Lời cô  vẻ ẩn ý, nhưng Diệp Tinh Du đang vui mừng,  nhận .
Bạch Nhược Linh  hành lang u ám: "Chúng   rời khỏi đây!"
Trước mắt là hành lang khách sạn, cuối hành lang  một ô cửa sổ.
Ngoài cửa sổ,  phong cảnh,  ánh sáng, chỉ  đất nâu sẫm, ép sát  kính, tạo cảm giác ngột ngạt.
Mở cửa sổ, đất dày đặc sẽ tràn .
Đây là... khách sạn  chôn vùi  lòng đất?
Ý nghĩ đó  lóe lên, cái lạnh thấu xương từ lòng đất lập tức quấn lấy cô.
Bạch Nhược Linh xoa xoa cánh tay, hỏi Diệp Tinh Du: "Cậu thử   ?" Bàn tay trắng nõn của cô cố gắng hạ tay nắm cửa, nhưng cửa  khóa chặt.
"Chưa, nhưng  vẻ  mở ." Cậu tiến lên, vặn mạnh hai cái, nhưng vô ích.
Bạch Nhược Linh thử mở cánh cửa cô  bước , nhưng cũng  khóa.
Có vẻ, những cánh cửa  dùng sẽ  mở  .
"Tớ nghĩ, chúng  sắp tỉnh  ." Cô thì thầm.
"Hả? Tại ?"
"Cậu  hoa văn  cửa kìa..."
Diệp Tinh Du  gần hơn, hoa văn  cửa gỗ đang chuyển động chậm rãi.
Cậu vội vàng rời mắt: "Ghê quá... Sao chúng cứ động đậy thế ..."
"Tớ nghĩ, vì chúng  sắp tỉnh, ý thức   định, khiến  thứ ở đây cũng hỗn loạn. Hoa văn  thảm cũng đang biến đổi..."
Cả hành lang như  tạo từ những dây leo sống động, lớn dần lên,  lâu sẽ chóng mặt, buồn nôn.
Bạch Nhược Linh: " , lúc nãy   sợ khách sạn  từ nhỏ?"
Cậu gật đầu: "Phải! Khi nhỏ, tớ  biển với bố , sáng sớm họ  biển  khi tớ dậy. Tỉnh dậy, tớ chỉ còn một  trong khách sạn,  sợ!"
"Vậy là đúng . Nơi   thể là ảo ảnh do ác linh tạo , dựa  nỗi sợ sâu kín nhất của chúng ." Cô dừng ,  nhỏ: "Tớ sợ nhất là  khi  mất, tớ  sống với bố..."
Còn Diệp Tinh Du, nỗi sợ chỉ đơn giản là tỉnh dậy một  khi  chơi.
Có lẽ, từ khi lớn lên,   bao giờ  đối mặt với những khó khăn mà cô  trải qua...
"Két!"
Cánh cửa  10 cuối hành lang đột ngột mở .
Cả hai cùng  về phía đó, nhưng  ai dám tiến lên.
Một cái đầu hói lấp ló  cánh cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-132.html.]
Rồi một cái trán bóng loáng. Một khuôn mặt tròn trĩnh của ông chú xuất hiện, râu ria xồm xoàm, mắt nhỏ, nụ  nham nhở.
"Oa! Cô bé xinh  quá!" Ông chú  tục tĩu, lao  ngoài!
"Á!" Bạch Nhược Linh giật , che mắt,   .
Ông chú khỏa ! Như một củ cải trắng khổng lồ, râu ria lún phún!
Diệp Tinh Du cay mắt, chửi thề: "Mẹ kiếp, ông chú ! Đừng   gần,   khách sáo !"
Thật xui xẻo! Sao giấc mơ tiếp dẫn   thứ kinh tởm ?
 đôi mắt nhỏ của ông chú chỉ dán chặt  Bạch Nhược Linh. Ông  nhún nhảy: "Ha ha, cô bé,  chú ,  chú múa quạt !"
Ông  vặn vẹo hông, nơi nào đó bắt đầu xoay tròn như cánh quạt.
"Chết tiệt!" Diệp Tinh Du giận tím mặt, giơ tay lên: "Ông mà  gần,  thiêu sống ông!"
 lúc đó, một  đàn ông vạm vỡ lao  từ trong phòng—
Áo ba lỗ bó sát cơ bắp, chính là Quan Chính Hạo!
Quan Chính Hạo tiến lên, bóp cổ ông chú.
"Mẹ nó, mày   !" Ông  gầm gừ: "Xem tao  đánh c.h.ế.t mày , đồ cặn bã!"
Ông chú  đầu,  "he he",  hóa thành khói đen tan biến.
Cánh cửa phòng Quan Chính Hạo lao  đóng sầm .
"Mẹ nó, mày   ! Ra đây cho ông!" Quan Chính Hạo đ.ấ.m mạnh  cửa: "Có gan thì đừng chạy! Ra đây đấu với tao!"
"Chú Quan!" Diệp Tinh Du thấy sắc mặt ông   , vội vàng ngăn .
Quan Chính Hạo dừng , như thể  mới nhận  Diệp Tinh Du và Bạch Nhược Linh, vẻ mặt hoang mang.
Ông  dần dần tỉnh táo : "Hai đứa...   ở đây?"
Bạch Nhược Linh nấp  Diệp Tinh Du, lo lắng hỏi: "Chú Quan, chuyện gì  xảy ? Người   là ai?"
"Chuyện gì  xảy ..." Quan Chính Hạo lẩm bẩm, một lúc  mới tỉnh táo, nghiến răng: "Tên khốn đó theo dõi, quấy rối con gái chú!" Ông  lau mồ hôi: "Chú bắt    đường, nhưng  cứ biến mất. Hắn   tìm con gái chú..."
Quan Chính Hạo  tỉnh  rơi  vòng luẩn quẩn như mèo vờn chuột. Ông  giận dữ, bất lực, kiệt sức.
Bạch Nhược Linh và Diệp Tinh Du  .
Quả nhiên, giấc mơ tiếp dẫn là nỗi sợ sâu kín nhất. Với Quan Chính Hạo, nỗi sợ lớn nhất là kẻ quấy rối con gái. Nếu ông  mắc kẹt ở đây, ông  sẽ kiệt sức hoặc suy sụp tinh thần.
"Tớ... hình như hiểu ." Bạch Nhược Linh lo lắng .
Diệp Tinh Du và Quan Chính Hạo  cô, đầy hy vọng.
Cô  những cánh cửa tương tự nhưng khác biệt: "Có 11 cánh cửa, đại diện cho 11  sống sót. Chú Trương, chị Thiên Nghi  thể ở  một cánh cửa, trải qua ác mộng. Nếu   trong giấc mơ chú Quan  quấy rối tớ, chú vẫn còn mắc kẹt. Chúng   chọn đúng cửa. Nếu , những  khác sẽ c.h.ế.t vì kiệt sức."