"Ồ,  còn trinh." Liễu Thiên Nghi giả vờ thích thú.
"Được ,  ..." Trương Bân vội vàng hòa giải: "Vậy con ma của Tiểu Từ bò lên giường  . Còn cô thì ?"
Liễu Thiên Nghi suy nghĩ một lát  : "Bệnh viện chúng   ma ám ..."
"Sao   ma ám?" Lần  là Bạch Nhược Linh hỏi.
Liễu Thiên Nghi l.i.ế.m môi, dường như chuyện  khó , nhưng cô  vẫn kể: "Ví dụ như đôi khi   thấy tiếng đánh bài trong nhà xác... nhưng mở cửa  thì   ai. Hơn nữa, gần đây đồng nghiệp của  đều xin nghỉ, mà bệnh viện  duyệt. Chuyện  thật sự  kỳ lạ. Sau đó  cũng xin nghỉ, bệnh viện cũng duyệt ngay. Cứ thế, hai ngày nay y tá trực ban chỉ còn  một thực tập sinh. Ban đêm, khoa cấp cứu  bận,  thể chỉ  một .  ngay cả thực tập sinh đó cũng  báo cáo thiếu ..."
Cô  ôm lấy hai tay, như thể đang run rẩy vì nhớ  chuyện kỳ lạ ở bệnh viện.
Trương Bân im lặng. Căn phòng tĩnh lặng đến rợn ...
Từ Mục Hiến suy nghĩ  : "Có  bệnh viện của em sắp đóng cửa ?"
"Cho dù công ty  đóng cửa, bệnh viện  cũng  đóng cửa! Đồ ngốc!" Liễu Thiên Nghi mắng.
Bạch Nhược Linh thấy Trương Bân nháy mắt với cô và Diệp Tinh Du, như đang hỏi  nên thức tỉnh Từ Mục Hiến và Liễu Thiên Nghi .
  đợi họ phản ứng, Từ Mục Hiến đột nhiên cầm lấy tập tài liệu  bàn: "Ơ? Cái gì đây? Hôm qua   ở đây."
"Này!" Diệp Tinh Du định ngăn cản thì  Bạch Nhược Linh giữ tay .
Cô nháy mắt với Trương Bân, ý bảo cứ kệ.
Liễu Thiên Nghi thấy ba  trao đổi ánh mắt, tò mò về tập tài liệu, liền thò đầu  xem.
Trong tập tài liệu là ảnh chân dung của bốn nạn nhân.
  kịp  rõ, tập tài liệu đột nhiên rung lên, như thể Từ Mục Hiến đang  động đất.
"Anh run cái gì!" Liễu Thiên Nghi khó chịu  Từ Mục Hiến: "Oa, mặt  bây giờ giống như thấy ma ..."
"Người phụ nữ ... là ai?" Ngón tay run rẩy của Từ Mục Hiến chỉ  bức ảnh thứ tư.
Trong ảnh,  phụ nữ   cửa công ty, mặc vest đen, tóc dài đen mượt như nhung.
Chính là Ngô Kính Tâm xinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-90.html.]
"Bên cạnh  ghi tên  mà?" Giọng Trương Bân trầm xuống. Ông  chằm chằm Từ Mục Hiến, gân tay nổi lên, sẵn sàng hành động: "Sao? Cậu quen cô  ?"
"Quen?! Không chỉ là quen!" Từ Mục Hiến run rẩy, hét lên: "Cô, cô, cô  chính là con ma đó!!!"
Từ Mục Hiến  trói chặt tay,  thể cử động.
Hai tay ông  trói  tay vịn ghế sô pha, khiến ông rơi  tư thế khó xử,   yên,  cũng  xong. Ông tuyệt vọng kêu lên: “Cảnh sát Trương,  đang  cái gì ! Sao  trói ? Không   nên  bắt con quỷ  ? Anh  rõ cô  là ai  mà!”
Diệp Tinh Du cảnh giác, bảo vệ Bạch Nhược Linh  lưng, tay cầm chặt chiếc vợt đập ruồi.
Thấy dáng vẻ đó của , Từ Mục Hiến càng thêm khó hiểu: “Cậu trai trẻ, cái vợt đập ruồi  là ?”
Liễu Thiên Nghi,  khi  xong xấp tài liệu,  Từ Mục Hiến với ánh mắt phức tạp: “Này, cô gái xinh  đó thực sự là con quỷ  ?”
“Sao   thể nhầm lẫn ? Khuôn mặt cô   khắc sâu  tâm trí  , gần như ám ảnh  luôn !”
“Vậy    đang gánh chịu hậu quả cho những việc   xa của  , nên mới  quỷ ám?”
“Hậu quả?! Việc   xa?!” Từ Mục Hiến, vì quá hoảng sợ nên  kịp  hết tài liệu, giờ   càng thêm mơ hồ: “Tại     gánh chịu hậu quả?   cô  quấy rầy,  mới là   hại!”
Bạch Nhược Linh đau lòng : “Chú Hiến, cháu  ngờ chú  là  như . Chú   những chuyện như thế,  khi c.h.ế.t sẽ  chịu kiếp súc sinh!”
“Không … cháu gái,  cháu   những lời độc ác như !”
“Được .” Trương Bân cuối cùng cũng lên tiếng: “Từ Mục Hiến,  trói     vì   vấn đề gì.  chúng  cần khám xét nhà  một chút.”
“Khám xét cái gì? Có thể cho  về nhà dọn dẹp   …” Chỉ nghĩ đến việc  lạ bước  căn nhà bừa bộn của , mồ hôi ông  túa .
Nhìn vẻ mặt đó, Từ Mục Hiến càng thêm khả nghi.
Liễu Thiên Nghi nhanh nhẹn lấy chìa khóa : “ sẽ phối hợp!”
Lần  Trương Bân thận trọng hơn, cùng cô xuống lầu  mới hỏi: “Cô Liễu, cô    nào đặc biệt quan tâm ? Hoặc  nguyện vọng nào  thực hiện mà  kịp  ?”
Liễu Thiên Nghi ngạc nhiên  câu hỏi của ông, nhưng vẫn trả lời: “  lái xe cổ một . Nếu   lái xe cổ ở Ý,  c.h.ế.t cũng  nhắm mắt.”
…
Giọng  của hai  họ dần nhỏ . Trên tầng lầu  trở về tĩnh lặng. Bạch Nhược Linh và Diệp Tinh Du  cạnh , cùng  Từ Mục Hiến.