“Cháu gái,  chú gọi  ?” Giọng Trương Bân lo lắng.
“Xin  chú Trương, bọn cháu  kiểm tra tình hình bán sinh linh,  thể tắt âm điện thoại.”
Cô giải thích.
“Vậy ?! Chú lo c.h.ế.t mất, sợ các cháu gặp nguy hiểm.”
“Không . Bọn cháu vẫn , đang ở cùng .” Diệp Tinh Du : “Chú gấp   chuyện gì?”
Trương Bân : “Chú lấy  hai phần tài liệu. Có thông tin nạn nhân vụ án g.i.ế.c  hàng loạt. Chú sẽ chụp cho hai đứa xem. Có một nạn nhân tên Linh Mẫn, học sinh lớp 10/2 trường Thánh Tâm. Cháu gái học lớp 2 đúng ?”
“Ý chú là nạn nhân đầu tiên học cùng lớp với cháu?” Bạch Nhược Linh  tin.
“ . Cô bé chuyển trường  học kỳ hai,  mất tích. Gần hai năm  mới tìm thấy thi thể.”
Bạch Nhược Linh kinh hãi,   nên lời.
Biết  nạn nhân khác với việc nạn nhân là bạn cùng lớp.
Trương Bân : “Chú  nhớ gì lúc điều tra ở trường. Nên mới gọi hỏi hai đứa. Các cháu  quen Linh Mẫn ?”
“Không ạ. Cháu lớp 12 mới chuyển đến...” Cô  Diệp Tinh Du.
Diệp Tinh Du chuyển đến từ lớp 10,   chút ấn tượng: “Hình như tớ   . Lớp tớ và lớp 2 học thể dục chung. Cậu   vẻ nhàm chán,   một ,   bạn. Nghe     lớp xa lánh...”
Cậu  Bạch Nhược Linh, sợ cô để ý chuyện .
Ngay cả từ ngữ,  cũng chọn “xa lánh” cho nhẹ nhàng.
 Bạch Nhược Linh hỏi: “Cậu còn nhớ   thế nào ? Học lực  ?”
Cậu lắc đầu: “Không ấn tượng. Cậu  bình thường, học lực trung bình, ít . Sao ?”
Cô im lặng.
Linh Mẫn và Sơn Du giống , mới chuyển đến nên  bạn học trút giận.
Không.
Chuyển trường   lý do chính.
Có lẽ, bắt nạt một   cần lý do. Cô  bắt nạt. Linh Mẫn  bắt nạt. Sơn Du cũng . Trước khi họ đến,   khác chịu tội .
Với tính cách của Hứa Bảo Nam, nếu gặp  quyền thế hơn,   cũng  bắt nạt.
Đẹp  , giỏi  dở, hướng nội  hướng ngoại,   yếu tố quyết định.
Mà do   luôn  tìm lý do, để tự an ủi. Thật , họ   chấp nhận đây là sự ngẫu nhiên, một sự xui xẻo.
Vì quyền chủ động  trong tay kẻ bắt nạt
"Trương Bân hỏi: “Vậy ai bắt nạt cô bé? Các cháu   ?”
Bạch Nhược Linh thận trọng: “Cháu sẽ tìm hiểu.”
Không hiểu , Trương Bân  cô thuyết phục: “Được. Các cháu là học sinh,  nhiều tin hơn chú. Vất vả cho các cháu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-82.html.]
Ông  dặn dò: “  cẩn thận đấy. Nếu nạn nhân đầu tiên là học sinh, hung thủ  thể ở gần trường.”
Diệp Tinh Du nghiêm nghị,  quanh.
Bạch Nhược Linh    bảo vệ cô. Cô cảm động, nhưng vẫn hỏi Trương Bân: “Tên các nạn nhân tiếp theo là gì?”
“Để chú xem. Trong tài liệu  hết. Nạn nhân thứ hai và ba là Vương Đức Kiện và Cố Quyên. Nạn nhân thứ tư, Ngô Kính Tâm, mất tích. Chú nghi ngờ cô  là nạn nhân gần đây. Vì nơi cô  mất tích  dấu chân giống dấu chân ở hiện trường.”
Bạch Nhược Linh gật đầu: “Vâng. Cháu hiểu . Chú Trương, bọn cháu lên xe buýt về khu chung cư. Nếu  manh mối, cháu sẽ  với chú.”
“Được. Chú chụp ảnh tài liệu cho các cháu. Chú... về muộn,  việc ở trường các cháu. Các cháu về nhà đợi, đừng  .”
“Vâng... Cháu  .”
Bạch Nhược Linh  hỏi lý do ông  đến trường.
Sau khi cúp máy, ảnh  gửi đến. Cô xem xét, Diệp Tinh Du im lặng bên cạnh.
Ảnh   đầu  phân hủy, mà là ảnh đời thường của nạn nhân.
Ảnh đầu tiên là Linh Mẫn.
Cô  bình thường, đeo kính, mỉm  ngượng ngùng, tóc nấm. Ảnh của Vương Đức Kiện, Cố Quyên và Ngô Kính Tâm. Họ đều là  trưởng thành,  vẻ   .
Bạch Nhược Linh mềm lòng, thấy ảnh nạn nhân thì đau lòng.
Dù là học sinh    , họ nên  sống cuộc đời của .  họ   chặt xác, vứt trong đống rác.
Sự tương phản  khiến cô đau lòng...
Trong bốn , Ngô Kính Tâm xinh  nhất.
Cô  như một bông hoa, xinh  rực rỡ.
Bạch Nhược Linh  điện thoại Ngô Kính Tâm. Cô thấy một vật trang trí hình ngôi  nam.
Cô nhận  đó là Tuế Đồng Đồng.
Hồi cấp hai, Bạch Nhược Linh là fan của Tuế Đồng Đồng. Vật trang trí  là quà cho fan VIP, ảnh in  từng công khai. Không  hàng bán  thị trường.
Cô từng  ngưỡng mộ nó.
Cô  ảnh  lâu, đến khi Diệp Tinh Du kéo tay áo cô, họ  đến cửa khu chung cư Lâm Đường.
 ở đó  một —
Hàn Huống đang thất thần  
Dưới ánh mặt trời, da   biến thành nửa  giấy trong suốt, để lộ  hình gầy gò phía !
"Ối..." Lần đầu thấy cảnh tượng , Bạch Nhược Linh  khỏi kinh hãi: "Chú Hàn, chú..."
Hình như chú  sắp chết.
 cô    lời.
Hàn Huống  đầu, thấy họ thì loạng choạng tiến đến.
Diệp Tinh Du cảm thấy bất thường, bước lên cản  .