Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:52:38
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời này vừa thốt ra, mọi người lập tức tỉnh ngộ, ai đã bày kế để hại Lâm Tố?

Tại sao hắn sau khi trúng thuốc lại bị đưa vào phòng của Lý Thanh Gia, mà không phải người khác?

Hôm đó dự tiệc có biết bao quan viên, ai là người muốn thấy Lâm Tố thân bại danh liệt nhất?

Ai có đủ quyền lực và tài lực để hối lộ cung nữ, chính xác đưa Lâm Tố vào phòng bên, sau đó còn gọi mọi người đến để chứng kiến?

Giọng của Khương Phất Ngọc càng thấp, “Lý đại nhân, trẫm nhớ rằng hôm qua con gái ngươi, quận chúa Thanh Hà, đã cùng công chúa thi b.ắ.n tên, vì có lang quân can thiệp mà sinh lòng bất mãn, có đúng không?”

Khương Phất Ngọc không trực tiếp chỉ ra Lý Tầm An là kẻ chủ mưu, mà khéo léo nói về vụ b.ắ.n tên hôm qua, đồng thời nhắc đến quận chúa Thanh Hà và Khương Dao.

Mọi người chỉ cần suy nghĩ kỹ một chút là hiểu ngay nguyên nhân.

Quận chúa Thanh Hà mang họ Khương, Lý Tầm An vì đứa con gái này mà tốn không ít tâm tư. Trước khi Khương Dao trở về, ai cũng cho rằng nếu Khương Phất Ngọc không kết hôn, không có con, thì con gái của Lý Tầm An sẽ rất có thể trở thành người thừa kế tương lai.

Nhưng sau khi nữ hoàng bình định cuộc loạn phiên vương, không chỉ tuyên bố mình có phu quân mà còn bất ngờ mang về một cô con gái đã lớn, giấc mộng của Lý Tầm An từ đó mà tan vỡ.

Nếu Lâm Tố gặp chuyện không may, Khương Dao cũng có thể bị ảnh hưởng, một khi cha con họ gặp chuyện, người được lợi nhất là ai?

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Các quan ngôn suy nghĩ xong đều đồng loạt quay nhìn về phía Lý Tầm An.

Đôi mắt của Lý Tầm An đỏ hoe, đầy tia máu, như thể đã khóc suốt đêm. Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, hắn “phịch” một tiếng quỳ xuống, giọng đầy căm phẫn: “Thanh Gia là muội muội nhỏ nhất của thần, sau khi thái phi qua đời, thần chỉ còn mỗi người muội muội này. Cái c.h.ế.t của nàng khiến thần đau đớn không nói thành lời, thần chỉ muốn đòi lại công bằng cho nàng, trả lại sự trong sạch cho nàng!”

Hắn đau khổ kéo quan bào của mình, “Thế gian tăm tối, thương thay cho Thanh Gia của ta! Ta không thể minh oan cho muội, lại còn để muội c.h.ế.t rồi vẫn bị bôi nhọ thanh danh!”

Nói xong, hắn làm như định lao đầu vào bậc đá trên điện, “Ta sẽ đi theo muội!”

“Lý đại nhân! Không được!”

Đồng liêu hoảng hốt, vội kéo hắn lại, sợ hắn thật sự nghĩ quẩn, một phát đ.â.m c.h.ế.t tại đây, người này kéo người kia, khiến cả triều đình lập tức loạn cả lên.

Khương Phất Ngọc và Khương Dao đều trơ mắt nhìn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-164.html.]

Giỏi thì tự đ.â.m đầu đi, sắp xếp cả đám người ở đây giả vờ lôi lôi kéo kéo, diễn kịch thì có nghĩa lý gì?

Những cũng phải nói diễn xuất cũng là một khả năng, hắn diễn như vậy, thật sự khiến người khác tin hắn thêm vài phần.

