Nhược Linh khẽ che miệng ngáp một cái, vội vàng thẳng dậy.
Cô buồn ngủ, nhưng vẫn ngáp theo thói quen.
“Nhược Linh, nếu buồn ngủ thì dựa vai tớ ngủ một lát .” Diệp Tinh Du ân cần .
Cô , lắc đầu.
Từ Mục Hiến, như đang tra tấn, bất lực : “Này, các trói , ít nhất cũng cho lý do chứ… Chẳng lẽ trói thì con quỷ sẽ tìm đến nữa ?”
“Xin chú. Bây giờ chúng cháu thể cho chú nhớ .” Bạch Nhược Linh nghiêm túc : “Vì chú đang gây nguy hiểm cho chúng cháu.”
“ từ giờ trở , lời của chú đều sẽ ghi bằng chứng tòa!” Diệp Tinh Du thêm.
“Trời ạ…”
Từ Mục Hiến cạn lời.
Con quỷ dùng phép thuật gì ? Biến tất cả trong tòa nhà thành kẻ ngốc hết …
Lần đầu tiên trong đời ông gặp cảnh sát trói và khám xét nhà mà lệnh!
Mười phút , Trương Bân và Liễu Thiên Nghi trở .
"Chú Trương, ạ!" Bạch Nhược Linh háo hức hỏi.
Trương Bân lắc đầu: "Không tìm thấy gì cả..." Rồi ông thêm: "Chú còn đánh thức cả cô Liễu nữa."
Liễu Thiên Nghi lưng ông, sắc mặt nhợt nhạt, vẫn còn run rẩy và nắm chặt tay, dường như thể tin những gì xảy .
Diệp Tinh Du hỏi: "Chị Thiên Nghi, chị và chú Hiến sống cùng lâu như , nhớ điều gì bất thường ?"
Liễu Thiên Nghi từ từ lắc đầu, gì.
Căn phòng của Từ Mục Hiến đầy quần áo và tất bốc mùi, rõ ràng là sống luộm thuộm. Liễu Thiên Nghi : "Anh đến thái rau còn xong, đừng đến chuyện c.h.ặ.t x.á.c ."
Bạch Nhược Linh và Diệp Tinh Du , hoang mang.
"Từ Mục Hiến, ba xem, quen ai ." Trương Bân đưa xấp tài liệu đến mặt ông, giọng đầy nghi hoặc.
"Không quen, quen! bao nhiêu . Chẳng lẽ họ đều là bệnh nhân cùng bệnh viện tâm thần hoặc cùng nhà hỏa táng ?"
"Ăn cho đức !" Liễu Thiên Nghi tức giận.
"Khoan ..." Từ Mục Hiến đột nhiên thẳng dậy, như khai sáng, trở nên tỉnh táo hơn: "Sao thấy những quen mắt thế nhỉ?"
Cả nhóm Trương Bân đều rùng , nín thở chờ ông nhớ .
Vẻ mặt Từ Mục Hiến dần trở nên nghiêm trọng: " , ấn tượng. Lúc TV đưa tin về vụ án g.i.ế.c hàng loạt, mấy video ngắn cũng về nó..." Ông vốn là thích xem video ngắn, nên nhớ nhiều chi tiết hơn: "Bốn , hình như là... nạn nhân thì ?"
Bốn mặt đều im lặng.
Từ Mục Hiến dù ngốc đến mấy cũng đoán đúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-91.html.]
"Vậy các nghi ngờ là kẻ g.i.ế.c ?"
"Nếu thì ? Nếu , tại chú thấy hồn ma của... Ngô Kính Tâm?" Bạch Nhược Linh hỏi.
"... cũng . Câu hỏi con quỷ Ngô Kính Tâm chứ? Với , dù g.i.ế.c , cũng g.i.ế.c cái tên sếp khốn kiếp của . g.i.ế.c phụ nữ gì? Đến con gà còn dám giết!"
Không khí trở nên căng thẳng.
Cuối cùng, Trương Bân đưa quyết định: "Tiểu Từ, chịu khó ngủ nhờ nhà một đêm ."
Từ Mục Hiến tỏ vui mừng: "Thật ?! Vậy thì thiệt thòi . Cảnh sát Trương, thích ngủ với !"
Biểu cảm của ba còn trở nên khó tả.
Sau đó, cả bốn kéo bếp để họp bàn.
Ngoài cửa sổ, trời bắt đầu hửng sáng.
Trương Bân hạ giọng: "Chúng vẫn thể khẳng định A Hưng vô tội. Tạm thời cứ giữ ở nhà thì hơn. Sáng mai sẽ đến sở cảnh sát, điều tra hồ sơ tội phạm của . Nhược Linh, nếu tiện thì cháu đến trường hỏi thăm về Linh Mẫn nhé?"
Bạch Nhược Linh ngoan ngoãn gật đầu.
Trương Bân Liễu Thiên Nghi: "Cô Liễu, cô cũng nên bình tĩnh . Tối nay chúng gặp ."
Liễu Thiên Nghi vẫn còn ngơ ngác.
Trước khi chia tay, Trương Bân gọi Diệp Tinh Du : “Tiểu Diệp, ở chút. chuyện riêng với .”
Phản ứng đầu tiên của Diệp Tinh Du là về phía Bạch Nhược Linh.
Bạch Nhược Linh cũng khó hiểu, nhưng vì Liễu Thiên Nghi cùng xuống lầu nên cô còn lo lắng nữa. Cô : “Vậy hai cứ chuyện . Tớ xuống lầu chờ .”
Diệp Tinh Du theo Trương Bân trở phòng bếp: “Chú Trương, chuyện gì mà bí mật ? Sao thể mặt Nhược Linh?”
“À... cũng gì quan trọng lắm, chú hỏi bà cụ một chuyện... Nếu một g.i.ế.c mà chủ ý, thì coi là ác linh ?”
“Không chủ ý là ạ?”
“Tức là...” Trương Bân gãi đầu: “Ví dụ như vô tình va khác, kết quả đó đập đầu mà chết.”
“Ặc...”
“Được ?”
“Chú Trương, chú va ai c.h.ế.t ?”
“...”
“...”
“Chú là “ví dụ như” mà...”
“À...”