“Gặp bố chuyện cho thỏa, thì kết hôn luôn , đừng kéo dài. Chỉ cần yêu đương lâu mà cưới nhất định sẽ tan vỡ.”
Ninh Lăng Trần .
Ninh Noãn Noãn há hốc miệng.
“… Anh, đang nợ nần bên ngoài ? Định bán em để trả nợ ?” Ninh Noãn Noãn hỏi.
Thái độ của cô thật giống “ trai” chút nào.
“Anh , đàn ông bình thường thì tìm hiểu kỹ, nhưng đàn ông ưu tú như Lục Yến thì nhanh tay. Kết hôn tính , hợp ly hôn cũng . Với tính cách của em, nếu em hẹn hò với , em sợ đêm dài lắm mộng ? Còn thì sợ.”
Ninh Noãn Noãn phục: “Tính cách của em vấn đề gì .”
Ninh Lăng Trần liếc cô một cái, cho cô một ánh mắt tự hiểu lấy . Ninh Noãn Noãn vẫn phục, cho rằng tính cách ngọt ngào dễ thương của vấn đề gì.
Ngày hôm , khi gặp bố Lục Yến, Ninh Noãn Noãn hề lo lắng chút nào. Từ nhỏ cô giỏi lấy lòng lớn, là kiểu con dâu yêu thích nhất trong giới.
Ninh Noãn Noãn đến nhà Lục Yến, bố nhiệt tình còn tận ngoài chào đón cô.
“Chú dì thích em ?”
Trên đường về, trong xe, Ninh Noãn Noãn hồi hộp hỏi Lục Yến.
Hôm nay cô biểu hiện ngoan ngoãn, nghĩ , chỗ nào thất lễ cả.
Lục Yến chỉ mà gì.
Ninh Noãn Noãn sốt ruột c.h.ế.t nhưng dám biểu hiện ngoài, chỉ ánh mắt là tràn đầy ngóng đợi.
Lục Yến nghiêng qua giúp cô cài dây an , Ninh Noãn Noãn nắm tay nhẹ nhàng lắc lắc.
“Bố em đáng yêu, hỏi khi nào chúng kết hôn.”
Kết... kết hôn... tuy cô cũng nghĩ tới... nhưng... nhưng... Ninh Noãn Noãn choáng váng đỏ bừng mặt, đó bấm ngón tay.
Lục Yến lấy từ ghế tới một bó hoa tặng Ninh Noãn Noãn, 99 bông hồng đỏ, mỗi bông đều tươi tắn rực rỡ.
Ôi ôi~ Ông xã lãng mạn quá~
Ninh Noãn Noãn ngân ngấn nước mắt, khuôn mặt nhỏ ánh hồng của bó hoa thực sự còn rực rỡ hơn cả hoa hồng.
“Cảm ơn ~ Ưm~”
Ninh Noãn Noãn hôn, cô mở to đôi mắt như quả nho, đó từ trong miệng phun một…
Chiếc nhẫn.
Vừa khi Lục Yến hôn cô, truyền chiếc nhẫn miệng cô.
“Noãn Noãn, em gặp bố , khi nào chúng kết hôn đây?”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cap-doi-hai-mat/chuong-8.html.]
Trong đầu Ninh Noãn Noãn như một chuỗi tiếng nổ liên của s.ú.n.g Gatling, cô choáng váng, thực sự, cả như bay lên mây.
Lục Yến đang cầu hôn cô, tốc độ yêu đương của còn nhanh hơn cả vận động viên chạy vượt rào Lưu Tường…
“Ngày mai dẫn gặp trai em, ngày gặp bố em nhé.”
Lục Yến đeo nhẫn ngón tay Ninh Noãn Noãn.
Ninh Noãn Noãn: “…”
-
“Anh.”
Ninh Noãn Noãn nhảy lên sô pha, giơ tay khoe chiếc nhẫn kim cương lớn cho trai xem: “Lục Yến cầu hôn em …”
“Ừm.”
Ninh Lăng Trần gật đầu.
Anh ngạc nhiên, nhưng hề kích động.
Ninh Noãn Noãn cảm giác như đ.ấ.m một cú đống bông, thỏa mãn: “Anh, thấy kích động ?”
“Anh , điều kiện của em là một hai trong giới, Lục Yến chọn em gì bất ngờ. Không chọn em mới gọi là bất ngờ.”
Ninh Lăng Trần thấy Ninh Noãn Noãn dạo mê quá nên dội cho cô một gáo nước lạnh.
“Đây gọi là liên hôn, gì mà kích động.”
Lời của trai cô chỉ là một gáo nước lạnh, mà càng giống một chậu đá lạnh hơn, trái tim Ninh Noãn Noãn lạnh buốt.
Ninh Noãn Noãn vẫn cứng miệng: “… Là do sức hút của em lớn, liên hôn gì cả.”
Ninh Lăng Trần thấy cô vui bèn kéo cô lòng, nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
“Liên hôn hẳn tệ, tình yêu chỉ là một loại kích thích cảm quan, khi cảm giác mới mẻ qua , nó sẽ bước giai đoạn suy thoái, chỉ lợi ích mới là vĩnh cửu.”
“Noãn Noãn, sớm kết hôn với Lục Yến , chuẩn sẵn của hồi môn cho em .”
Ninh Noãn Noãn đột nhiên dậy, cảm thấy điều gì đó đúng: “Anh, chuyện gì giấu em ?”
Không đúng, thật sự đúng, trai cô luôn yêu thương cô nhất, cho dù Lục Yến đến , cũng nên thúc giục cô kết hôn nhanh như .
“… Anh ơi, mắc bệnh nan y gì đấy chứ?”
Ninh Noãn Noãn đột nhiên hỏi xong, thế cô nhíu mày cuộn tròn trong lòng Ninh Lăng Trần, che tai thêm… Cô sợ…
Thật Ninh Noãn Noãn là một kẻ nhút nhát, sợ sệt, chỉ cậy thế khác, cụ thể là cậy thế trai cô.
Ninh Lăng Trần kéo tay Ninh Noãn Noãn xuống.
“Anh mắc bệnh nan y, chỉ là tình hình công ty gần đây bất lợi. Ninh Trác Trí tước quyền của , đẩy khỏi công ty. Anh và ông đều ngang về cổ phần và quyền lực, dù vẫn chuẩn thứ chu cho em.”