Câu Truyện Của Cừu - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-04-02 12:53:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Nhược Linh dường như thấy những lời đó. Cô tựa như chìm trong nỗi đau tột cùng.

Y tá ở bên cạnh thời gian, ý bảo bọn họ nên ngừng phỏng vấn .

Đoàn phim bắt đầu dỡ thiết xuống, ở cửa cũng tản .

Tiểu Ngô Bạch Nhược Linh cuối.

Ơ?

Cậu bất ngờ khi thấy bên môi cô nụ thoáng qua, khó nắm bắt.

Chắc là giả vờ mạnh mẽ thôi...

Cậu cảm thấy một nỗi đau nghẹn ngào, an ủi cô .

Có lẽ cũng nên mạnh mẽ hơn, đúng ?

Cô gái mất mà còn liều mạng như thế, còn thể tìm đường sống trong chỗ c.h.ế.t từ tay kẻ cuồng g.i.ế.c và động đất. Thế nên, còn lý do gì để nhanh chóng khỏe đây?

-

Buổi tối, lễ tưởng niệm bắt đầu.

Quảng trường bệnh viện ngập tràn nến, hoa, ảnh, điếu văn và vòng hoa... Mọi đều long trọng cầu nguyện cho những thiệt mạng.

Y tá đẩy xe lăn của Bạch Nhược Linh tiến lên. Cô cúi , mái tóc dài rủ xuống, đặt một bó hoa bách hợp giữa ánh nến.

Xung quanh vang lên tiếng nức nở, trong mắt cô cũng nước mắt...

Lúc xe lăn đang , cô thấy một trai cao lớn trong đám đông.

Ngoại hình của nổi bật và lịch lãm đến mức khác dễ dàng nhận chỉ trong nháy mắt.

Là Diệp Tinh Du.

Ánh mắt rõ ràng thâm thúy của trai đối mắt với cô, thản nhiên mặt .

Chỉ là hai ánh mắt giao liền vội kết thúc, hai thật cũng quen .

Vì thế, một rời , một vẫn nguyên tại chỗ.

Thảm họa xảy , niềm hy vọng vẻ càng trở nên quý giá hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-145.html.]

Trên mạng, “Thiên sứ của đảo Trân” nhanh chóng trở thành biểu tượng hảo trong lòng .

bụng, kiên cường, ưu tú và trải nghiệm của cô ly kỳ nữa... Mọi điên cuồng quan tâm cô, quyên góp tiền và vật chất. Những c.h.ế.t trong trận động đất dành hết tình thương cho cô vì đau lòng.

Những giàu và nổi tiếng đề nghị tài trợ cho cô và thành lập “Quỹ tình thương Nhược Linh”.

Với những tấm lòng quá lớn , Bạch Nhược Linh từ chối khoản quyên góp. Những khoản quyên góp ẩn danh cô chuyển cho các tổ chức từ thiện.

Sau đó càng ngày càng nhiều phóng viên đến hơn— Chẳng khác gì so với nổi tiếng đang săn đón. Họ thêm thông tin độc quyền về may mắn . Chỉ cần chụp thêm vài tấm ảnh về cô thôi cũng thể kiếm nhiều lượt xem cho tài khoản của .

Cũng vì thế mà bệnh viện tăng cường an ninh lên gấp ba . Phóng viên phê chuẩn thì mới thể .

Những thể phỏng vấn Bạch Nhược Linh thì đành tìm kiếm tư liệu thực tế mới.

Trên màn hình TV trong bệnh viện, đội cứu hộ cứu một đứa bé đang từ trong đống đổ nát .

Đứa bé trắng trẻo và mập mạp, ngoại trừ bẩn thì trông khỏe mạnh, bất kỳ thương tích nào.

“Haiz, đứa bé ...” Đội viên đội cứu hộ chỉ mới mở miệng nghẹn ngào: “ là kỳ tích mà. Sau khi tòa nhà sụp đổ, nó bảo vệ. Sau đó còn sữa nên lấy m.á.u của đút cho nó...”

Phóng viên hỏi tiếp: “Bố con bé ? Còn sống ?”

“À, bố nó cũng mất ...” Giọng của đội viên đội cứu hộ mơ hồ.

Còn thể gì đây...

Bố của đứa bé phát hiện đống đổ nát ở cửa tòa nhà, nhưng mà tư thế hướng ngoài, vết thương bên ngoài nghiêm trọng lắm, nhưng c.h.ế.t vì xuất huyết não.

Đội viên đội cứu hộ nghĩ thầm, chắc là ông đang chạy trốn nhỉ, lẽ tư thế chỉ là trùng hợp mà thôi...

nếu như bố ở cùng một chỗ thì trẻ tuổi lẽ sẽ chết... Bởi vì lúc bọn họ đến một căn phòng khác thì thấy bố đang che chở cho hai con, một nhà ba tuy rằng suy yếu nhưng vẫn cứu sống...

Các bệnh nhân trong bệnh viện, đặc biệt là già, họ vì đứa bé TV . May mắn là phóng viên tiếp tục rằng ngay khi tin tức phát, nhiều nhận nuôi đứa bé tên Hàn Mỹ Như .

Camera chuyển cảnh, là một y tá may mắn sống sót trong bệnh viện sập trong trận động đất.

Người dẫn chuyện giới thiệu: [Cô y tá tên là Liễu Thiên Nghi vô cùng dũng cảm, mới hồi phục lao cứu viện...]

[Khi động đất xảy , cô dẫn nhiều bệnh nhân đến nơi an , nhiều chỉ thương nhẹ...]

[Đáng tiếc là các đồng nghiệp của cô nhiều đều thể tránh khỏi thảm họa ...]

Trên màn hình TV xuất hiện một đôi vợ chồng lớn tuổi ngại ngàn dặm xa xôi chạy đến đảo, lúc gặp Liễu Thiên Nghi tại điểm tiếp nhận tạm thời thì họ nắm lấy tay cô :

Loading...