Nói thẳng , cô  là "ma mới" và  "ma cũ" bắt nạt – một kịch bản  dễ hiểu và dễ cảm thông.
Trong tiết thể dục chiều hôm đó, giáo viên yêu cầu các nữ sinh tập né bóng.
Và như thể  sự sắp đặt nào đó, mỗi khi Sơn Du giành  bóng, cô  luôn... “vô tình” ném trúng Bạch Nhược Linh.
Trước đây cũng  từng như thế. Vô tình đụng, vô tình dẫm lên chân, vô tình huých vai.  hôm nay thì rõ ràng hơn, cố tình mà  cứ giả vờ là vô tình.
Sau vài  cố gắng phòng , cuối cùng Bạch Nhược Linh cũng  tránh  — quả bóng đập thẳng  má cô.
“Ối! Xin  Nhược Linh nha!” – Sơn Du mỉm , giọng   vẻ chân thành. “Tớ  cố ý .”
 cơn đau khiến cơn giận trong cô như  châm lửa. Một điều  từng xảy  — Bạch Nhược Linh thật sự nổi giận.
Đến  thứ hai, khi Sơn Du  “vô tình” ném bóng về phía cô, m.á.u nóng dồn lên đầu. Cô bắt  bóng,  chần chừ, liền giơ tay ném trả – nhắm thẳng  Sơn Du.
Không trúng.
 Sơn Du sững .
Các bạn nữ xung quanh cũng bất ngờ. Một   , trao đổi ánh mắt khó tin.
Bạch Nhược Linh vẫn giữ nét mặt bình thản, nhàn nhạt :
“Xin  nhé. Tớ cũng  cố ý.”
Giờ nghĩ , buổi chiều hôm đó vẫn in đậm trong lòng cô. Có lẽ là vì cô ghét cái cảm giác bất lực của cánh tay  — quá yếu. Cũng  thể vì  khi tiết học kết thúc, cô bỗng cảm thấy... sợ.
Nếu lúc  cô ném trúng, liệu Sơn Du   mách thầy ? Mẹ cô   liên lụy ?
 suy cho cùng...  bóng đập trong giờ thể dục thì  gì đặc biệt?
Trong quả bóng... cũng   quỷ.
Trước khi kết thúc tiết học, thầy giáo thể dục tập hợp   .
“Lớp 12A5, hôm nay cần hai bạn đến vận chuyển chè đậu xanh từ căng tin. Ai đến lượt đây?”
Sơn Du nhanh nhảu giơ tay, chỉ thẳng  Bạch Nhược Linh:
“Thầy! Đến lượt   ạ!”
“Hả?” – Thầy thể dục nhíu mày, liếc danh sách. “Hôm nay đáng lẽ là Hứa Bảo Nam.”
Trưởng ban thể dục vội đỡ lời:
“Hứa Bảo Nam  trẹo chân hôm qua,  xin phép nghỉ  thầy.”
Bạch Nhược Linh lúc  mới để ý, đúng thật, hôm nay  thấy Hứa Bảo Nam .
“Thế …” – Thầy gật đầu,   sang  cô từ đầu tới chân. “Em    đấy?”
“Cậu    mà thầy,  xe đẩy nữa mà.” – Mộ Linh Nhi lịch sự  lau mồ hôi   thêm, giọng điệu mang vẻ bất đắc dĩ. 
“Cậu  thường xuyên trốn việc kiểu .”
Một đám nam sinh cũng đồng thanh hùa theo:
“ , đúng ! Đến lượt   đấy ạ!”
Những  còn ... im lặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-10.html.]
Nhược Phương Ly  gần đó —  từng nắm tay Bạch Nhược Linh và  “Tớ thích ” — chỉ lặng lẽ  mặt , giả vờ  ,  đùa với bạn khác.
Tất cả như một giấc mơ mà cô là  duy nhất tỉnh.
“Vậy... em  . Các bạn khác tự do hoạt động thêm 15 phút  giải tán!” – Thầy thể dục quyết định.
Bạch Nhược Linh mím môi,   gì, lặng lẽ bước về phía căng tin.
Một  cô  thể nhấc nổi thùng chè nặng như . Như  , cô  nhờ bác gái căng tin phụ giúp đẩy  thang máy chở hàng.
“Cháu gái,   nào cũng là cháu ?” – Bác gái  cô, ánh mắt lo lắng.
Cô chỉ lắc đầu,   gì.
“Nếu  ai bắt nạt thì   với giáo viên đấy!” – Bác gái dặn dò, giọng chân thành.
Hai tiết  là tiết Tiếng Anh của giáo viên chủ nhiệm.
Lớp học ngập trong tiếng thì thầm và mùi chè đậu xanh.
Lục Hoài An và Chu Nam Vũ  ườn  ghế, thậm chí còn cởi giày, khoe bàn chân hôi hám như một chiến tích.
“Á! Buồn nôn quá!” – Các bạn nữ thét lên, bịt mũi.
“Các  thì  gì? Đây là mùi vị của đàn ông chân chính!” – Bọn họ  ha hả,  hề   hổ.
Cửa mở.
Giáo viên chủ nhiệm bước , cau mày, quẳng quyển sách giáo khoa lên bục giảng:
“Im lặng! Ăn xong ? Vào học !”
Bạch Nhược Linh bước đến, nhỏ giọng:
“Thầy Quách, để em rót nước cho thầy.”
Thầy  cô  đưa bình nước.
Sau đó, ông liếc về phía Lục Hoài An và quát lớn:
“Lục Hoài An! Em  chuyện đủ  đấy?!”
Lục Hoài An vội xoay , nở nụ  khúm núm như   gì xảy .
Không khí trong lớp rốt cuộc cũng dịu .
Bạch Nhược Linh giống như một tiểu cung nữ ngoan ngoãn. Cô rót nước xong, nhẹ nhàng đặt bình lên bàn giảng,  trở về chỗ .
Bên  cô là Sơn Du.
Cô  nghiêng đầu, ghé sát , thì thầm bằng giọng chỉ đủ để cô :
“Cậu nịnh giáo viên cũng vô ích thôi.”
Tiết học bắt đầu.
Bạch Nhược Linh... nhắm mắt, nuốt lời định   lòng, tiếp tục giả vờ như   thấy gì cả.
Trên bục giảng, giáo viên chủ nhiệm  thổi chè đậu xanh,   như  :
“Có  Linh Nhi  khiêu chiến phần  thuộc lòng bài tiếng Anh hôm qua  đấy?”
“Ồ—”Tiếng ồ lên ồn ào khắp lớp.