khi chớp mắt một cái,  mặt   vẫn là cô gái xinh  khiến    nhịn  mà động tâm.
"Chuyện ... xảy  từ khi nào?" Cậu  lắp bắp, giọng  trầm hẳn xuống.
"Trước khi thế giới  biến dạng."
Hứa Bảo Nam  cô, sự nghi hoặc và kinh hãi hiện rõ  khuôn mặt.
Bạch Nhược Linh dừng bước, mỉm : "Chúng  dừng ở đây thôi.     nhiều điều  hỏi. Hay là chơi một trò chơi nhé? Cậu  yên đó,  sẽ lùi . Mỗi hai bước  lùi,   hỏi một câu.     di chuyển."
"Nhược Linh... chuyện ..."
"Đừng nhúc nhích."
Cô giơ tay lên, giọng  lạnh lùng và kiên quyết, khiến    dám cãi lời.
Cậu   lấy lòng Bạch Nhược Linh, nên đành  ngoan ngoãn  yên.
Cô lùi  hai bước, nở nụ  ngọt ngào: "Bây giờ,   thể hỏi .   chắc sẽ  hết câu trả lời, nhưng  sẽ cố gắng giải đáp."
"... ..." Cậu  bối rối,   cô đang  ý đồ gì, đành hỏi vu vơ: "Mọi   hết ?"
"Họ  trốn . Vì nơi  sắp sụp đổ."
Cô  lùi thêm hai bước.
"Sụp đổ?   hiểu. Cô  thể  rõ hơn ?"
"Tất cả chúng  đều sắp chết.   thể vẫn còn hy vọng sống sót. Nên chỉ còn  chúng  ở đây."
"..."
Hứa Bảo Nam im lặng, mất  mười giây để tiêu hóa những lời cô  .
Bạch Nhược Linh ,   đang cố gắng chấp nhận sự thật tàn khốc. Đối với Hứa Bảo Nam, thế giới   trở nên trống rỗng,  còn một bóng  giấy nào.
Cô kiên nhẫn chờ đợi.
"Cô  chuyện  từ khi nào...?" Cuối cùng,   cũng lên tiếng.
"Một ngày  trận bóng rổ."
Hai bước lùi.
"Vậy Diệp Tinh Du cũng ?"
" ."
Hai bước lùi.
Trong lòng   dâng lên nỗi thất vọng. Bạch Nhược Linh và Diệp Tinh Du chắc chắn  sớm trao đổi những nghi ngờ và câu trả lời về thế giới .    vẫn hỏi: "Vậy,  thế nào để chúng  thoát khỏi đây?"
Cô gái im lặng, tiếp tục lùi .
"Sao cô   gì? Cô cũng  ?"
"..."
Cậu  thấy cô gái ngày càng lùi xa, nụ  ngọt ngào  khuôn mặt cô dần biến thành một biểu hiện kỳ lạ.
Dường như,  chút tàn nhẫn và độc ác...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-126.html.]
Một hình ảnh khủng khiếp chợt lóe lên trong đầu .
Cậu đột nhiên nhớ !
Hôm đó,  giờ học, trời mưa như trút nước. Trên xe về nhà,  khi  qua ba con phố,  nhận  một video từ Chu Nam Vũ.
Chỉ một thoáng ,   dựng  !
Bối cảnh là hồ bơi ngoài trời bỏ hoang của trường. Mùa thu đông   lớp bơi, nước cạn từ lâu, đáy hồ đầy bùn và lá rụng. Mưa lớn biến nơi đó thành một vũng lầy.
Bạch Nhược Linh đang quỳ trong bùn, ướt sũng và run rẩy ôm lấy . Sách vở và đồ dùng học tập của cô vương vãi khắp nơi.
Cậu  tin  mắt , gần như phát điên, hét lên với tài xế "Quay  trường ngay!"  run rẩy gọi cho Chu Nam Vũ. Vừa bắt máy,   gầm lên: "Mẹ kiếp! Cá Tạp, mày  cái quái gì ? Đầu mày  vấn đề ?"
Chu Nam Vũ, kẻ định khoe chiến tích, giờ lắp bắp: "Sao,  ..."
"Cái video ! Là cái quái gì!"
"Không,   tao ... Là Con Gián và Tinh Mộng. Bọn nó gửi cho tao, tao tưởng mày sẽ thích..."
Không  phí thời gian chửi bới,  gọi ngay cho Lục Hoài An. Cơn giận khiến   đ.ấ.m nát cái điện thoại!
Lục Hoài An run rẩy: "Cậu Chu,  bình tĩnh... Bọn tao   gì cô  cả, chỉ trêu một chút,  xong kéo lên liền..."
"Lục Hoài An! Nếu cô   thương, tao sẽ  tha cho mày!" Cậu gần như phát điên,  đợi xe  đầu, mở cửa lao  ngoài, mặc kệ mưa lớn.
Nước mưa lẫn bùn đất chảy xiết,  chỗ ngập đến bắp chân. Cậu suýt ngã, mắt cá chân đau nhói...
Cậu dừng , nhăn nhó vì đau, buộc  chậm .
Lúc đó, một chiếc xe cứu thương lao qua, b.ắ.n nước tung tóe   .
Chẳng lẽ... Nhược Linh  thương?
Nỗi bất an lan tỏa khắp cơ thể . Khi  lê bước chân đau đến hồ bơi trường, Bạch Nhược Linh  biến mất. Con Gián và Tô Tinh Mộng cũng  thấy .
Mưa xối xả,  ô,  ướt sũng, mắt nhòe .   vẫn thấy những quyển vở bài tập trôi nổi trong vũng nước bẩn.
Chắc chắn là của Nhược Linh.
Cậu nhảy xuống hồ, vớt hết chúng. Khi bò lên bờ, mắt cá chân  sưng to.
Cậu  định trả vở cho cô  ngày mai.
Cậu  nhắn tin hỏi cô  chuyện gì .
Cậu  định xin  và chấm dứt trò đùa .
 giờ đây,  Bạch Nhược Linh,   một dự cảm chẳng lành.
"Nhược Linh,  ... mất thế nào?" Cậu hỏi, giọng khàn đặc.
Giọng cô gái từ xa vọng , nhẹ nhàng: "Tai nạn giao thông."
Hứa Bảo Nam  cô, sợ hãi và bất an: "Thật ?"
"Thật. Không thì ..."
Một màn u ám bao trùm lấy cô, khiến   sợ hãi và xót xa.
Cậu nhận  cô  lùi  xa.