Cẩm Nguyệt Như Ca - 23
Cập nhật lúc: 2024-10-27 13:02:42
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kinh thành nhỏ nhỏ, tra , cũng là một chuyện đơn giản.
hôm nay Phạm Thành, thị thông phòng đều đuổi , dám dạo lầu hoa, cả ngày lưu luyến cũng chỉ mấy nơi như . Vì thế nhanh, chút ám tình Hòa Yến chọc tới mặt Đường Oanh.
“Lẽ nào !” Đường Oanh đặt mạnh trong tay xuống bàn. “Lúc và nghị , quan hệ cá nhân với nữ nhân , chuyện căn bản để mắt! Ta sớm với ca ca của , đáng tin, bây giờ một câu thành sấm, ngược khiến đất dung .”
“Phu nhân bớt lo.” Nha : “Thiếu gia hiện tại còn dám mang nữ tử về phủ, thể thấy vẫn còn cố kỵ. Ước chừng là nữ tử mê hoặc lòng , mới khiến cho thiếu gia phạm sai lầm. Hôm nay phu nhân và thiếu gia là tân hôn, cần thiết bởi vì những chuyện mà sinh gợn sóng, dẫn tới bên ngoài chỉ trích phu nhân đố kỵ.”
“Vậy ngươi xem nên gì bây giờ?” Đường Oanh nổi giận đùng đùng .
“Không bằng xuống tay từ chỗ nữ tử , bất quá là nữ nhi của Giáo úy, còn tùy ý phu nhân bắt chẹt…”
“Ngươi đúng,” Hồi lâu, Đường Oanh tỉnh táo : “Chẳng qua chỉ là một nữ tử ti tiện, còn vọng tưởng gả Phạm gia, chính thê, sẽ tự đến gặp nàng!”
Những khúc chiết xảy trong Phạm phủ, Hòa Yến , nàng đang nghĩ thế nào để điền văn thư chỗ trưng binh, dạy cũng tiến binh doanh, cùng tới Lương Châu.
Hòa Vân Sinh và Hòa Tuy khẳng định thể nào hiểu , nên tìm kiếm cái cớ với bọn họ như thế nào. Nếu là kiến công lập nghiệp, bọn họ nhất định cho rằng điên . Nếu là báo thù… Thôi , vẫn là .
Hòa Yến trở , nếu một phong thư giống như năm đó, thừa dịp trời tối mịt mù, trực tiếp bỏ nhà ? Phải rằng hai ngày nữa chinh binh sẽ ngừng , nếu điền công văn, sẽ cơ hội.
Đang nghĩ ngợi, Thanh Mai bưng bánh ngọt , thấy Hòa Yến lăn qua lăn giường, thất kinh: “Cô nương lật giường một buổi trưa, ăn hỏng đồ ? Nô tỳ tìm đến cho cô nương xem?”
“Không việc gì.” Hòa Yến khoát tay áo: “Ta chỉ là buồn bực đến phát hoảng.”
Đừng , lúc Hòa Vân Sinh ở nhà cảm thấy ồn ào, khi học quán liền cảm thấy buồn bực. Cho dù một luyện võ trong phủ cũng hứng thú. Hòa Yến cảm thấy thật kỳ quái, nàng ở Hứa gia cô đơn suốt một năm, suốt ngày cô đơn, nhưng ở Hòa gia chỉ hơn tháng, quen cuộc sống Hòa Vân Sinh ở bên cạnh lải nhải.
Ước chừng là Hòa Vân Sinh thật sự quá giỏi .
Hòa Yến trở lên, : “Ta ngoài một lát.”
“Cô nương ? Nô tỳ cùng .” Thanh Mai vội .
“Không , lấy quần áo cho Vân Sinh.” Hòa Yến đáp. Cũng hai mươi ngày trôi qua, xuân sam hạ thưởng của Hòa Vân Sinh xong, Hòa Vân sinh hạ học cũng khuya, vẫn là nàng hỗ trợ lấy giúp một chút.
Trước khi , nàng thoáng qua bố cáo trưng binh bàn, suy nghĩ một chút, đem bố cáo nhét trong ngực, cũng rõ vì như .
Thật lâu thật lâu , khi Hòa Yến nhớ hôm nay, chỉ cảm thấy vận mệnh huyền diệu. Từ lúc nàng cầm lấy tờ bố cáo , bàn tay khổng lồ của mệnh lật trời lật mưa, quét nàng trong cục, trong cõi nào đó định .
Đã đến buổi chiều, thời tiết , Hòa Yến theo trí nhớ tìm tiệm may , thợ may cũ của tiệm may thấy nàng liền : “Cô nương cuối cùng cũng tới, xiêm y xong, vị tiểu công tử ở đây ?”
