Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:50:01
Lượt xem: 165

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng, ông trời nay luôn keo kiệt, khi mở một cánh cửa cho bạn, thể cũng sẽ đóng một cánh cửa khác.

thì cũng mất, đó là quy luật của vạn vật. Thượng Quan Cứu sinh trong gia đình giàu , cả đời thiếu ăn mặc, nhưng điều đó nghĩa là thể sống một đời như ý.

Thượng Quan Cứu vốn sinh yếu ớt, từ khi còn học bệnh, quanh luôn một đám gia nhân theo sát, ngày nào cũng uống thuốc, luôn mùi thuốc bắc nồng nặc.

Trong nhóm năm thì thứ hai rời khỏi Học Cung.

Từ lâu, Thượng Quan Cứu bày tỏ rõ ràng với các đồng môn rằng, bao giờ ý định sẽ giống như họ, tham gia khoa cử để triều quan. Hắn đến từ vùng sông nước Giang Nam dịu dàng, bao giờ thuộc về chốn thị phi tranh quyền của Kinh thành, sớm muộn cũng sẽ về.

Lên kinh một chỉ là nhân lúc còn trẻ, ngắm sự phồn hoa, ngao du hưởng lạc.

Không lâu khi “Thẩm Tự” giả chết, lão gia chủ của Thượng Quan gia cũng gặp nạn.

Trong một chuyến cùng thuyền, ông vô tình ngã xuống sông, sặc nước mấy , đó thì đổ bệnh giường.

Thượng Quan Cứu tự động rời Học Cung, thu liễm tâm tính, trở về nhà từng bước tiếp quản công việc theo lệnh cha , cưới vợ sinh con, giúp cha quản lý khối tài sản khổng lồ. Chỉ các dịp lễ tết, mới nhớ quãng thời gian khi còn ở Kinh thành, gửi thư cho bạn cũ ở Kinh thành, gửi tặng chút lễ vật, giải tỏa nỗi nhớ nhung.

So với đây, Thượng Quan Cứu gầy ít.

Ngày xưa Thượng Quan Cứu dù bệnh nhưng cũng chỉ là một công tử gầy gò yếu ớt, mặc trang phục học sinh màu nhạt bước từ Học Cung, chỉ với gương mặt thôi cũng khiến các cô gái ở quán bên cạnh ngây ngất, nhưng gầy gò đến mức gầy trơ xương như bây giờ.

Có lẽ do lâu gặp, trong ký ức của Lâm Tố chỉ còn một hình bóng mờ nhạt về . Lúc thấy , Lâm Tố mới nhận thậm chí còn nhận mặt.

Mắt trũng sâu, quầng thâm quanh mắt nặng nề, sức sống như thứ gì đó ăn mòn, dường như lâu nữa sẽ tiêu tán , khiến cho con trông càng thâm trầm.

Mười năm , họ vẫn còn là nhưungx thiếu niên hăng hái trong Học Cung Sùng Hồ, nhưng cuối cùng cũng ai trong họ thể thoát khỏi sự bào mòn của thời gian, mài mòn góc cạnh, trở thành khác.

Khóe mắt Lâm Tố ửng đỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-133.html.]

Bạch Thanh Bồ lập tức chen : “Bất Tuân cũng , từ đến nay, Thượng Quan thị vẫn rụt rè, một ngụm thôi, uống cũng c.h.ế.t .”

Bạch Thanh Bồ giờ vẫn là giỏi phá băng nhất, một khi mở miệng thì ngừng : “Từ khi học, chúng đều thể yếu ớt, bệnh bao năm mà vẫn , lo gì? Thượng Quan gia hàng ngày đều dâng lên vô thảo dược quý, ăn nhân sâm ngàn năm đều đặn, trông thở thoi thóp thế thôi, nhưng sống thêm mấy chục năm nữa là vấn đề, khi còn sống thọ hơn đấy. Ta , Bất Tuân, đừng xem như sứ chứ!”

Bạch Thanh Bồ dường như vẫn còn là thiếu niên năm xưa, giọng điệu vẫn y như trong quá khứ, như gió mát trăng thanh, lập tức tan biến bầu khí u sầu quanh họ, cũng xóa nhòa sự xa cách sinh do thời gian xa cách.

Lâm Tố cuối cùng cũng bật , giọng dần trở nên hòa nhã: “Từ Giang Hoài đến Quan Trung, hơn hai mươi ngày đường, Thượng Quan bôn ba đường xa, mãi hai ngày mới đến Thượng Kinh.”

Thượng Quan Cứu : “Chim bồ câu của Thanh Bồ bay đến, vẫn còn sống, trong lòng xúc động nhớ chuyện xưa ở Thượng Kinh, cuối cùng kìm xem, ngay lập tức lệnh cho thu xếp hành lý, mang theo đứa nhỏ đến đây.”

Hắn cúi đầu nhẹ: “Thân thể thế , nếu về, e là sẽ còn cơ hội.”

“Thượng Quan đừng quanh co lòng vòng như ,” Lâm Tố , “Quan hệ giữa chúng thế nào? Ta tin nôn nóng vượt đường xa đến Kinh thành chỉ để ôn chuyện xưa.”

“Giấu để , khi còn học tiêu nhiều tiền của như , ngay cả A Chiêu nhà cũng nhận hai hòm vàng của , cần gì, cứ thẳng , nếu là điều , chắc chắn sẽ tận tâm giúp .”

Lâm Tố nhận thư của Bạch Thanh Bồ từ hai ngày .

Hầu tước Trung Dũng là một trong các Quốc công cấp cao, Thanh Bồ là thế tử nên thể trực tiếp thông báo với nội cung.

Bạch Thanh Bồ mặt Thượng Quan Cứu xin một thánh chỉ cho phép cung. Trong thư rằng Thượng Quan Cứu đến Thượng Kinh, cung để gặp .

Lâm Tố là tinh ý, hiểu ngay rằng mục đích của Thượng Quan Cứu chủ yếu là để “ cung,” thứ hai mới là “gặp mặt.”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Mục đích thực sự của Thượng Quan Cứu lẽ là mượn mối quan hệ với Lâm Tố để diện kiến Khương Phất Ngọc.

Hai ngày đó Khương Phất Ngọc đang ốm, tiện gặp khách, nên Lâm Tố đẩy lịch hẹn của Thượng Quan Cứu đến đúng ngày sinh nhật của Thái hậu.

“Bất Tuân quả nhiên tinh ý, chuyện đều đoán đúng,” ánh mắt Thượng Quan Cứu dịu dàng, giấu giếm nữa, ánh mắt hướng về phía Thượng Quan Hàn rời , “Thân cha , thể lo lắng vì con cái.”

“Đứa nhỏ đó giống nó, tính tình hiền lành nhút nhát.”

Hắn thở dài: “Nếu còn thời gian, thể từ từ bồi dưỡng, nuôi nấng nó trưởng thành, nhưng… còn nhiều thời gian nữa, chỉ sợ rằng nó sẽ gánh vác Thượng Quan gia…”

Loading...