"Sắc mặt cô Liễu    lắm."
Liễu Thiên Nghi nuốt khan, im lặng.
Từ Mục Hiến chen : "Cô  lúc nào cũng  mà. Trực đêm liên tục,   mà  mệt cho ,  ?"
Liễu Thiên Nghi khó chịu với giọng điệu lải nhải của  , cô gắt gỏng: "Ma ?"
Không thấy ma, chỉ thấy kẻ phiền phức.
Từ Mục Hiến lộ vẻ sợ hãi, lắp bắp: "Không...  tìm thấy.      dối em... Thật mà... Thật sự  ma... trong nhà."
Trương Bân  kiểm tra kỹ lưỡng căn nhà, nhưng  thấy gì bất thường. Ông hỏi Liễu Thiên Nghi: "Cô cũng thấy con ma nữ mắt đỏ đó  ?"
Liễu Thiên Nghi ngơ ngác,  lắc đầu.
 vẻ mặt thất thần của cô cũng  khác gì   gặp ma.
"Cô Liễu, rốt cuộc cô    ?" Trương Bân khó hiểu: "Có chuyện gì  xảy ? Cô  thể kể cho    ?  là cảnh sát."
Lời  nghẹn ứ trong cổ họng, cô  đủ can đảm để  . Như thể chỉ cần cô  ,  thứ sẽ trở thành sự thật,  thể  đổi  nữa.
"Hay là em cũng gặp  thứ gì đó dơ bẩn ?" Từ Mục Hiến lớn tiếng.
"Câm miệng! Dơ bẩn cái đầu ! Anh mới là thứ dơ bẩn!" Liễu Thiên Nghi đang  bực bội, cô trừng mắt  Từ Mục Hiến, nghiến răng: "Không  ma thì  gọi  về  gì? Anh    trực đêm  bận ?"
Từ Mục Hiến ấm ức, nhỏ giọng: "Anh thấy thật mà. Anh sợ đến c.h.ế.t  . Chúng  ở với  bao lâu ,  lừa em chuyện   gì..."
Trương Bân  hiệu cho Từ Mục Hiến im lặng.
Sau đó, ông kéo Liễu Thiên Nghi  bếp: "Cô Liễu, bạn cùng phòng của cô,  bình thường ?"
Ông  chỉ tay lên đầu.
Liễu Thiên Nghi xoa trán, giọng mệt mỏi: "Thường ngày    bình thường, chỉ là  nhiều, luộm thuộm và lười biếng."
Cô  một  ba khuyết điểm của Từ Mục Hiến.
"Vậy cô  thấy  phụ nữ mà   nhắc đến ?"
Cô lắc đầu,   nên   ,  ông  : "Cảnh sát ,   tin   đấy chứ? Anh  sợ  chuyển ,  tìm   thuê mới thôi. Căn hộ   đồ cũ rích, ăn bớt vật liệu. Anh  ở đây bao nhiêu năm  mà  chịu sửa sang .   ,    tìm    thế nên mới níu kéo."
"..." Trương Bân   cuốn sổ trong tay, : "  một cô gái  tầng cũng   thấy  phụ nữ đó." Ông dừng  một chút,  thêm: "Cô bé đó  ngoan,  giống   dối."
Liễu Thiên Nghi nghĩ ngợi, đoán rằng ông  đang  về cô học sinh ở tầng 4.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-42.html.]
Cô gái đó  xinh , khó mà quên .
Cô xoa thái dương: "Dù   cũng   gì cả. Phiền phức thật.  còn  về đây  gì chứ? Anh  lừa . Lần   sẽ  thèm để ý đến   nữa."
Không thu thập  thông tin gì hữu ích từ Liễu Thiên Nghi, Trương Bân đành  rời . Ông  với Từ Mục Hiến đang run rẩy: "A Hưng,  thu dọn đồ đạc  đến nhà  ở tạm một đêm."
Rồi ông  sang Liễu Thiên Nghi: "Cô Liễu, đây là danh  của . Nếu cô phát hiện điều gì bất thường hoặc gặp chuyện gì, hãy gọi cho ."
Từ Mục Hiến như  ân xá, vội vàng : "Cảm ơn Cảnh sát Trương,  sẽ dọn dẹp nhà cửa và nấu bữa sáng cho .  sẽ  gây phiền phức ."
Liễu Thiên Nghi nhận danh , lòng vẫn nặng trĩu, im lặng suy tư.
Cô  thấy Từ Mục Hiến    ngoài  lẩm bẩm:
"Hôm nay Thiên Nghi lạ thật."
Đến nhà Trương Bân, Từ Mục Hiến  sắp xếp ở phòng ngủ phụ. Họ nhanh chóng đánh răng rửa mặt   ngủ.
Nửa đêm, Trương Bân tỉnh giấc vì tiếng ngáy của chính .
Trong mơ màng, ông nghĩ,  ngáy  to đến thế,  lẽ do xung quanh quá yên tĩnh nên mới  đánh thức...
Một sự yên tĩnh đáng sợ, như báo hiệu một cơn bão sắp đến...
Bình minh còn  ló rạng, trong dinh thự đồ sộ của nhà họ Chu, những bóng  giúp việc  thoăn thoắt di chuyển.
Trong bộ đồng phục xanh thẫm, họ lặng lẽ  công việc thường ngày, lau dọn và chuẩn  bữa sáng.
Quản gia Tiền, mái tóc điểm bạc, chỉnh tề trong bộ vest đen, quan sát  thứ. Một  giúp việc tiến đến, thì thầm:
"Chú Tiền, sắp 7 giờ 45 ."
Ông  gật đầu, bước thẳng  bếp.
Mọi hoạt động trong bếp đồng loạt dừng . Họ cùng  về phía quản gia.
Bữa sáng  bày biện  khay sứ trắng viền vàng, sữa nóng bốc khói nghi ngút.
Đồng hồ  tường điểm 7 giờ 40.
Trong bếp,   im lặng  chú Tiền. Gương mặt họ xanh xao, hốc hác  ánh sáng mờ ảo, trông như những bóng ma quái dị.
Chú Tiền tiến đến bàn, lấy một lọ thuốc từ túi áo, đổ một viên thuốc trắng  lòng bàn tay,   hiệu cho  bên cạnh.
Người đầu bếp hiểu ý, đặt một chiếc cối sạch sẽ  mặt ông .
Viên thuốc  bẻ đôi, nghiền thành bột,  trộn  sữa.