Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:52:43
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô nói chậm rãi: “Tuổi ta còn nhỏ, chưa thể uống rượu, cũng chưa từng nếm qua rượu này. Nhưng các đại nhân trên điện có lẽ đều quen thuộc với hương rượu này, đó là rượu tang diệp. Chủ quán rượu này có năm quán rượu tương tự trong kinh thành, còn có cả một tửu trang bên ngoài thành, chuyên sản xuất và vận chuyển rượu về kinh thành để bán. Năm quán rượu này đều nổi tiếng khắp thượng kinh, vì hương rượu thơm nồng, chẳng những người dân thành thị yêu thích, mà ngay cả các vị đại nhân ở đây cũng thường xuyên lui tới.”

Nói đến đây, một số vị quan viên nhận ra đúng là trong nhà mình có dùng loại rượu này, tim không khỏi hẫng mất vài nhịp.

Bên cạnh vang lên giọng nói yếu ớt hỏi: “Rượu này có vấn đề gì sao?”

“Tất nhiên là có.”

Nếu không có, Khương Dao chẳng vô cớ mang theo bình rượu ở đây để làm gì. “Lý do ta điều tra quán rượu này là vì nạn nhân duy nhất trong vụ án Sùng Hồ — Vân Nương, đã uống loại rượu này trước khi lên thuyền.”

Nghe vậy, mọi người đều sửng sốt.

Đặc biệt là những người thường xuyên ghé thăm quán rượu này, họ đều bày ra vẻ mặt kinh ngạc.

Khương Dao thần sắc bình tĩnh, từ tốn kể, “Khi hai con thuyền va chạm, Vân Nương đứng ở mũi thuyền, xé rách áo mình, hét lớn rằng hồ ly tinh giáng thế, trạng thái rất như kẻ điên. Nếu không phải là do người khác điều khiển, thì chính nàng ấy đã hóa điên và mất hết lý trí!”

“Vân Nương trước đây là kỹ nữ của Túy Tiên Lâu. Ta đã đưa người đến đó tìm kiếm người thân bạn bè của nàng ấy, hỏi từng người về tình trạng của nàng ấy trước khi lên thuyền và phát hiện rằng trước khi lên thuyền, Vân Nương không tiếp xúc với khách lạ. Điều duy nhất đáng ngờ mà nàng ấy làm là uống một ít rượu từ quán này.”

Khương Dao nhìn vào chén rượu trong tay, “Do đó, ta đã lập tức cho người mang rượu còn thừa của nàng ấy hôm đó cùng với loại rượu được mua từ quán để kiểm tra. Kết quả cho thấy, loại rượu này có chứa đinh hương, một dược liệu có thể gây ảo giác và làm người ta mất đi lý trí!”

Khương Dao khẳng định: “Vì vậy, trước khi lên thuyền, hành vi của Vân Nương đã không còn do nàng ấy kiểm soát!”

Nghe những lời này, sắc mặt của các triều thần từng uống loại rượu này đều trở nên căng thẳng.

Nói đến đây, Khương Dao ngừng lại một chút, cô cảm thấy trán mình hơi đau rát, có lẽ vì cảm xúc quá mãnh liệt nên trong lúc nói chuyện đã làm rách vết thương.

Khương Phất Ngọc nhìn thấy vẻ mặt bất thường của cô, dường như hiểu tình trạng của cô không tốt, định bước lên, nhưng Khương Dao chỉ lắc đầu với cô.

“Sau đó, ta tiếp tục truy tìm thông tin về quán rượu và chủ nhân đứng sau,” Khương Dao kiên trì nói tiếp, “Trong quá trình điều tra, ta phát hiện trang trại rượu bên ngoài thành phố chiếm dụng đất công. Loại đất này, nếu không có giấy phép đặc biệt từ quan phủ, tuyệt đối không thể xây dựng thành trang trại. Điều này chứng tỏ, chủ nhân thực sự của trang trại này, dù là phú quý hay quyền thế, cũng phải đủ sức kết nối với quan phủ mới có được quyền sử dụng đất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-166.html.]

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Vân Nương phát điên trước khi c.h.ế.t có liên quan đến loại rượu này, điều đó cho thấy người tạo ra loại rượu này chính là kẻ chủ mưu trong vụ án Sùng Hồ và kẻ đã cố tình vu oan cho Lâm Tố.

Khương Dao nhắm mắt lại, hít một hơi sâu và nói thêm: “Giấy phép của quan phủ đã có từ lâu, ta cũng không muốn đến Hàn Lâm Viện để tra xét từng văn bản một. Huống hồ, những quan lại cấp giấy phép cho trang trại này tám năm trước có lẽ chỉ muốn tạo mối quan hệ, không ngờ sau tám năm lại gây ra cớ sự ngày hôm nay. Nếu là sự sơ suất vô tình của các vị đại thần khi ấy, ta sẽ không truy cứu để tránh liên lụy đến họ.”

“Ta quyết định cho người ra ngoài thành, ngày ngày canh gác bên ngoài trang trại, hy vọng có thể bắt gặp chủ nhân đứng sau nó. Nhiều ngày qua không có tin tức, cho đến tối qua—”

Khương Dao khẽ chạm vào băng vải trên đầu, “Tối qua ta nhận được báo cáo của trinh sát, nói rằng Tương Dương Vương đã rời cung sau buổi yến tiệc, lợi dụng màn đêm đi đến trang trại. Thấy hành động của Tương Dương Vương khả nghi, ta liền đưa người đi bắt. Ai ngờ Tương Dương Vương lại cài thuốc nổ trong trang trại, khi phát hiện bị theo dõi liền liều mạng, kích nổ thuốc nổ…”

Trong đại điện lặng như tờ, các triều thần không ai bảo ai đều im lặng, chăm chú lắng nghe.

Các triều thần vốn yêu ghét rõ ràng, dù xem thường Lâm Tố, nhưng Khương Dao dù sao cũng là con ruột của Khương Phất Ngọc, là hoàng nữ duy nhất của nữ đế Nam Trần, không thể chối cãi.

Kích nổ thuốc nổ… Nếu những lời cô nói là thật, Tương Dương Vương quả thực đã âm mưu hại c.h.ế.t hoàng tự.

Không ai ngờ rằng, để điều tra vụ án, Khương Dao đã phải trải qua những hiểm nguy như vậy.

Nhìn băng vải trắng quấn quanh đầu cô, mọi người phần nào gạt bỏ hoài nghi về cô bé, trong lòng dấy lên sự kính trọng đối với tiểu công chúa.

Khương Dao nói: “Vết thương trên trán ta là do vụ nổ tối qua gây ra.”

“Công chúa có lẽ định nói rằng ta cố ý hại người chứ gì!”

Từ ngoài điện vang lên một tiếng ồn ào.

Quay đầu lại, thấy lính vệ binh áp giải một người vào.

Trên người hắn vẫn mặc lễ phục của vương gia từ yến tiệc tối qua, bị giam cầm suốt đêm trong cung Điện Cảnh Nghi, trang phục và mũ miện đã rối loạn, nhưng gương mặt vẫn bình thản, không hề sợ hãi.

“Hôm qua đúng là ta có ra ngoài thành để xử lý một số việc cá nhân, không ngờ lại gặp bọn cướp, chúng không chỉ g.i.ế.c hơn năm mươi người bảo vệ trang trại của ta mà còn cố xông vào g.i.ế.c ta.”

Loading...