Câu Truyện Của Cừu - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-04-02 12:47:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Triệu chứng giống cảm. Hơn nữa, nếu đến trường, Nhược Linh sẽ Dầu Dừa cướp mất! Ông , đang đổi thái độ với ... Hai họ gần , sẽ Diệp Tinh Du giành mất!" Cậu hất chăn, định xuống giường, nhưng chú Tiền ấn trở .

"Cậu chủ, nếu còn bướng bỉnh, sẽ gọi điện cho bố ... Cậu ông sắp về ."

Hứa Bảo Nam ngẩng đầu, ông chằm chằm: "Chú Tiền, ông đổi ."

Ông giật , cố giữ bình tĩnh: "À, ..."

" . Trước đây ông bao giờ lấy bố dọa !" Cậu ngã xuống giường: "Ái! Chóng mặt quá."

Chú Tiền im lặng, nhặt chăn đắp cho .

Hứa Bảo Nam dài, lẩm bẩm: "Sao thấy hai ngày nay giúp việc ít nhiều thế..."

"À... họ xin nghỉ, ốm nên ."

"Cả đám cùng xin nghỉ ?" Cậu nhỏ: " cũng khó tính. Họ xin nghỉ thì cứ để họ..."

"Được , chủ, đừng nghĩ nữa. Dù cũng ở đây với ."

Cậu vùi mặt chăn, ấm ức: "Nếu mai khỏi, gọi bác sĩ!"

Đợi ngủ, chú Tiền mới khỏi phòng.

Ngoài cửa, trời tối, nhà cũng tối. Hai giúp việc lớn tuổi đang chờ—những phụ trách dọn dẹp.

"Chú Tiền, chúng ..."

Giọng họ đầy bi thương.

Ông giật , : "Gặp gỡ là duyên phận. Chúc hai hạnh phúc."

"Chú ? Nơi sắp..." Người giúp việc dừng , : "Sớm muộn gì chủ cũng , cũng tự đối mặt."

Chú Tiền đau khổ thở dài: "Bảo Nam nuôi từ nhỏ đến lớn, như cháu trai ... Thôi . Mọi . Đi đường cẩn thận."

Hai giúp việc thể khuyên ông, đành cúi đầu: "Chú Tiền, mấy năm qua chú chăm sóc chúng lắm. Cảm ơn chú. Chú là . Dù muộn, vẫn còn cơ hội."

"Chú Tiền, hy vọng chuyện của chủ ở đây sớm kết thúc, để chú thể sớm tìm chúng ..."

Họ cảm ơn ông, cửa.

Căn nhà họ Chu trở nên trống rỗng, vắng vẻ. Giờ chỉ còn chú Tiền và Hứa Bảo Nam.

Trong cấm địa mới, thứ bóp méo.

Bạch Nhược Linh cảm giác lạc một thế giới hỗn loạn. Cả cấm địa như một bể cá khổng lồ, những vách kính cao ngất hiện mờ ảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cau-truyen-cua-cuu/chuong-98.html.]

Trên đầu họ là mặt nước gợn sóng, bọt xanh nổi lên, phản chiếu ánh sáng độc hại. Những mảnh đèn neon vỡ vụn, những đôi giày vô chủ... trôi nổi bầu trời bằng nước, di chuyển theo sóng.

Trên mặt đất, xác c.h.ế.t la liệt, chồng chất lên , ruồi nhặng bu đầy.

Sau những gì thấy ở các cấm địa , Bạch Nhược Linh cảnh giác với những xác c.h.ế.t "hiền lành". Cô kéo Diệp Tinh Du nhanh hơn.

Phía là một ngã tư.

Bên đường, một xác khô trói cột.

Người ở đây c.h.ế.t theo những cách kỳ quái, tàn bạo.

Diệp Tinh Du nắm chặt gậy bóng chày, vẻ cũng cảm nhận sự bất thường.

"Chúng ... thôi..."

Diệp Tinh Du bước lên : "Cậu cẩn thận, tớ."

Họ tiến , nhưng chỉ vài bước thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Một chiếc xe nát vụn, xác lơ lửng trong trung, như thể thời gian dừng ngay lúc tai nạn.

Trong xe ai, chỉ bốn bóng đen ngưng tụ, miệng há hốc đen ngòm, như đang gào thét.

Bạch Nhược Linh kinh hãi. Chiếc xe im, nó đang tái hiện vụ tai nạn. Những bên trong đập vỡ cửa kính, lộ gân m.á.u đỏ tươi lớp sương đen. Một con mắt bay khỏi hốc, lao về phía Bạch Nhược Linh.

"Cẩn thận!" Diệp Tinh Du kéo cô .

Cậu cảm thấy nhất là chạm bất cứ thứ gì ở đây.

Con mắt lao tới nữa, nó bắt đầu ngược . Mọi thứ về điểm khởi đầu. Chiếc xe đ.â.m nát, những bên trong c.h.ế.t theo cách khác.

Cái c.h.ế.t lặp lặp khiến họ kinh hãi. Diệp Tinh Du kéo cô : "Chúng thôi."

"Ừ." Bạch Nhược Linh vẫn khỏi đầu : "Tớ đoán bọn họ đang tái hiện hiện trường các vụ tai nạn giao thông."

Hai tiếp tục bước , trong khí sương mù xanh lam và mùi m.á.u tanh nồng.

Hai bên đường là những hàng cây thưa thớt, những vật thể đen ngòm treo lủng lẳng.

Bạch Nhược Linh nhận thị lực của cải thiện. Cô thấy đó là những t.h.i t.h.ể treo cây, đung đưa trong gió. Đôi mắt đỏ ngầu của họ chằm chằm hai khách mời.

Cổ của họ kéo dài đến mức kinh dị, như thể sắp đứt lìa.

Cô vội vàng mặt , cố nén cơn buồn nôn, tiếp tục bước tới.

Chẳng mấy chốc, họ đến cuối con đường, mặt là một dòng sông đỏ như máu.

"Làm qua sông đây..." Diệp Tinh Du nửa chừng thì bịt miệng, suýt nôn.

Đó là dòng sông máu, mà là xác c.h.ế.t của vô trẻ sơ sinh, lấp đầy các khe rãnh, tanh tưởi và kinh khủng. "Dòng sông" chảy xiết, xác c.h.ế.t trơn nhớt trôi dạt.

Loading...