Gã chỉ xua tay qua loa móc một điếu thuốc mới châm lửa, tiếp tục đó như một bức tượng thị uy.
Cho đến khi rời khỏi khu chung cư, Bạch Nhược Linh mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô thật sự may mắn. Mỗi gặp ông , đều đúng lúc Diệp Tinh Du cùng.
cô vốn nhút nhát, bao giờ cách bày tỏ lòng ơn rõ ràng. Huống chi, khả năng Diệp Tinh Du xuất hiện ở đó chỉ là trùng hợp. Nếu mở miệng cảm ơn một cách long trọng, chẳng khác nào vô cớ khiến cảm thấy phiền phức.
Bạch Nhược Linh khẽ nghiêng đầu liếc . Dưới chiếc ô màu đen, gương mặt điển trai của Diệp Tinh Du dường như càng nổi bật hơn, sắc nét hơn, như ánh mưa và ánh sáng cùng tạc nên.
Trong lòng cô tự mắng là một kẻ nông cạn, nhưng chẳng thể dứt mắt , vẫn lén thêm mấy nữa.
Dù trong một cuộc sống xám xịt và đầy bất hạnh, đột nhiên xuất hiện một vẻ rực rỡ như thế, ai mà chẳng lưu luyến thêm một chút?
Dù rằng cô chỉ “tình cờ” gặp Diệp Tinh Du, nhưng cho đến giờ phút , hôm nay vẫn chỉ là một ngày học bình thường, gì khác lạ xảy .
Vậy thì... tại gặp quỷ?
Tại trạm xe buýt, học sinh tụ tập khá đông.
Có những bạn mặc đồng phục đen giống cô, cũng đến từ trường khác, đồng phục hầu hết đều là gam màu tối.
Giờ đang là cuối tháng 11, trời se lạnh, nhiều khoác thêm áo ấm, quàng khăn cổ nhiều màu, ai nấy đều trùm kín trong gió lạnh buổi sớm.
Những ánh mắt lớp khăn và tán ô bắt đầu kín đáo liếc về phía họ.
Bạch Nhược Linh – “nữ thần học đường”, chỉ nổi tiếng trong trường, mà còn là chủ đề bàn tán ở những nhóm bạn học từ trường lân cận.
Diệp Tinh Du – hotboy lạnh lùng, ngôi của đội bóng chày và bóng rổ, thần tượng của vô nữ sinh.
Hai cùng xuất hiện, cùng che ô tới bến xe... dù trò chuyện, trao đổi ánh , cũng đủ để dấy lên làn sóng xì xào nho nhỏ.
“Nhìn giống đang hẹn hò ghê ha...”
“Trời ơi, đôi ghê...”
Người đồn , tin đồn âm thầm sinh chỉ trong vài phút chờ xe buýt.
Chiếc xe cuối cùng cũng đến. Bạch Nhược Linh may mắn tìm một chỗ gần cửa, vì thế cô và Diệp Tinh Du tách .
Cô lấy điện thoại , đeo tai và mở bài giảng tiếng Anh mà cô tải từ hôm qua – như thường lệ.
Bài giảng hôm nay về một chủ đề đặc biệt: bắt nạt.
Cô lắng . Giọng dịu dàng, từ tốn vang trong tai, mang theo nhịp điệu đều đặn như ru.
Trong ví dụ của giáo viên, chỉ con mới bắt nạt.
Khỉ – cũng bắt nạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-9.html.]
Một con khỉ nhỏ, khi nó qua đời, cả đàn cô lập và đánh đập. Cuối cùng, nó thu góc lồng, trầm cảm, chịu ngoài nữa.
Không chỉ khỉ. Chó – cũng thứ bậc và quy tắc riêng trong thế giới của chúng.
Chó ... thẩm mỹ.
Những con ch.ó mũi dài sẽ cô lập. Thậm chí ngay cả chó mũi ngắn cũng thể bắt nạt. Theo bài giảng, loài Border Collie hiếm khi bắt nạt, nhưng loài Pug thì dễ ghét bỏ.
Thậm chí, nếu một đàn chó đang chơi đùa vui vẻ, chỉ cần một chú Pug xuất hiện, cả nhóm sẽ âm thầm giải tán. Dù rằng Pug là giống chó hiền lành và thiện.
Càng , Bạch Nhược Linh càng thất thần.
Không hiểu vì , lòng cô cảm thấy một nỗi buồn mơ hồ.
Ánh mắt cô lướt qua các hàng ghế, cố gắng tìm bóng dáng quen thuộc của Diệp Tinh Du giữa đám học sinh chen chúc.
Đáng tiếc, quá đông. Cô thấy .
Rốt cuộc... ngày hôm nay gì đặc biệt ?
Buổi sáng đó vẫn là một buổi học bình thường mà.
Chỉ là...
À, đúng . Tiết đầu tiên của buổi chiều là thể dục.
Và trong tiết thể dục đó... xảy một sự cố nhỏ.
Người khơi mào... là Sơn Du — bạn cùng bàn của Tô Tinh Mộng.
Sơn Du cũng là học sinh dự thính, chuyển đến học kỳ hai năm lớp 12.
Khi đó, Bạch Nhược Linh và Mộ Linh Nhi vẫn còn là bạn. Cô từng Linh Nhi kể về Sơn Du bằng giọng điệu khá bâng quơ:
“Hồi đầu Sơn Du cũng khó hòa nhập với cái lớp lắm. từ lúc tớ kéo cô nhóm, dần dần cũng hơn .”
Cách Sơn Du khó hòa nhập giống Bạch Nhược Linh.
Nếu hỏi vì Bạch Nhược Linh đối xử lạnh nhạt, thì họ sẽ nhạt và một câu mang đầy ẩn ý:
“Thì là... ghen tị thôi mà.”
Ghen với ngoại hình của cô.
Ghen với thành tích học tập của cô.
Ghen vì một cô gái mảnh mai yếu đuối như thể kiên cường mà sống sót, như một con gián đánh mãi chết.
Còn Sơn Du? Cô chẳng gì nổi bật. Ngoại hình bình thường, thành tích bình thường, tính cách cởi mở, mất mặt bạn nam nào bằng cách từ chối tình cảm cả.