Ta suýt nữa phì  vì tức.
 
Thì   sợ  c.h.ế.t mất !
 
Dường như  trời sinh   cách đối xử  với  khác.
 
Thứ tình cảm  quá mãnh liệt , chính là điều  cần.
 
Sự hiện diện của , hòa  từng góc nhỏ trong cuộc sống.
 
Ta  lúc  chăm hoa là tâm trạng  .
 
Hắn thì hiểu lời châm chọc vô thức của    thật lòng.
 
Ta dùng cách của  để giúp  xoa dịu cảm xúc.
 
Còn  dạy  rằng,  lời xin  thật  chẳng  gì mất mặt cả.
 
…
 
Lần nữa gặp Hạ Lâm Xuyên,  là năm năm .
 
Kể từ  chuyện xảy  với Thẩm gia, Hạ gia cũng để   ngoài rèn luyện.
 
Chỉ là dù    nhiều chuyện từ kiếp , cướp  thời cơ nhưng vẫn    .
 
Có chuyện thủy lợi suýt nữa    hỏng.
 
May mà  cũng mang theo  từng xoay chuyển cục diện ở kiếp .
 
Cuối cùng  cũng hiểu,  những việc  giao cho  thật sự chuyên tâm .
 
Bởi vì cách xử lý sẽ  đổi theo  cảnh.
 
Không  gì là bất biến cả.
 
Bao gồm cả con .
 
Vì thế khi   thấy ,  đỗi kinh ngạc.
 
Đó là sự kinh ngạc khi thấy một  quen   đổi quá nhiều.
 
May mà sự xuất hiện của Gia Tuệ  phá tan sự im lặng.
 
Nha đầu , cuối cùng vẫn trở thành con khỉ nhỏ!
 
Mẫn Huệ đến tuổi xuất giá vẫn còn nghịch ngợm, đuổi theo  gọi:
O mai d.a.o Muoi
“Này, Gia Tuệ, đừng chạy nhanh thế, a di đuổi  kịp !”
 
“Gia Tuệ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cam-sat-gatr/13.html.]
 
Hạ Lâm Xuyên vô cùng kinh ngạc.
 
Hắn hoảng hốt  :
 
“Thì …”
 
Ta cúi  bế lấy Gia Tuệ đang né trái né :
 
“Đừng  loạn a di con.”
 
Xem    về bài vị  thờ  đèn trường minh ở Đào Hoa Am.
 
Ta và  từng  một đứa con.
 
Khi còn  rõ là nam  nữ thì  theo  rơi xuống nước mà mất .
 
Ta đặt tên cho con là Gia Hòa.
 
Người  phúc thì   cửa nhà vô phúc.
 
Mất  cũng .
 
Ta cầu mong con sớm  chuyển thế, hy vọng con  thể sống một đời  .
 
Ta  hạ dược   Hạ Lâm Xuyên, khiến  vĩnh viễn  thể  con.
 
Không    sinh  mà là   thể!
 
Thù hận của  với   bao giờ ngừng .
 
Cho nên  chuyện Thẩm gia xảy ,   cho  tung tin rằng Hạ Lâm Xuyên và Thẩm Kha  qua ,  rằng Thẩm Kha vì    mà  hủy hoại thanh danh của .
 
Kết quả là  ai dám gả cho .
 
Cuối cùng chỉ  thể cưới Cố Triều Vân  thê tử.
 
Nghe  Cố Triều Vân cãi  ầm ĩ với bà mẫu.
 
Phụ mẫu   hài lòng với tức phụ như nàng .
 
Còn Cố Triều Vân thì chán ghét sự giả dối của lão phu thê Hạ gia.
 
Không  gì khiến   hả lòng hả  hơn việc  thấy kẻ thù sống  yên.
 
Cả đời  bọn họ sẽ như quỷ mà dây dưa mãi với .
 
- Hoàn văn -