Vẻ mặt Hứa Bảo Nam co giật, như    điều gì đó khó  nhưng  kìm ,   thẳng  vấn đề: "Cậu và Diệp Tinh Du  chuyện gì thế? Không     yêu đương, chỉ  học hành ? Hay là  đang chơi trò tiêu chuẩn kép?"
"Chuyện của   liên quan đến ."
"Sao   liên quan?" Cậu  đột nhiên cáu kỉnh. "Sao    an phận? Bị  khác bàn tán như  vui lắm ? Cậu    hổ ?"
"?" Bạch Nhược Linh ngơ ngác.
Lần đầu tiên trong đời, cô   nên lời.
 cô   cãi  vô ích với Hứa Bảo Nam, chỉ bực bội hỏi: "Vậy rốt cuộc   gì?"
Hứa Bảo Nam im lặng.
"Nếu   gì,   đây."
Quả tạ quá nặng, tay cô bắt đầu run.
"  chuyện. Cậu đừng vội." Cậu  cúi đầu, cau mày suy nghĩ một lúc  : "Cậu... ...  thể  bạn gái  ?"
Vừa  ,    lắp bắp.
"Gì cơ?" Cô tưởng   nhầm.
Chẳng lẽ thời gian  ngược? Cô nhớ rõ   từ chối    mà.
Sao   còn mặt mũi   điều đó?
" ..." Không  từ     dũng khí, ngẩng đầu  cô, giọng điệu kiên định hơn: "Cậu  thích  cảnh hiện tại đúng ? Nếu   bạn gái ,  sẽ bảo vệ ,  để ai    nữa. Cậu thấy ? Cậu thích nhãn hiệu gì, trang sức, quần áo, khăn quàng cổ,  châu báu,  đều  thể mua cho . Ở bên   lợi hơn nhiều..."
Càng , giọng   càng giống van xin.
Bạch Nhược Linh  bao giờ thấy ai lố bịch như .
Cô cảm thấy tức giận và nhục nhã: "Cậu nghĩ  cùng đường , chỉ  thể chấp nhận lời đề nghị của ,   nghĩ  vì tiền tài mà phản bội tình cảm?"
"Không, đương nhiên  ." Hứa Bảo Nam  hiểu hết ý cô, nhưng   cảm nhận  sự phản cảm và phủ nhận. Niềm kiêu hãnh của   tan vỡ: " thật lòng... thật lòng thích ... Được , là  sai,  xin . Cậu   bồi thường thế nào? Hay là  đánh  ."
Cậu  đưa mặt  gần cô.
"Vậy nếu  từ chối,  sẽ tiếp tục 'trẻ con'  'ấu trĩ' hơn nữa?"
"Bạch Nhược Linh!" Hứa Bảo Nam mất kiên nhẫn. "Cậu   bao nhiêu nữ sinh thích  ?  chỉ thích ! Sao   hiểu?"
"Xin ,   cảm thấy vinh dự. Hứa Bảo Nam,    hổ, nhưng  thì . Nếu  là ,  sẽ   những điều đó. Cậu  thể quên những gì    và , nhưng  thì !"
Hứa Bảo Nam nghẹn lời. Cậu   thể biện minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-26.html.]
Cậu    và  quá nhiều điều tổn thương cô.
Lời giải thích trở nên yếu ớt: "...  chỉ   chú ý đến ! Nếu  đồng ý,  sẽ  để ai  hại  nữa! Chỉ cần  lên tiếng, sẽ  ai dám   , đúng ?  sẽ đưa   học. Cậu  kết bạn với ai cũng ..."
Bạch Nhược Linh cắt ngang: ",  đang uy h.i.ế.p .  nếu uy h.i.ế.p  tác dụng, chúng    cần  chuyện ở đây!"
"..."
Hứa Bảo Nam tức giận.
Bạch Nhược Linh siết chặt quả tạ, sợ   dùng vũ lực.
    : "Vậy  sẽ xin  đến khi nào  tha thứ,  ?"
"Không cần." Cô giơ quả tạ lên: "  ."
"Vậy   thích là Diệp Tinh Du?"
"Hứa Bảo Nam,    cuối.  đến đây để học,   để đóng phim thần tượng với . Cậu hiểu ?"
 lúc đó, giáo viên thể dục bước , ngạc nhiên: "Hai em  học,  gì ở đây?"
Bạch Nhược Linh buông quả tạ,  "tập thể dục"   .
Hứa Bảo Nam đuổi theo cô:
"Cậu thích mặt  ? Hay tiền của  ? Cậu   giàu bằng !"
Cô bước nhanh, im lặng.
" khuyên , đừng mơ tưởng đến  . Nếu     là  thế nào, liệu   còn thích  ?"
"Cậu  gì?  là  thế nào?"
Bạch Nhược Linh dừng , ánh mắt rực lửa  thẳng  Hứa Bảo Nam.
Cậu  hối hận, lắp bắp: "...    ý đó..."
"Hứa Bảo Nam,  là  thế nào,   do  và   trong lớp quyết định." Lồng n.g.ự.c Bạch Nhược Linh phập phồng, giọng  run rẩy: " là  lương thiện, sẵn sàng giúp đỡ  khác,  bao giờ  tổn thương ai.  thông minh, các   cố gắng cả đời cũng  bằng .   lương tâm và giới hạn. Người đang   mặt , mới là  thật sự! Còn  trong miệng các , chính là các  đấy!"
Hứa Bảo Nam sững sờ, da đầu tê dại,   nên lời.
Cậu   cảm thấy  xúc phạm, mà ngược ,   nóng lên,  ánh sáng từ Bạch Nhược Linh  cho chấn động.
Bạch Nhược Linh  . Hứa Bảo Nam vội vàng đuổi theo, lúng túng: "Được , xin . Vừa nãy   linh tinh... Cậu đừng giận..."
"Ồ ồ ồ ồ—!"
Họ  đến cửa lớp, cả lớp ồn ào. Mộ Linh Nhi đang , Sơn Du và các bạn nữ vây quanh an ủi cô .