Từ đó, cô bắt đầu ép bản  trưởng thành. Không cho phép  yếu đuối. Không cho phép bất cứ điều gì  cô chệch hướng.
Cô còn một nguyện vọng   thành. Một mục tiêu  thể từ bỏ.
Thi  trường đại học  nhất.
Chọn chuyên ngành dễ xin việc nhất.
Chờ   thành công việc  sẽ chuyển đến chỗ cô.
Hè   thêm. Khi đủ lớn, sẽ  thực tập.
Sau khi tự khích lệ bản , cô ăn nốt miếng bánh tráng cuối cùng,  dùng khăn giấy lau tay sạch sẽ.
Cô cẩn thận thu dọn bát đũa, kiểm tra  bếp gas, tắt hết đèn để tiết kiệm điện.
Dự báo thời tiết  chiều nay sẽ  mưa to, nên cô thu chậu hoa  trong nhà, đóng hết cửa sổ,  cầm chiếc ô trắng còn .
Trước khi rời khỏi, cô khóa cửa và vẽ một ngôi  năm cánh lên ổ khóa như một "bùa phong ấn" tự chế. Làm , cô sẽ yên tâm hơn, khỏi  nửa đường   vì nghi ngờ   khóa.
Cô luôn  việc cẩn thận. Từng chi tiết đều chu đáo,  trật tự.
Sau khi  tất  việc, cô  xuống tầng.
Bước chân nặng nề, như thể    học, mà là...  viếng mộ.
Khi rẽ xuống tầng hai, đúng lúc cánh cửa phòng 201 mở .
Một nam sinh cao lớn bước . Đồng phục giống cô, chỉ khác là quần dài  thể che hết đôi chân dài, khiến tất trắng phía  lộ  rõ ràng.
Nghe tiếng động,  ngẩng đầu lên.
Dưới mái tóc  phần rối nhẹ là gương mặt tuấn tú, sáng sủa. Vẻ   chút lạnh lùng, đôi lông mày rậm khẽ nhíu, tạo cảm giác  kiên nhẫn.
Bốn mắt  , cả hai đều sững .
Cậu  nhướn mày, ánh mắt lướt qua cô,  đó mở miệng:
“Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng...” – giọng cô nhỏ như tiếng muỗi kêu. Bước chân cô cũng khựng  một nhịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-8.html.]
Cô thật sự  gặp  Diệp Tinh Du.
Sở dĩ  “” gặp là vì,  đầu tiên Bạch Nhược Linh chạm mặt Diệp Tinh Du là  một buổi tan học tháng . Trên đường về nhà, cô phát hiện  một điều bất ngờ — cả hai cùng sống trong một tòa nhà. Từ đó trở , những  “tình cờ” gặp  dường như cũng xuất hiện thường xuyên hơn.
Tuy cảm thấy  chút kỳ lạ, nhưng nghĩ  thì cũng hợp lý. Hai  học cùng trường,  ở chung khu chung cư, gặp  vài  trong ngày là chuyện    thể xảy .
Chỉ là,  giống như cô — dựa  thành tích học tập để  trường — Diệp Tinh Du  là kiểu học sinh "dự thính đặc biệt". Gia đình   điều kiện, vì   yên tâm học hành nên  mua hẳn một căn hộ ở tầng 2 trong khu chung cư cao cấp cũ .
Khu nhà  ngay trung tâm thành phố, mỗi tấc đất đều đáng giá. Vị trí thuận tiện,   sân riêng,   lý tưởng cho học sinh  học. Gia đình Bạch Nhược Linh chỉ  thể cố gắng thuê để ở. Mua? Đó là chuyện xa vời, gần như  tưởng.
Ngoài xuất  , Diệp Tinh Du còn là thành viên chủ lực trong cả đội bóng chày lẫn bóng rổ của trường. Trong những  trò chuyện của các bạn học,   thường nhắc đến  cùng với Hứa Bảo Nam như hai hotboy nổi bật nhất của trường THPT Dân Lập Thánh Tâm.
 trong mắt Bạch Nhược Linh, Diệp Tinh Du mới là  xứng đáng với danh hiệu đó — dù là về ngoại hình  học lực,  đều  sức thuyết phục hơn nhiều.
“Cậu cũng  trạm xe buýt ?” – Diệp Tinh Du lên tiếng hỏi.
Giọng   qua giai đoạn vỡ, trầm thấp và dày dặn. Nghe rõ ràng là giọng của một thiếu niên  gần trưởng thành,  hướng non nớt gần như  còn vì  lấn át bởi những đường nét sắc cạnh  khuôn mặt.
Cô  ngang qua , nhẹ giọng đáp:
“Ừ…”
“Cùng .” – Cậu bước theo, điều chỉnh nhịp chân để phù hợp với bước  của cô, cùng  xuống cầu thang.
Vừa  khỏi tòa nhà, quả nhiên,  đàn ông đầu trọc ở tầng một  đang  hút thuốc ở hành lang.
Trước đây, ông  thường lảng vảng ở khu đèn đường phía ngoài.  hôm nay, trời mưa, nên đổi chỗ  ngay  mái hiên.
Bạch Nhược Linh  lo lắng.
Cô thật sự sợ ông . Không  vì chiều cao — ông  chỉ cao  1m8, kém Diệp Tinh Du một chút — mà là vì  hình to lớn với lớp mỡ dày quanh cổ,  gáy đeo sợi dây chuyền vàng to đùng, cánh tay thì xăm hình trông cực kỳ dữ tợn. Mỗi   thấy, cô đều  cảm giác như đang đối mặt với nghi phạm  bản tin truy nã.
Người đàn ông như thế...  thể vì một lời bất hòa mà vung nắm đ.ấ.m ngay lập tức.
Hôm nay may mắn là  Diệp Tinh Du  cùng.
Cậu  vẻ là   đánh . Chỉ cần   giữa cô và ông , là cô  cảm thấy an  hơn nhiều.
“Ôi, học sinh  học hả?” – Gã béo đầu trọc  dụi điếu thuốc,  híp mắt  bọn họ, giọng lơ đễnh.
“Vâng.” – Diệp Tinh Du đáp lời, giơ ô lên che.
Bạch Nhược Linh cũng vội vàng mở ô, tay chân  luống cuống.