"Ghê rợn thật. Quỷ còn  sợ kẻ ác."
"Thế giới   nhiều kẻ biến thái lắm.     kẻ còn bắt chước gây án nữa..."
Trương Bân im lặng lắng , một cảm giác bất an trỗi dậy trong lòng.
Kỳ lạ... Ông luôn cảm thấy   quên một chuyện gì đó quan trọng. Mà câu chuyện về "Gã đồ tể trong mưa" gợi nhắc ông về chuyện đó.
Rốt cuộc là chuyện gì? Nếu ông  nhớ ,  thể sẽ  rắc rối lớn.
 nếu quan trọng,  ông  thể quên dễ dàng như ?
Ông gõ gõ  đầu, như thể đang sửa một chiếc TV hoặc máy tính hỏng.
"Này,  Bân." Đồng nghiệp gọi ông , "Tối nay    bắt  phụ nữ tâm thần  ?"
Cảm giác bất an  trỗi dậy liền biến mất. Ông   hồn, vội đáp: "Đi chứ."
"Tốt lắm. Bắt  sẽ lập công lớn."
Bắt   phụ nữ đó thì  gì mà lập công lớn?
Ông  cảm thấy đồng nghiệp đang mỉa mai , nhưng vẻ mặt đối phương   nghiêm túc.
Lúc , một vụ báo án khác ập đến. Các cảnh sát  bắt đầu công việc bận rộn quen thuộc.
Trời tối dần.
Một ngày yên bình tưởng chừng  qua.
Trong bóng tối, dường như  thứ gì đó đang vỡ vụn.
Mọi   xe buýt im lặng, hoặc lướt điện thoại, hoặc  nhạc. Bạch Nhược Linh  bầu  khí ngột ngạt   cho khó thở.
Cô cố tình  cửa  trường để tránh mặt Diệp Tinh Du.
 khi lên xe, cô thấy  vẫn  chờ ở cổng trường.
Cô  hả hê, nhưng vẫn  vui.
Đi học thì gặp những  đáng ghét, về nhà thì gặp ma...
Cô  khổ, co rúm   ghế, trông gầy gò và mệt mỏi.
Về đến nhà, cô chuẩn  bữa tối đơn giản như  ngày.  căn nhà quá yên tĩnh, yên tĩnh đến khó chịu. Cô    tiếng Anh nữa, nên bật đĩa CD những bài hát của Tuế Đồng Đồng.
Tuế Đồng Đồng là ca sĩ cô yêu thích nhất. Cô mua cái máy CD cũ nát  chỉ để  nhạc của . Đây là một trong  ít những thứ "xa xỉ" của cô. Cô dự định  khi  nghiệp sẽ   thêm  kỳ nghỉ hè, dùng tiền kiếm  để  xem concert của .
Trong phòng khách, giọng nam trầm ấm vang lên, album "Lễ hiến tế của động vật" mà cô yêu thích nhất.
[... Bạn   thấy tiếng gào thét của  ?
Nó  thể vọng xa  thảo nguyên.
Hoa Senegalia mellifera, hoa Dendro Senecio,
Hoa Erica, cây Baobab.
Mưa xối ướt lông .
Biết chạy về  đây?
Chỉ còn    nơi ?
Dường như  đang  với gió.
Hoa Barleria cristata, hoa Acanthus ilicifolius,
Cây Vachellia farnesiana, cây Redcurrant,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-46.html.]
Nơi đây chỉ còn  , và những nụ hồng  vùng đất hoang vu...]
Cô ngân nga theo bài "Thảo nguyên cô độc",   xong món mì. Khi đặt bát mì lên bàn, cô  thấy đống bánh ngọt vẫn  im lìm ở đó.
Bao bì còn nguyên vẹn, lặng lẽ  đó.
"Xì xụp..."
Cô  ăn mì,   chằm chằm  những món tráng miệng.
Mẹ cô  thấy,  là  thích ăn?
Nếu  ăn, sẽ hỏng mất.
Một giọng  vang lên trong đầu cô: "Hỏng cũng chẳng , dù gì cũng là đồ Diệp Tinh Du mua."
 một giọng khác  : "Biết thế  ăn thêm một cái . Đồ ăn  nên lãng phí."
"Xì xụp..."
Ăn xong miếng mì cuối cùng, cô chuẩn  rửa bát.
[Rè... rè...]
Tiếng hát trong máy CD đột nhiên méo mó:
[Erica... Erica... Bạn... Bạn chạy hướng nào, hướng nào... Rè...]
"Hả?" Cô lo lắng cầm máy CD lên xem.
 lúc —
"Reng reng reng..." Điện thoại di động vang lên.
Màn hình nhấp nháy một dãy  lạ.
Bạch Nhược Linh cắn môi.
Lại là con quỷ kỳ quái hôm đó? Nó  đến . Nó  gì?!
Tức giận vì  quấy rầy, Bạch Nhược Linh lập tức  máy, giọng  đầy phẫn nộ: "Này! Rốt cuộc mày  gì? Có  mày tìm  Hiến ? Anh  ở tầng 2! Đừng tìm nhầm  nữa!"
Một âm thanh kỳ quái vang lên:
"Chíp— chíp—"
Tạp âm chói tai phát  từ điện thoại, như tiếng ghế kéo  sàn, khiến   khó chịu.
"Alo?" Cô lấy hết can đảm, cầm điện thoại, tự tin hỏi: "Có    ?"
"Alo..."
Một giọng nữ khàn khàn, yếu ớt và xa lạ.
Không giống  ,   là giọng của một cô gái trẻ.  Bạch Nhược Linh,   trí nhớ ,  nhớ  từng  giọng  .
Cô  điện thoại, nuốt nước bọt, hỏi: "Cô... rốt cuộc cô là ai? Có  cô gọi nhầm  ?"
"Em gái, chị sẽ giúp em..." Người phụ nữ giọng khàn khàn : "Em đừng sợ... Chị sẽ giúp em..."
Bạch Nhược Linh khó hiểu: "Cô... cô đang  gì? Cô giúp   gì?"
"Em  học cách g.i.ế.c ... Chị dạy em. Ánh mắt là nơi mềm yếu nhất. Em thử... dùng cán bàn chải đánh răng, bàn chải đánh răng, chị đưa cho em . Em còn tìm thấy ..."
Bạch Nhược Linh rùng , nhớ đến  phụ nữ mắt đỏ điên loạn  xe buýt!
"Em  g.i.ế.c ..."
"Cô đang  cái quái gì ... g.i.ế.c ai?"
"Giết !" Giọng  phụ nữ trở nên thảm thiết,  hét lên: "Em  g.i.ế.c ! Đừng sợ! Em  !"