“Lý đại nhân trước đây còn lo liệu chuyện hôn sự cho tiểu thư Thanh Gia, làm sao có thể hại tiểu thư Thanh Gia, dù sao đi nữa, tiểu thư Thanh Gia cũng là muội muội của Lý đại nhân…”

“Đúng vậy, nghe nói đêm qua lão phu nhân nhà họ Lý vừa nghe tin này đã ngất xỉu…”

Nghe vậy, các quan viên lại dồn ánh mắt về phía Khương Phất Ngọc.

Nhưng nếu không phải Lý Tầm An, vậy ai đã bày kế liên kết hai người vốn không liên quan gì đến nhau như Lâm Tố và Lý Thanh Gia?

Lý Tầm An lảo đảo ngã xuống điện, “Muội muội thần c.h.ế.t thảm, đêm qua bà cụ nhà thần nghe tin liền ngất xỉu, đến nay vẫn chưa tỉnh lại. Bệ hạ anh minh, chính trực công bằng, xin bệ hạ giao vụ án cho Hình Bộ và Ngự Sử Đài điều tra, làm sáng tỏ sự thật, rửa sạch oan khuất cho em gái thần!”

Câu này của hắn lập tức nhắc nhở mọi người, vụ án hiện giờ vẫn do Đình Úy phủ nắm, dưới sự kiểm soát của Khương Phất Ngọc, nếu nàng có ý thiên vị, muốn tạo ra kết quả điều tra nào cũng quá dễ dàng.

Theo lời của Lý Tầm An, giao vụ án cho Hình Bộ và Ngự Sử Đài, để mọi người điều tra công khai, độ tin cậy sẽ cao hơn.

Các quan ngôn nghe vậy liền hùa theo: “Bệ hạ chi bằng hãy để vụ án của lang quân cho Hình Bộ, sau điều tra cũng có thể trả lại sự trong sạch cho lang quân.”

Lúc này, giọng điệu của họ đã ôn hòa hơn nhiều, dù gì Lâm Tố đã g.i.ế.c người, dẫu thế nào cũng không thể tránh khỏi tội danh. Nếu Khương Phất Ngọc đồng ý, vẫn sẽ phải giam giữ Lâm Tố, cuối cùng ba cơ quan xét xử liên hợp, có lẽ vẫn sẽ kết tội hắn.

Khương Phất Ngọc lặng lẽ, không nói gì nhìn họ.

Một lúc lâu sau, nàng chống tay lên tay ghế mạ vàng đứng dậy, bộ triều phục dài phủ xuống sau lưng, hoa văn rồng trên tay áo sáng lấp lánh, “Nói đến cùng, các ngươi chỉ lo sợ những lời đồn hão huyền về hồ ly tinh, lo sợ trẫm sẽ trở nên giống những hôn quân kia, bị mê hoặc, không phân biệt được đúng sai, nên muốn nhân cơ hội này đưa hắn ra xa khỏi trẫm. Nếu lang quân vào Hình Bộ, chẳng phải sẽ bị các ngươi mặc sức thao túng định tội sao!”

“Lâm Tố là ân nhân cứu mạng của trẫm, cũng là cha ruột của con gái trẫm. Ân cứu mạng phải ghi nhớ suốt đời. Khi trẫm khốn khó, chỉ có hắn bên cạnh. Nay trẫm phú quý bốn bể, lý ra nên để hắn ở bên cạnh, dù trẫm có sủng ái, khoan dung hắn, cho hắn địa vị sánh vai cùng trẫm, cũng là chuyện đương nhiên. Nếu không có hắn…”

Khương Phất Ngọc chỉ xuống phía dưới, thốt lên, “Trẫm sớm đã phơi xác ngoài hoang dã, giờ các ngươi… chỉ có thể ép buộc trẫm. Giỏi thì thử như vậy trước mặt tiên đế, các ngươi sớm đã thành vong hồn dưới lưỡi gươm của tiên đế!”

Vài vị quan bị lời của cô khiến mặt đỏ tía tai.

So với tiên đế, tính khí của Khương Phất Ngọc quả thực dễ chịu hơn nhiều.

Loading...