Dù , trong thế giới đáng sợ ,  Diệp Tinh Du bên cạnh, cô  còn cô đơn nữa.
Sau khi hai  rời , nhà Trương Bân  yên tĩnh.
Ông tự rót hai ly rượu, uống xong,  phịch xuống sofa, tâm trạng rối bời. Trong giấc mơ , say cũng  mất ý thức. Ông    gì để tê liệt bản .
Tìm ác linh vẫn là ưu tiên hàng đầu.   chuyện khác khiến ông lo lắng hơn.
Ông xoa mặt, cau mày,   dậy, về phòng ngủ.
Mở ngăn kéo, trong đống đồ lộn xộn  một tập tài liệu. Ông cầm lên, nặng trĩu. Ông  dám xem .
Rồi ông giấu tập tài liệu xuống đáy tủ sách.
Đó là vụ tai nạn giao thông. Có lẽ là vụ án cuối cùng ông nhận  khi chết, nên ông nhớ rõ như vụ án g.i.ế.c  .
Vụ án  đơn giản. Một  lái xe buýt va chạm với   bộ lao  bất ngờ. Trời mưa, phanh  kịp,   bộ tử vong.
Cửa tủ sách đóng , tiếng bước chân xa dần.
Trong ngăn tủ tối tăm, ánh sáng yếu ớt xuyên qua khe hở, chiếu  tên nạn nhân.
Rõ ràng ghi:
Bạch Hâm Lan.
Sau giờ , Từ Mục Hiến nhận thấy đường phố vắng vẻ lạ thường.
Ông  hề về muộn, vẫn đúng giờ cao điểm, nhưng xe buýt  thưa thớt khách, hai trạm trôi qua mà vẫn còn ghế trống.
Ông  ở hàng ghế đầu,  tài xế lẩm bẩm: "Hôm nay  lễ gì ?"
Từ Mục Hiến  quý mến tài xế . Khác với những  lái xe mặt mày ủ rũ,   luôn tươi  như Phật Di Lặc, tràn đầy dương khí như Trương Bân. Vì thế, ông luôn chọn  gần tài xế.
 dường như  thành phản xạ  điều kiện, cứ thấy xe vắng, ông  bất an  về phía cuối xe.
Không  ai. Ông thở phào nhẹ nhõm.
Có lẽ "sống chung" với Trương Bân  giúp ông "lây"  chút dương khí. Gần đây, Từ Mục Hiến  còn  nữ quỷ ám ảnh, ngủ ngon hơn, quầng thâm mắt cũng biến mất.
 một bất ngờ khác đang chờ ông ở nhà—
Liễu Thiên Nghi đang   sofa, chăm chú xem phim  máy tính bảng.
"Thiên Nghi!" Ông mừng rỡ hét lên: "Sao em về ?"
Liễu Thiên Nghi liếc ông, lạnh lùng đáp: "Mệt, nghỉ hai ngày."
"Tốt quá,  quá." Ông vui mừng: "Em về ,   còn sợ nữa."
Cô  châm chọc: "Gần đây   nữ quỷ đeo bám nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-88.html.]
"Gần đây thì . Anh ở nhà Cảnh sát Trương. Chắc cô   dám đến đó.  em về thì  hơn, hì hì,   thể về nhà ngủ ."
"..." Liễu Thiên Nghi cạn lời: " là Chung Quỳ (*)  Thạch Cảm Đương (**)?"
(*) Chung Quỳ: Vị thần diệt yêu trừ ma trong truyền thuyết Trung Quốc.
(**) Thạch Cảm Đương: Tấm bia đá trấn áp tà khí trong phong thủy.
"Em còn lợi hại hơn cả họ. Em là Quỷ Mẫu (*)."
(*) Quỷ Mẫu: Thần thoại về   ăn thịt con .
Mắt Liễu Thiên Nghi dán chặt  màn hình, buông một chữ: "Cút!"
Từ Mục Hiến hân hoan đồng ý, vội vã trở về nhà Trương Bân để thu dọn chăn màn.
"Cậu  ở  đây nữa ?" Trương Bân ngạc nhiên. "Cô Liễu lợi hại đến  ? Có thể trấn áp  ma quỷ?"
"Đương nhiên ! Hơn nữa, cô  là phụ nữ. Phụ nữ đối đầu với ma nữ, sức mạnh ngang .  thì  tiện  tay, hi hi."
Trương Bân thầm nghĩ, Từ Mục Hiến đúng là   thực tế. Những lời ngớ ngẩn như  mà cũng   . Nếu nữ quỷ thực sự xuất hiện, đừng  đến việc  tay, e rằng Từ Mục Hiến còn sợ đến tè  quần.
"Tùy  thôi!" Trương Bân, lòng đầy tâm sự,  còn tâm trạng khuyên nhủ. Ông tránh sang một bên, : "Đừng  ở đó hai ngày   đòi   đây."
Từ Mục Hiến nhanh chóng cuộn chăn màn và quần áo bẩn của ,  bước  ngoài. "Thiên Nghi  cô  đang nghỉ phép.  đoán mấy ngày nay cô  sẽ ở nhà.  sẽ quan sát tình hình . Nếu nữ quỷ xuất hiện,     phiền Cảnh sát Trương ..."
Trương Bân uể oải xua tay, ý bảo Từ Mục Hiến mau chóng rời .
Đêm xuống, tòa nhà chìm trong sự tĩnh lặng đáng sợ.
Bóng tối dày đặc bao trùm  ngóc ngách, nếu   ánh đèn đường hắt lên từ phía , cả tòa nhà  lẽ    hòa   màn đêm đen kịt...
Liễu Thiên Nghi  xem xong phim truyền hình, đang lê dép   phòng ngủ.
Từ Mục Hiến trốn trong phòng , lắng  tiếng bước chân của cô, cảm thấy như  bùa hộ mệnh, an tâm chìm  giấc ngủ sâu.
Không   ngủ  bao lâu, khi ông xoay , tay chạm  một vật gì đó.
Lúc đầu, cơn buồn ngủ khiến ông  kịp phản ứng.  đột nhiên, một tia sáng chói lòa lóe lên trong đầu, da gà ông nổi lên khắp —ông   tỉnh táo!
Đây, đây   là cảm giác chạm  chăn...
Mềm mại và dẻo dai, nhưng   độ cứng...
Trời ạ, đây là...
Hình như, hình như là eo của một ?
Eo của một ... phụ nữ?
Có đường cong, nhưng    ấm, lạnh lẽo đến tận xương tủy. Hơi lạnh từ cổ tay ông lan  khắp cơ thể.