"Linh Nhi thật ưu tú,  như ai , chỉ  trèo cao."
" thế! Tưởng  là gà mái bay lên cành cao hóa phượng hoàng chắc? Chắc chắn Cậu Chủ Hứa chỉ đang chơi đùa cô  thôi."
"Cũng tự coi   gì thật đấy."
Tâm trạng Bạch Nhược Linh vốn  tệ, giờ cơn giận bùng nổ!
Cô đột ngột  dậy, cầm một quyển sách dày cộp,   lời nào, ném mạnh   trống giữa Lục Hoài An và Chu Nam Vũ, lớn tiếng: "Các   xong !"
"Ám khí" bất ngờ xuất hiện, khiến đám con trai giật .
Giọng cô lạnh lẽo, đầy thù địch: "Để bố  cày cho  xem nó  hỏng  !" Rồi cô  sang nhóm Mộ Linh Nhi: "Còn các  nữa! Đừng   lời ghê tởm như thế, coi chừng   c.h.ế.t  cắt lưỡi đấy!"
Cả lớp im phăng phắc. Mọi  kinh ngạc  cô.
Ngay cả Nhược Phương Ly,  luôn tỏ   quan tâm đến  chuyện, cũng há hốc mồm.
Đây... đây là những lời Bạch Nhược Linh  thể   ?
Đây... đây là Bạch Nhược Linh ?
Một cảm giác kỳ quái lan tỏa từ cô, khiến    dám phản bác.
Họ bối rối,   dò hỏi,    cô.
Chỉ  Sơn Du, như chớp lấy cơ hội ngàn năm  một, đột ngột  dậy: "Wow, Bạch Nhược Linh, miệng  bẩn thật đấy! Không  giả vờ học sinh ngoan hiền cao quý ? Sao,   Cậu Chủ Hứa nên  giả vờ nữa ? Cậu  gan thì    nữa ,  ghi âm , mai đưa cho Hứa Bảo Nam  nhé?"
Tô Tinh Mộng bên cạnh kéo nhẹ tay áo cô .
"Sao?" Cô  cúi đầu.
Cô bạn  rụt , lắc đầu.
Lúc , cô  mới nhận  lớp học im lặng đến kỳ lạ. Cô  hoảng sợ, theo phản xạ  về phía cửa, tưởng rằng giáo viên chủ nhiệm hoặc Hứa Bảo Nam đang  đó.
 chẳng  ai cả.
"Mọi   thế?"
Tại  lớp học  im lặng đến thế?
Quay  , Sơn Du nhận  Bạch Nhược Linh đang  chằm chằm !
Ánh mắt đen sâu thẳm đó  cô  như  một xác chết.
Sơn Du cảm thấy khó hiểu, nhưng  thể thốt nên lời: "Cậu...   gì ... Sao ...      như thế..."
Đáp  cô  chỉ là sự im lặng đáng sợ.
Nỗi bất an nhanh chóng lan tỏa. Sơn Du bắt đầu hoảng loạn, hét lớn: "Đừng    như thế!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-45.html.]
May mắn , giáo viên dạy văn bước  lớp. Bạch Nhược Linh  đầu .
Lớp học dường như trở  bình thường.   vẻ ngoài tĩnh lặng, một con quái vật kỳ dị vẫn đang lẩn khuất.
Mười phút , Bạch Nhược Linh mới lấy  lý trí.
Lúc nãy, cô như  cơn giận dữ che mờ mắt, đầu óc trống rỗng.
Cô thậm chí còn thốt  những lời lẽ khó .
Tim cô đập thình thịch.
Đây là  đầu tiên cô  những lời thô tục.
Vì  ám ảnh bởi ma quỷ, vì Diệp Tinh Du, vì bầu  khí ngột ngạt trong lớp... Cô sắp  thể chịu đựng  nữa.
 cô khác với Sơn Du. Dù nóng giận và   những lời khó , cô cũng  cảm thấy vui vẻ, mà còn khó chịu hơn.
Từ nhỏ, cô  là một  yêu thích sự  , lịch sự và lễ độ. Bắt cô   những lời lẽ thô tục là một sự xúc phạm đến nhân cách của cô.
Còn đau khổ hơn cả   khác chửi mắng.
Chẳng  cô  quyết định bảo vệ bản ,   đồng hóa,   đổi bản chất ? Sao đột nhiên  trở nên như thế ...
Những ngón tay trắng nõn của cô siết chặt, móng tay găm sâu  lòng bàn tay.
Vốn dĩ, nhà là nơi trú ẩn an .  giờ đây, nhà  ma. Trường học   những  cô ghét...
Cô như con chuột  nhốt trong hộp, sáu bức tường từ từ khép ,  khí loãng dần. Cô   lối thoát,  dồn ép đến mức cảm giác như  thứ gì đó sắp vỡ tan trong lòng.
Cô ôm ngực, hít một  thật sâu.
Việc buông lời thô tục là một hồi chuông cảnh tỉnh.
Cô tuyệt đối  cho phép  trở thành một kẻ độc ác và nhàm chán như họ. Đó là sự sỉ nhục lớn nhất đối với cô.
Sáng nay, đồn cảnh sát yên tĩnh đến lạ thường. Không  vụ án nào, các cảnh sát tụ tập tán gẫu.
Trương Bân ngẩn ,   cửa sổ,  đồng nghiệp bàn tán về vụ án "Gã đồ tể trong mưa".
Vụ án "Gã đồ tể trong mưa"  xa lạ gì với Trương Bân. Năm đó, nó gây chấn động dư luận,  chuyển thể thành phim điện ảnh. Một tài xế taxi g.i.ế.c hại các hành khách nữ  những ngày mưa.
Thật kỳ lạ, tại  họ  nhắc đến chuyện ?
"Nghe  hung thủ  giam trong tù nhưng  hề hối hận. Hơn nữa, còn  chuyện siêu nhiên xảy ." Một đồng nghiệp , giọng bí ẩn: "Camera giám sát trong tù ghi  bốn bóng trắng bên cạnh ..."
"Đừng dọa  chứ."
" cũng  bài báo đó. Nghe  bóng trắng là linh hồn những  phụ nữ   giết,  ở bên cạnh  để trả thù."
"Có   vì  g.i.ế.c quá nhiều , quá tàn ác, nên linh hồn các nạn nhân  giam cầm bên cạnh ,  thể siêu thoát."