“Đi học .” Hòa Yến , đưa bạc còn qua: “Lão sư phụ tay nghề cao cường.”
Áo sam và váy áo mùa xuân đều là áo xanh đẽ, kiểu dáng đơn giản, chất liệu cũng thể xuyên khí mỏng manh, mặc nhất định phiêu dật. Hòa Vân Sinh cho rằng, Hòa Vân Sinh nhất định sẽ thích. Nàng đem hai bộ quần áo xếp , bỏ bao quần áo, mới bước khỏi tiệm may, liền một tỳ nữ xa lạ tiến lên đón.
“Cô nương là Hòa Hòa đại tiểu thư?”
Chẳng lẽ gặp quen? Hòa Yến trong lòng thở dài, lúc cũng Hòa Vân Sinh ở bên cạnh, ai giải thích với nàng đây là ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-nguyet-nhu-ca/23.html.]
“ ” Hòa Yến tận lực để cho thấy tự nhiên một chút.
Tỳ nữ , “Phu nhân nhà ở ngay phía , vặn gặp ngươi, mời ngươi một chút.”
“Phu nhân nhà ngươi?” Hòa Yến suy nghĩ một lát, nàng cũng là Hòa đại tiểu thư chân chính, nếu là quen cũ, gặp sợ là sẽ lộ tẩy, liền từ chối : “Hôm nay chút tiện, bằng ngày khác hơn?”
Tỳ nữ vẻ mặt khó xử, “Chuyện … Nô tỳ chủ , xin tiểu thư theo nô tỳ gặp phu nhân, sẽ chậm trễ tiểu thư nhiều thời gian, hơn nữa phu nhân , chuyện quan trọng thương lượng với tiểu thư.”
Hòa Yến cả đời sợ nhất cô nương vì mà khó khăn, tỳ nữ lộ vẻ khó xử, Hòa Yến liền cảm thấy như mang đến phiền phức cho nàng, lòng mềm một nửa. Lại thấy chuyện quan trọng thương lượng, trong lòng nhất thời nghĩ thầm, nếu quả thật là chuyện quan trọng, bởi vì mà chậm trễ thì bây giờ?
Bởi xoắn xuýt một lát, nàng liền : “Vậy , liền gặp một . Bất quá còn chuyện quan trọng , thể ở lâu.”
“Ngài cứ yên tâm .”
Thị nữ dẫn đường, Hòa Yến thị nữ phía . Nữ tử tuy tự xưng là nô tỳ, là hạ nhân, nhưng xiêm y cực kỳ chú ý, trang sức cũng tầm thường, ít nhất thị nữ nhà bình thường quyết mặt mũi như . Hoặc là tỳ nữ nhà giàu , hoặc là đại nha phu nhân nhà phú quý, Hòa Yến cảm thấy đây hẳn là hai đều .
Nghĩ ngợi lung tung, chờ Hòa Yến phát giác , tới một hẻm nhỏ ít lui tới.
“Phu nhân nhà các ngươi ở đây ?” Nàng hỏi.
“Phu nhân của chúng một trạch viện ở đây, ngày thường ít khi ở.” Nha : “Thỉnh thoảng dùng tiệc ở tửu lâu gần đây mệt mỏi, cứ ở đây nghỉ ngơi một chút.”
Ồ, quả nhiên là đại hộ, chỗ nghỉ chân đều là sản nghiệp nhà . Hòa Yến líu lưỡi trong lòng, Hòa Vân Sinh , đại khái hâm mộ ghen tị thật lâu.
“Chính là chỗ .” Quả nhiên nha dừng bước một trạch viện.
Trạch viện cũng tính là lớn, thoạt cũng chút cũ kỹ, bốn phía đều nào, cửa cũng ai. Hòa Yến theo nha , đầu tiên là qua hoa viên, đợi sảnh đường, nha bỗng nhiên đổi ngữ khí ôn nhu cùng uyển chuyển, lạnh như băng với một bên: “Phu nhân, nô tỳ mang đến.”
Hòa Yến ngẩng đầu, đối diện chính là một khuôn mặt thẹn thùng.
“Ngươi chính là Hòa Yến?”
Nhìn qua, giống như là bạn cũ uống tiểu tự gặp mặt.
“Ta là, phu nhân là…”
“Ta chính là đương kim Thừa Vụ Lang Đường gia đích trưởng nữ, thê tử Phạm Thành.” Vị phu nhân lạnh một tiếng, hung tợn đáp.
Hòa Yến lập tức bừng tỉnh đại ngộ, nha bà tử khí thế hung hăng xung quanh, trong lòng âm thầm thở dài một tiếng.
Vị phu nhân , tựa hồ hiểu lầm cái gì.
Nàng tạo nghiệp gì, mới thể sinh một cô nương nát như !