Cô yếu ớt thở dài: “Chỉ là một nạn nhân may mắn mà thôi.”
Bà Tôn tức giận đến mức phát run lên, trừng mắt  cô, dường như  hàng ngàn lời  , dường như vẫn  cam lòng.
 mà, nhưng mà, ông trời   về phía cô...
Dùng một thành phố để che giấu hết tất cả tội ác của cô.
Có lẽ, còn che giấu thêm nhiều tội ác nữa.
“Vậy còn linh hồn của bọn họ thì ?” Bà Tôn truy hỏi: “Linh hồn của các bạn học và thầy giáo của cô  từng xuất hiện  con đường luân hồi. Bọn họ đang ở ?”
“ cũng   nữa.” Cô lắc đầu, nghiêm túc : “Có lẽ, là ở  địa ngục đấy!”
Bà Tôn   sẽ chẳng hỏi  cái gì nữa .
Thế giới c.h.ế.t  quy tắc của thế giới chết, thế giới sống cũng .  cho dù là thế giới nào và quy tắc nào thì Bạch Nhược Linh vẫn sẽ thoát khỏi sự trừng phạt một cách  hảo và cô vẫn sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.
Bà thở dài một , vung tay lên  xoay  rời .
Lúc Bạch Nhược Linh vòng qua góc đường và đuổi theo bà, nhưng  con đường náo nhiệt ,  gì còn bóng dáng của bà lão áo đỏ nào nữa.
Bạch Nhược Linh mỉm , nụ  rạng rỡ.
1 năm .
Bạch Nhược Linh và Diệp Tinh Du tổ chức hôn lễ  một hòn đảo xinh .
Thật  mấy năm nay cô vẫn  khiêm tốn, chỉ chuyên tâm   từ thiện, nhưng tin tức về hôn lễ của cô  đánh thức ký ức của  .
[Thật ,  luôn hạnh phúc nhé...]
[Quả nhiên là ở bên cạnh Tiểu Diệp.  đẩy thuyền   từng sai.]
[Nếu con  còn sống,  lẽ cũng sẽ kết hôn .]
[Muốn bảo vệ Nhược Linh đến già.]
[ thật sự yêu em, Nhược Linh. Mặc dù chúng   từng gặp mặt, nhưng   từng lặng lẽ  thăm em, khi thấy em và bạn trai hạnh phúc như ,  thậm chí cũng cảm thấy hạnh phúc  em đến mức   luôn .]
[Nhược Linh, chúc mừng em. Hãy mang theo sự yêu mến của chúng  mà sống thật  nhé.]
[  bao giờ hy vọng một  sẽ  tất cả tình yêu của thế giới , nhưng em xứng đáng.]
[Nhược Linh, lúc em học đại học,  luôn  thể  thấy em. Em gái  c.h.ế.t trong trận động đất.    ôm lấy em, giống như ôm em gái của  .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-158.html.]
Sau khi kết thúc hôn lễ, Bạch Nhược Linh   những lời nhắn , nước mắt rưng rưng, bên môi  là nụ  ấm áp.
Điều duy nhất    hảo chính là, chú rể vì quá mệt mỏi nên trực tiếp đổ bệnh,   bệnh viện truyền nước.
“A, đời  kết hôn một  là đủ ...” Diệp Tinh Du   giường bệnh, nắm tay cô: “Vợ đại nhân  hài lòng ?”
“Hài lòng, hài lòng. Em   hài lòng một trăm  .” Cô dịu dàng .
“Thật đáng tiếc, giỏ hoa  cửa  rụng một ít...”
“Không  ai chú ý đến chuyện đó .” Cô .
“Làm điểm tâm nhiều thêm một chút thì ...”
“Anh ngoan ngoãn ngủ ,   hả?”
Diệp Tinh Du yếu ớt mở mắt,  chằm chằm cô: “Nhược Linh,  luôn nghĩ,   tài đức gì mới  thể  em thích. Anh cảm thấy   cưới  thiên sứ trong lòng   ...”
Cô nhẹ nhàng vuốt tóc ,  đùa: “Nói  chừng cũng  thể là ác quỷ đấy!”
Anh nhắm mắt , giống như đang  mê: “Anh  cho em những điều  nhất...”
“Cảm ơn chồng... Anh chính là điều  nhất.” Cô hôn lên trán   đắp chăn cho .
Kết hôn xong, Bạch Nhược Linh  hưởng tuần trăng mật ở đảo Bali,  khi trở về, cô  ngay lập tức  thăm bạn học cũ của .
Mấy năm nay,  nhà của Hứa Bảo Nam   khắp nơi, cả trong nước lẫn nước ngoài để tìm cách để chữa trị cho  , nhưng   vẫn  tỉnh .
Cuối cùng,  nhà của Hứa Bảo Nam cũng bỏ cuộc, để  ở trong một bệnh viện hàng đầu trong nước. Chẳng qua chỉ đang kéo dài sinh mạng cho   mà thôi.
Mỗi  Bạch Nhược Linh đến, cho dù bố     ở nơi xa đến thế nào thì cũng sẽ trở về càng sớm càng  để tiếp đón cô.
“Nhược Linh, thật sự cảm ơn cháu... Cháu vẫn  quên Bảo Nam, chúng  thật sự  cảm động.” Mẹ Chu nghẹn ngào. Mặc dù  nào bà  cũng  như , nhưng  nào cũng vẫn chân thành và tha thiết như .
Cô cũng  nức nở: “Dì , dì đừng  như . Cháu tin một ngày nào đó   sẽ  lên thôi.”
“Cái  là lì xì mừng cháu kết hôn. Cầm lấy...”
“Không... Dì , cháu  thể nhận ...”
Trên giường bệnh, Hứa Bảo Nam vẫn đang yên bình mà ngủ.
Nằm bất động nhiều năm như , cho nên cả     trở nên vô cùng sưng phù, ở trong làn sương của máy cấp ẩm,  giống như một cái xác  hồn.
Bố Chu lau mặt cho con trai, nước mắt lăn dài  má: “Đều tại chúng   , chỉ mải lo  ăn, ngay cả gặp nó  cuối cũng  ... Nếu   chú Tiền thì ngay cả mạng sống của nó,  lẽ cũng  giữ  .”