhám đen đặc, bộ cốc màu đen tuyền, kết cấu bề mặt nhám mờ trông cao cấp, đặt trong văn phòng tổng giám đốc cũng giảm giá trị.
Cô còn khắc một hàng chữ thành cốc:
lunarnaut exclusive
[Dành riêng cho phi hành gia lên Mặt trăng]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-nang/chuong-241.html.]
Chỉ riêng dòng chữ cô khắc bao nhiêu .
Ban đầu Trần Giang Dã tưởng rằng cô tìm riêng chiếc cốc cho , nhưng khi thấy nét chữ quen thuộc, lập tức chính tay cô .
Chiếc cốc là dễ , Trần Giang Dã bận rộn nhà tốn bao nhiêu thời gian để nó.
Anh đặt cốc xuống và ôm chầm lấy cô, : "Chiếc cốc , sẽ dùng đến khi c.h.ế.t."
Tân Nguyệt: "Không cần dùng theo cách khoa trương thế ."
"Phải dùng."
Trần Giang Dã với giọng chắc chắn.
Nghe những lời , Tân Nguyệt dĩ nhiên vui, nhưng Trần Giang Dã quả thật khoa trương.
Kể từ khi cô tặng chiếc cốc , ngày nào cũng chỉ dùng chiếc cốc đó để uống nước, đến công ty cũng mang theo, học cũng mang theo, về nhà thì mang về. Anh cũng mang chiếc cốc như một cán bộ già, như thể mỗi ngụm nước miệng đều từ chiếc cốc .
Mỗi ngày đều cầm theo một cái cốc khi tan , trong công ty tất nhiên đều để ý thấy điều đó. Khi đó, vẫn là tổng giám đốc Trần quyết đoán, mặc dù vẫn e ngại dám chuyện với vì khí thế của , nhưng ai cũng dám.
Có hỏi tại mang chiếc cốc về nhà.
Anh trả lời: "Không mang về, thì ở nhà dùng cái gì?"
"Nhà cốc khác ?"
"Cốc là bạn gái , chỉ một cái."
Lúc đó đều bạn gái, nhưng yêu bạn gái đến . Ai mà ngờ một nam thần lạnh lùng mang theo bên chiếc cốc do bạn gái tự .
Thật thể tin nổi.
Tất cả các cô gái trong công ty đều hâm mộ thôi.
Mọi đều hâm mộ, nhưng bạn gái của trẻ con.
Tân Nguyệt thực sự cảm thấy như quá trẻ con, cô khuyên mãi , nên tặng một chiếc cốc quà sinh nhật, một cái để ở nhà, một cái để ở công ty.
Mỗi năm, việc suy nghĩ xem tặng gì cho Trần Giang Dã tốn nhiều tế bào não của Tân Nguyệt, nhưng năm nay thì cần, món quà cô chuẩn từ lâu, cô chuẩn từ mùa hè năm nay.