Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:37:07
Lượt xem: 291

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rõ ràng Khương Phất Ngọc ngờ rằng cô đột nhiên gọi , ngơ ngác cô, vui mừng hỏi: "A Chiêu, con... con gọi ?"

"Con tình nguyện gọi ?"

Khương Dao lập tức chắp hai tay , vẻ cầu xin: "Mẹ, con xin đừng bắt con rời xa cha ?"

Khương Phất Ngọc lòng thương xót dành cho cô, cũng cảm giác vì tám năm nuôi nấng cô. Khi tình mẫu tử trong lòng bà đang dâng trào mãnh liệt nhất là khi bà gặp con gái.

Bây giờ Khương Dao tận dụng tình cảm để tranh thủ cơ hội ở .

Khương Dao Khương Phất Ngọc một ưu điểm là . Cô đang lợi dụng điều , dùng nước mắt của để rối loạn lý trí của bà.

Con luôn dễ chi phối bởi cảm xúc, nếu Khương Phất Ngọc xúc động nhất thời mà đồng ý, bà sẽ thể đổi quyết định của nữa.

Khương Dao bà bằng đôi mắt đầy nước mắt: "Mẹ là của con, đồng ý với A Chiêu, để A Chiêu ở ? A Chiêu ghét , chỉ là con với cha thôi. Mẹ đừng đưa con , ?"

"Dù gặp nữa, nhưng A Chiêu sẽ luôn nhớ , sẽ vĩnh viễn quên của con!"

Nói , cô giơ tay kéo áo Khương Phất Ngọc.

Kiếp dạy cô cách cầu xin, nũng để lấy sự thương cảm của khác. Tiếc là việc nũng cũng cần năng khiếu, cô vẫn học , chỉ theo bản năng tỏ đáng thương.

Cũng may cô còn nhỏ, cần cố diễn, chỉ cần thôi là khiến khác động lòng .

Khương Phất Ngọc đứa trẻ mặt, gọi cảm xúc trong lòng là gì nữa.

Cô bé rời xa cha, thể thấy rằng những năm nàng ở bên, Lâm Tố nuôi nấng cô bé , nên cô bé rời xa cha .

Khương Dao là con gái của nàng, đầu tiên gọi nàng là , là lúc cầu xin cần ở bên nàng.

Khương Phất Ngọc cố ý bỏ rơi cô bé, nàng cũng đoàn tụ với con .

Những năm gần đây, dù là một nữ đế miệng thét lửa, trong lòng nàng luôn giữ một góc mềm mại.

Khi nàng bỏ hai cha con họ, Khương Phất Ngọc rằng nàng và Lâm Tố còn khả năng với .

Chỉ đứa trẻ , nàng từ bỏ.

A Chiêu từ chối nàng, cô bé nàng là , thậm chí còn sẵn sàng gọi nàng là , nhưng lóc về bên nàng.

Nhìn đứa bé đang gần như dựa cả , Khương Phất Ngọc ôm cô bé, nhưng dám. Nàng sợ rằng sự ấm áp sẽ nhanh chóng tan biến như giấc mộng thoáng qua.

Lên cao quá, ngã sẽ đau.

Nàng từng nghĩ rằng, thể dệt nên một cái bẫy hảo, ép buộc Lâm Tố về, nhốt trong một toà kim ốc, để trở thành của riêng nàng, mãi mãi ở bên nàng. cuối cùng, nàng .

Tình cảm chân thật là thứ khó cầu nhất, Khương Phất Ngọc hiểu Lâm Tố, nàng rằng thứ khao khát tự do, khuất phục.

Nàng thể ép một đứa trẻ ?

Trước đây, nàng nghĩ rằng với một đứa trẻ, việc đó là ép buộc, khi lớn lên và tự lập, trẻ con luôn theo sắp đặt của cha .

A Chiêu còn nhỏ, dễ dỗ dành, dù lúc đầu con bé chấp nhận , nhưng họ vẫn thể từ từ bồi đắp tình cảm, dù gì cô bé cũng là con của nàng.

nàng từng tiếp xúc thật sự với trẻ con, cũng hiểu A Chiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-16.html.]

Giờ nàng mới nhận , khó trách hôm qua Lâm Tố hỏi ý kiến của A Chiêu.

A Chiêu hiểu hết chuyện.

A Chiêu thảm như , nàng thể ép buộc con bé theo ?

Mười năm , hai mươi năm , A Chiêu oán hận nàng ?

Tám tuổi, đủ để nhớ chuyện .

Liệu con bé nghĩ rằng nàng là chia cắt nó với cha ?

Trong mắt Khương Phất Ngọc thoáng chút xúc động.

Khương Dao đang nấc lên, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô thấy hy vọng.

đúng lúc đó, một điều bất ngờ xảy .

Lâm Tố đột nhiên ôm lấy cô, vuốt đầu cô và : "A Chiêu, đừng nữa, cha hứa với con sẽ để con xa cha."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Cha sẽ cùng con."

Đầu óc Khương Dao chợt trống rỗng.

Lâm Tố gì cơ?

Ông sẽ cùng ư?

Cùng ?

Cô tròn xoe mắt, suýt nữa thì giữ nổi biểu cảm mặt. Cha , đó cha thế?

Cô níu lấy tay áo cha, “Cha, cha gì?”

Người cũng ngờ Lâm Tố sẽ như là Khương Phất Ngọc.

cảm xúc của nàng và Khương Dao trái ngược. Niềm vui sướng tột độ bao vây lấy nàng, đến mức nàng thể yên, lập tức phắt dậy.

“Lâm Tố, những gì là thật ?”

Vừa nàng còn đang khó xử vì lời cầu xin của Khương Dao, ngờ Lâm Tố đổi ý định.

Nàng dám tin tai , lo lắng chằm chằm Lâm Tố, sợ rằng sẽ đổi ý kiến: “Chàng đồng ý mang theo A Chiêu theo về thật chứ?”

Nói cách khác, nàng những rời xa con, mà cũng mất cha của đứa trẻ.

Lâm Tố nhẹ nhàng ôm lấy Khương Dao, kéo cô lòng, dịu dàng lau nước mắt mặt cô.

Lâm Tố vốn là dễ , dù chỉ là chuyện nhỏ cũng thể khiến rơi lệ.

, Khương Dao thấy .

“Đừng nữa, A Chiêu.”

Hắn từ từ lau sạch nước mắt cho cô, vén mái tóc rối bù , chỉnh quần áo cho cô.

Loading...